Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/4AruJbjn5A

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

7

Cậu ấy mở Weibo, trên màn hình là bài đăng mới nhất:

“Có ai bảo bối của tôi không?”

Dưới đó là tấm ảnh chụp trộm hai chúng tôi từ trước.

đây lượng fan của Chu Dự đã không còn ít, hơn nữa đúng điểm cậu ấy đang được chú ý, bài viết đó lan truyền rất nhanh.

Và thật sự có người chụp được tôi đang uống bia, liền gửi vào phần bình luận:

“Là chị hả?”

Vậy là cậu ấy theo tới đây.

Tôi ôm đầu, chỉ gào lên. Đây không phải “sập phòng” nữa, mà là tự tay đập nát luôn cái phòng rồi.

Động thái khiến dân mạng sôi sục, bạn bè, đồng nghiệp, thậm chí họ hàng tôi cũng đều biết chuyện. Đặc biệt là tôi — người suốt ngày giục tôi lấy chồng.

“Thằng nhóc được đấy nhé! coi hết phim nó đóng rồi, còn mua mấy thùng nước uống nó quảng cáo đem biếu họ hàng. Trẻ hơn con vài tuổi có sao đâu!”

Tôi đau đầu:

à, không phải nghĩ đâu.”

“Không phải cái ? Hai đứa ở chung rồi còn cãi à? Con ra ngoài vài năm là hư đốn, học đòi thói người ta rồi đúng không?”

Tôi im re, không dám cãi.

Cuối cùng tôi chốt hạ:

sau nhà, dẫn nó ra mắt đàng hoàng .”

Tôi tắt máy mà chỉ khóc. Quay sang lườm Chu Dự — kẻ đầu sỏ gây ra mọi chuyện.

Cậu ấy mở to mắt nhìn tôi, vẻ hớn hở:

“Bác gái gặp tôi hả? Khi cũng được nha, tôi lúc cũng rảnh!”

Tôi nhìn thẳng cậu ấy, hỏi:

“Cậu thật đi, rốt cuộc cậu định thế ?”

Chu Dự đáp không do dự:

“Tôi ở bên chị.”

Tôi không thể phủ nhận, khoảnh khắc đó tim tôi hơi loạn nhịp. Nhưng rất nhanh, lý trí kéo tôi trở .

“Tình cảm của cậu với tôi chỉ là vì tôi đối xử tốt với cậu, cậu hiểu nhầm thôi. Sau khi cậu tiếng, sẽ có rất fan yêu thương, ủng hộ, bao dung cậu — cậu cũng sẽ quý họ, nhưng đó không phải là tình yêu.”

Chu Dự cắt ngang lời tôi, hỏi:

“Thế còn chị sao? Chị đối với tôi là kiểu của fan dành thần tượng, hay là… của một người phụ nữ dành đàn ông?”

Tôi im lặng.

Chu Dự mím chặt môi, ánh mắt không rời khỏi tôi.

Tôi không làm chậm bước đường của cậu ấy. Nếu bây chỉ vì bốc đồng mà ở bên tôi, sau hối hận… tôi e rằng mình chịu không .

Cuối cùng, tôi chỉ khẽ:

“Chị hy vọng em tốt, hy vọng con đường của em thuận lợi. Còn chị… chỉ em một fan thần tượng thôi.”

10

Chu Dự chuyển đi rồi.

Ngày cậu ấy rời đi, tôi mới gặp được quản lý của cậu ấy. Là một cậu bé trắng trẻo, mũm mĩm, trông rất vui tươi. Nhìn tôi, cậu ấy mỉm cười:

“Chị, gian qua làm phiền chị vì Chu Dự, thật sự xin lỗi.”

Tôi lắc đầu, nhưng lo lắng, rút điện thoại ra:

“Chị em mình kết bạn WeChat đi, cậu không phải đang làm kinh doanh nhỏ lẻ sao, chị xem có có thể hỗ trợ cậu không.”

“Kinh doanh nhỏ lẻ?”

Cậu bé hơi sững sờ, kịp trả lời Chu Dự đã gọi một tiếng:

“Em đã sắp xếp xong rồi.”

Người kia vội quét WeChat của tôi, giúp Chu Dự chuyển đồ đi:

“Chị, vậy chúng em đi nhé.”

Chu Dự đi rồi, căn nhà bỗng chốc trở trống trải. Cảm giác trống vắng lúc chia tay với Lục Nham lập tức ùa . Tôi bắt đầu hối hận vì những đã với Chu Dự trước đó. Tôi cũng không phải thánh nhân, cứ yêu thôi, có phải câu nệ. Nhưng Chu Dự đã đi rồi. Cuộc sống phải tiếp tục.

Lục Nham lo lắng, đã gọi điện Lão Trương.

Chỉ qua một đêm, tất tin tức tôi đều bị gỡ xuống. Nhờ mối quan hệ của Lão Trương, tôi cũng tung bất kỳ chứng cứ lên mạng. Có thể coi là để Trần Dư còn giữ được chút thể diện.

Tôi với Lục Nham:

“Tôi nghĩ chúng ta chỉ làm bạn đồng hành công việc thôi.”

Lục Nham mỉm cười:

“Anh không vội, còn gian để cùng em trải qua.”

Tôi theo dõi tất thông tin Chu Dự một cách âm thầm, nhưng kiềm chế không liên lạc với cậu ấy. Tôi nghĩ hai đều cần gian để bình tĩnh.

Chu Dự cuối cùng cũng mở mắt ra, bắt đầu chăm chỉ nhận show. Các cơ hội đến với cậu ấy ngày càng , lượng fan cũng tăng nhanh. người trên mạng bắt đầu gọi cậu ấy là “chồng”. Lượng quan tâm tăng tên lửa, từ vài nghìn trước kia lên hàng triệu, đã đạt chục triệu. Nhưng trên khuôn mặt cậu ấy, tôi không còn nét ngây thơ và rụt rè khi đầu gặp ở siêu thị nữa.

Mọi người đều , Chu Dự là thần tượng ít biết chiều fan nhất giới. Cậu ấy không tổ chức bất kỳ buổi gặp gỡ , cũng không đăng hình hoạt động. Các bình luận dưới trang cá nhân của cậu ấy không tồn tại, từng tương tác một . Tôi không dám nghĩ quá , sợ mình đi lệch hướng.

11

Những ngày sau đó, tôi không theo đuổi ai nữa. Tâm trí hoàn toàn dồn vào việc kiếm tiền. Quên việc mình bao lâu rồi nghỉ ngơi. Cuối cùng là bạn bè không chịu , kéo tôi ra ngoài.

“Chị ở văn phòng chắc mọc nấm rồi, hôm nay có một buổi biểu diễn, đi cùng tôi đi.”

là ngôi sao nhỏ mới của bạn tôi. Bây đại thay đổi quá nhanh, tôi cũng lâu không quan tâm chuyện giới, thật là chẳng quen biết . Chịu không sự thuyết phục của bạn, tôi bị kéo đi. Bạn tôi quen ban tổ chức, gọi điện trước tôi được vào hậu trường.

Nhưng khi nhìn , tôi sững sờ. chỉ mặc quần, không mặc áo, đang phòng trang điểm bôi dầu khắp người. Những cơ n.g.ự.c săn chắc, phủ lớp dầu óng ánh dưới ánh đèn trông một dĩa thịt ba chỉ.

“Đây là cái …”

Bạn tôi giải :

“Hôm nay biểu diễn show nam thần, hoang dã một chút.”

Chịu không , tôi định đi ra, vừa quay người va phải ai đó.

kịp xin lỗi, tôi nghe một giọng quen thuộc:

đổi khẩu vị à, chị?”

Tùy chỉnh
Danh sách chương