Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/6AcyhL27Sz

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 4

Lần mẹ tôi đến, ông ta lại bảo phải dạy dỗ nghiêm khắc.

làm sao dạy dỗ đứa trẻ đầy tháng tuổi đây?

Em trai đã bắt đầu biết bò, nó luôn chớp thời cơ để c.ắ.n mẹ tôi.

Mẹ tôi khiếp sợ đến mức hét lên với tôi: 

“Nó không phải em trai con! Nó là dữ! Nó muốn lấy mạng mẹ!”

“Con không thấy à? Nó vừa lao vào mẹ kìa!”

“Nó muốn c.ắ.n đứt hết mạch máu, uống cạn m.á.u của mẹ!”

Tôi vội bịt miệng mẹ, lắc đầu quầy quậy: 

“Mẹ ơi, mẹ đang lúc tức giận thôi, mẹ đừng nữa.”

“Chẳng phải mẹ rất yêu quý em, mong ngóng em đến mình nhất sao?”

“Em là báu vật duy nhất của ta mà.”

Mẹ tôi đang quay lưng về phía em trai, bà không thấy.

mẹ em trai là dữ, đôi thằng bé đột nhiên đỏ ngầu, khóe miệng nhếch lên, vẻ đờ đẫn bỗng trở nên sinh động lạ thường.

Câu cứ như công tắc khởi động.

em trai tôi chính là con mèo của Schrödinger.

Mẹ bảo nó là dữ, nó liền có hóa thành dữ.

Chúng tôi không ngăn em trai uống m.á.u được.

Không hiểu sao nó lại có trèo xuống từ chiếc giường cao chót vót được.

Nghe tiếng kêu t.h.ả.m thiết, chúng tôi chạy , mọi chuyện đã định đoạt xong xuôi.

Em trai dùng tay bẻ gập đầu , cả đè lên xác đầy lông, nó chôn sâu vào con .

Con mái béo ú vẫn giãy giụa yếu ớt, hai chân quào loạn xạ để lại vệt cào sâu trên nền đất.

Nó c.h.ế.t đau đớn tột cùng.

Mẹ tôi suýt phát điên.

Tôi cảm nhận được cơ bà run lẩy bẩy như trái bưởi chín. Mẹ muốn hét lên sợ hàng xóm nghe thấy nên đành nuốt trọn tiếng thét vào .

Bà xông tới túm áo em trai nhấc bổng lên, đ.á.n.h đét vào m.ô.n.g nó. Con rơi xuống đất, khuôn em trai nhem nhuốc m.á.u tươi.

Ánh nó sắc lẹm như dao, cắm phập vào mẹ.

Tôi quá quen với ánh .

Hồi mẹ mang thai, tôi bị thương chảy máu, bà cũng tôi bằng con thèm khát như thế.

Mẹ lôi nó vào , khóa trái cửa phòng lại.

Bên ngoài, mẹ bóp họng rít lên, hai tay giật mạnh tóc mai: “Con thấy ? Nó… nó uống máu!”

“Sao bình thường có thèm m.á.u tươi đến mức ?”

Giọng bà vỡ vụn thành từng mảnh, bà điên loạn. Tôi cũng không hiểu nổi.

hồi mẹ mang thai, mẹ cũng bắt con lấy m.á.u cho mẹ uống ngày mà?”

“Hồi đó mẹ cũng uống m.á.u tươi mà.”

Mẹ tát tôi rất đau. Cuối cùng bà cũng thốt thành lời: “ dám bậy nữa là mẹ xé toang mồm mày !”

“Ý mày là mẹ giống bọn… bọn đói à?!”

Tôi cúi đầu im bặt.

Mẹ tin tôi, vì tôi từng biết dối.

Bà sụp đổ trước sự thật . tôi thì thấy kỳ lạ: Hình như mẹ thật sự không nhớ.

Bố tôi không biết chuyện , mẹ cũng không nhớ.

Nếu tôi không , bí mật sẽ chôn theo cả đời .

em trai tôi được ba tháng tuổi, cuối cùng hàm răng sắc nhọn của nó đã mọc đủ. 

chiếc răng đó y hệt gì tôi từng thấy miệng Đồng ngày

Thỉnh thoảng Đồng vẫn xuất , thật sự gây hại cho chúng tôi. 

Nó có đột ngột bên cửa sổ, dán chằm chằm. 

Có đêm nó gõ cửa sổ suốt đêm thâu. 

Đôi lại phát tiếng cười khúc khích lúc đêm khuya. 

Tôi nhận , Đồng xuất , em trai tôi luôn là đầu tiên phát và có phản ứng. 

Sự ảnh hưởng âm thầm thực sự rất đáng sợ. 

Hình như mẹ tôi đã quen với cuộc sống . Đồng không làm hại bà, em trai tôi cũng không đuổi c.ắ.n mẹ nữa.

Ngoài việc thi thoảng c.ắ.n c.h.ế.t , nó trông không khác gì đứa trẻ bình thường.

Có lẽ mẹ tôi không nhận bà đã gầy đi trông thấy. 

Ban đầu tôi tưởng do tinh thần mẹ suy sụp, hoặc suy nhược sau sinh. 

giờ tinh thần mẹ đã tốt hơn, mà cơ vẫn không đầy đặn lại. Ngược lại, lần Đồng xuất , tôi đều thấy nó như được tu sửa thêm. 

Trước kia nó chỉ thò được đầu lên bệ cửa sổ, giờ đã có lộ nửa thân trên. 

vết bẩn trên cũng biến mất, như được thay lớp giấy mới, lớp da mới. 

Đêm đó, Đồng lại đến. 

Mẹ tôi quên đóng cửa sổ, quay đầu lại, chúng tôi thấy nó đang im lặng chằm chằm vào. 

Nửa thân trên đổ về phía trước, cả tựa vào khung cửa. 

Nó sắp chui vào được rồi! 

Điều khiến tôi khiếp sợ, mẹ tôi nghĩ Đồng vô hại tôi không nghĩ vậy. Không hiểu sao tôi bỗng có sức, lao vội tới đóng sập cửa sổ. 

Tiếng cửa đập mạnh vang lên, tim tôi đập mạnh hơn thế. 

“Con sợ gì thế?”

Mẹ quay sang hỏi. 

chốc lát, khuôn bà có như tờ giấy bị nhàu nát… 

Tôi chớp kỹ lại, hóa chỉ là nếp nhăn. 

Có lẽ đó chỉ là ảo giác của tôi.

Mẹ tôi tự học được nghề mới.

Bà bắt đầu không ngừng nặn hình giấy . Đôi bàn tay vốn khéo léo của mẹ nhanh chóng chất đầy bằng hình tỉ mỉ, từ tác phẩm thô sơ ban đầu đã dần trở nên tinh xảo lạ thường.

Khác với hình vô hồn các tiệm làm đồ vàng mã, mẹ tôi luôn dùng m.á.u tươi điểm nhãn cho tác phẩm dù đẹp hay xấu. Dưới ánh đèn khuya, bóng dáng mẹ in lên tường như hòa làm với đám hình .

Mẹ tôi ngày càng… kỳ dị. Từng bước đi của bà phát tiếng sột soạt như giấy ráp chà xát. Tôi kỹ thì vẫn thấy da thịt đỏ hồng, tôi biết có gì đó không ổn. 

Bởi chính tôi từng chứng kiến hình Đồng Nam dần biến đổi y hệt thế mẹ m.a.n.g t.h.a.i em trai.

Tùy chỉnh
Danh sách chương