Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/3VcDXCRvwO

302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
“Thẩm Chiến, bị bệnh thì đi chữa, đừng phát rồ ở chỗ tôi.”
Sao trước kia tôi không phát hiện, người này có thể ích kỷ đến mức này.
Dám mở miệng bảo tôi bỏ con.
Lười đôi co, tôi báo bảo vệ từ nay không cho hắn vào .
Tôi ôm cơn bực trở phòng.
tháng , Trần Triết báo tin, nói Cố Thanh Viễn có bạn gái, hai người tình cảm ổn định, có thể sắp đính hôn.
Tôi nghe xong, lòng bức bối.
Cái cảm giác khó chịu từ tim lan đến bụng, cuối thúc động đứa con trong bụng đã đến ngày đủ tháng.
một đêm đau đớn, tôi có được đứa con hoàn toàn thuộc mình, máu mủ ruột rà.
Tôi đặt tên con gái là Sở Duyệt, mong con cả đời bình an vẻ.
Con bé có đôi mắt giống Cố Thanh Viễn, mũi miệng giống tôi, tính tình ngoan ngoãn dễ nuôi.
Khi Duyệt Duyệt lên năm, ty có việc cần tôi quay nước xử lý.
Tuy tôi cấm Trần Triết nhắc đến tin tức của Cố Thanh Viễn, nhưng đoán chừng cậu ta đã kết hôn.
Để tránh phiền phức, tôi cố ý chọn tổ chức họp ở Lâm Thành, cách Thủ Đô xa.
mà vừa vào sảnh khách sạn, đã đối ngay cảnh tượng Cố Thanh Viễn khoác một cô gái, đang đứng ở quầy lễ tân.
Cậu ấy giờ còn điển trai trầm ổn xưa, áo khoác đen khiến bao ánh mắt ngoái nhìn.
Tôi trốn vào một góc, không dám phát ra tiếng.
Bởi điện thoại đang đổ chuông, là con gái gọi video đến.
Ban đầu tính đợi Cố Thanh Viễn làm xong thủ tục rồi mới qua.
Ai ngờ vừa quay người, ánh mắt chúng tôi liền chạm nhau.
Ánh mắt ấy so với trước đây càng sâu thẳm, rơi yên lặng trên người tôi.
Một , cậu mở : “ Giám đốc Sở, lâu rồi không gặp.”
Lại chỉ cô gái bên cạnh: “Đây là bạn gái tôi, Lâm Vi.”
“Lâm Vi, đây là cổ đông ty chúng ta, Giám đốc Sở.”
Cô gái tên Lâm Vi dịu dàng gật đầu chào tôi.
Ánh mắt nhìn tôi không hề có địch ý.
Tôi chỉ thấy nghẹn ở tim giây, rồi lại thở phào nhẹ nhõm rõ vì sao.
Tôi vẫn nhớ hứa năm xưa với Cố Thanh Viễn, thêm vào mấy năm nay toàn tâm nuôi con, có thời gian để đến chuyện khác.
Giờ cậu ấy có cuộc sống mới, tôi cũng nên suy cho tương lai của mình.
Tâm trạng rối bời chào tạm biệt Cố Thanh Viễn và Lâm Vi.
Đắm chìm trong suy , tôi không hề hay biết.
khi cửa thang máy đóng lại, Lâm Vi nghi hoặc nhìn người đàn ông bên cạnh.
“ Giám đốc Cố, sao anh lại nói tôi là bạn gái anh?”
Cố Thanh Viễn nhìn chằm chằm cửa thang máy đang đóng, không đáp.
Với nhạy bén của mình, cậu sao có thể không nhận ra khoảnh khắc Sở Sơ thoáng nhẹ nhõm trên gương ?
Biểu cảm ấy khơi dậy cơn giận bị đè nén trong lòng cậu.
Năm năm trời, bản thân bị nhốt trong chấp niệm, mà Sở Sơ lại hay biết gì.
Thậm chí còn cảm thấy nhẹ nhõm vì “mối tình mới” của anh ta.
Cố Thanh Viễn vô thức siết chặt nắm , sợ rằng mình sẽ không kiềm chế được, lao lên chất vấn người phụ nữ vô tình kia.
Trở phòng, tôi bắt đầu thu dọn hành lý.
Chốc con gái sẽ , tuyệt đối không thể để con bé chạm Cố Thanh Viễn.
Duyệt Duyệt gần như là bản sao thu nhỏ của Cố Thanh Viễn, nếu để anh nhìn thấy, căn bản không cần giám định, cũng biết là con mình.
Xách vali chuẩn bị đổi khách sạn, vào thang máy, lại gặp một người quen.
Trình thấy tôi, trong mắt lóe lên mừng.
“Ôi, chị, lâu rồi không gặp.”
Tôi: “Lâu rồi không gặp.”
Cậu ta ghé sát bên tôi, rõ ràng là muốn đi .
Tôi: ……
Dù có cân nhắc bắt đầu mối quan hệ mới, nhưng kiểu lãng tử thế này vẫn nên tránh xa thì .
Đang định kiếm cớ cho cậu ta đi.
Ai ngờ Trình lại nhiệt tình quá mức, theo tôi suốt xuống bãi đỗ xe dưới tầng hầm, còn định ngồi ghế phụ.
Ngay khoảnh khắc cậu ta kéo cửa xe ra, một bóng đen vụt , túm cổ áo cậu ta giật mạnh .
Trình kêu lên: “Ai đấy?”
Sắc Cố Thanh Viễn âm trầm: “Không liên quan đến anh.”
“Tôi và giám đốc Sở có việc cần nói, mời anh rời đi.”
Trình còn chưa hiểu chuyện gì, định tiến lên, lại bị khí thế của Cố Thanh Viễn dọa lùi.
Đợi Trình chửi lẩm bẩm đi xa, tôi mới nhìn sang Cố Thanh Viễn.
“ giám đốc Cố, anh làm là… ý gì?”
Đã có bạn gái rồi, còn bày ra bộ dạng ghen tuông, đuổi người bên cạnh tôi đi?
Cố Thanh Viễn im lặng không nói.
Nhìn dáng vẻ này của anh, trong lòng tôi cũng bốc lên một ngọn lửa.
Vốn dĩ vì tránh phiền phức, tôi mới cố tình chọn địa điểm họp xa xôi thế này.
Gặp lại thì thôi đi, còn xung đột với người bên cạnh tôi.
Cố Thanh Viễn tư cách gì mà hết lần này đến lần khác phá cục.
Lười nói thêm, tôi bước đến bên ghế lái, vừa định mở cửa, một bàn đã chặn lại.
Chương 10
Thân hình cao lớn của Cố Thanh Viễn bao phủ xuống, cúi đầu hôn lên cổ tôi.
Cắn xé, mút , môi lưỡi nóng bỏng lưu lại dấu vết trên da tôi, trong nháy mắt làm rối loạn lý trí.
Vừa định lên tiếng, anh đã luồn vào trong áo tôi.
Đầu óc tôi ong lên một tiếng, không kìm được rên khẽ.
Ngay tưởng rằng sẽ mất kiểm soát, anh đột nhiên dừng lại.
Vùi vào hõm cổ tôi, khóc.
Nước mắt nóng hổi trượt vào cổ áo, tôi bỗng thấy áy náy khó hiểu.
Không đúng, rõ ràng là anh cưỡng hôn tôi, sao người khóc lại là anh?
Cố Thanh Viễn ôm chặt tôi, nghẹn ngào.
“Chị ơi, có dù em làm gì, chị cũng không chịu cho em cơ hội?”
“Như không bằng, em chỉ sai một lần, còn người vừa rồi là kẻ quen chơi chốn phong nguyệt.”
“Chị thà để ý đến anh ta cũng không chịu nhìn em, vì sao? Lần đầu tiên của em là cho chị, trong lòng em chỉ có chị, vì sao chị không chịu cho em một cơ hội?”
Cổ họng tôi khô khốc: “Anh không đã có bạn gái rồi sao?”
Cái đầu to kia lắc lắc, vòng siết chặt .
“Lừa chị đấy, muốn xem chị có ghen không, kết quả chị hề để tâm.”
Tôi: ……
Cố Thanh Viễn hơi ngẩng đầu, đôi mắt đỏ hoe nhìn tôi chằm chằm.
“Chị ơi, chị có thể nhìn em không?”
“Em đã cố gắng rồi, doanh thu hằng năm của ty trăm triệu, em mua nhà mua xe, còn đầu tư mấy án.”
“Em biết chị không thích người sống buông thả, những năm qua em luôn giữ mình trong sạch, chỉ chờ chị quay đầu.”
“Nếu chị muốn bắt đầu lại, có thể cân nhắc em không? Chị ơi, em nhớ chị……”
Tôi áy náy, , nhìn anh nước mắt mông lung, tim tôi mềm ra.
Không nói nổi tàn nhẫn , giọng cũng dịu xuống.
“Được, cho anh cơ hội. ra những năm qua, tôi cũng không có ai khác.”
Niềm bùng nổ trong mắt Cố Thanh Viễn, anh hít sâu một hơi, định ôm tôi.
Bị tôi nhẹ nhàng chặn lại, đưa điện thoại trước anh.
“Đã xác định nghiêm túc qua lại, có chuyện này nhất định nói với anh.”
“Chuyện gì?”
“Tôi có một đứa con, cha của nó là anh.”
Cố Thanh Viễn cứng người, lâu mới tiêu hóa được câu nói này.
Anh hé môi, không thốt nên .
Tôi ảnh Duyệt Duyệt cho anh xem: “Con bé năm tuổi rồi, giống anh. Nó đang trên đường đây, lát anh sẽ gặp.”
“Việc mang thai là ngoài ý muốn, xin lỗi vì không nói với anh. Nếu anh thấy bận lòng, tôi có thể bù đắp.”
Cố Thanh Viễn này mới có phản ứng: “Chị… bù đắp thế nào?”
Tôi nhún vai: “Tiền bạc hoặc sắc đẹp, tùy anh chọn.”
Anh hít sâu một hơi, dường như đang suy .
lâu , bỗng bật cười khẽ.
“Hừ, chị mà em thích, quả nhiên khác người.”
“Bảo sao em cứ nhớ mãi không quên, chấp niệm đến . Sở Sơ, chị giỏi , chưa từng có người phụ nữ nào có thể tiêu sái như chị.”
Anh cúi đầu, nhẹ cắn lên cổ tôi, để lại một vệt đỏ nhạt.
“Từ hôm nay trở đi, người phụ nữ tàn nhẫn này, là của em.”
Tôi nhìn đôi mắt đỏ ửng ấy, bên trong lóe lên hưng phấn khó nói thành , kéo theo cả tôi cũng rối loạn.
Muốn cười, lại muốn kêu.
Ngẩng đầu hôn thẳng lên môi anh.
“Cố Thanh Viễn, tôi cho anh một cơ hội chinh phục tôi.”
“Có thể lâu dài hay không, xem biểu hiện của anh.”
Ngoại truyện
Năm thứ ba trở lại Thủ Đô, tôi gặp lại Thẩm Chiến trong một buổi tiệc thương mại.
Khi ấy anh ta vì quyết sách sai lầm mà lâm vào tình cảnh khó khăn.
Mà bên đặt hàng quân kia, lại chính là doanh nghiệp do tôi nắm quyền.
Thấy Thẩm Chiến cầm ly rượu bước , tôi khựng lại, có chút muốn cười.
Có lẽ anh ta cũng thấy khó xử, khẽ hắng giọng: “Sở Sơ, lâu rồi không gặp.”
Tôi: “Ừ, lâu rồi không gặp.”
Tôi xoay người định rời đi, bị Thẩm Chiến kéo lại: “Em… có thể giao đơn hàng cho anh không?”
mà lại dày chìa ra đòi hỏi một cách đương nhiên.
Tôi tức đến bật cười, nhìn anh ta đầy chán nản: “Thẩm tiên sinh, anh dựa vào đâu mà tôi sẽ dễ dàng giao đơn hàng trị giá hàng trăm triệu cho anh?”
Anh ta thở hổn hển: “Dù sao cũng từng là vợ chồng, cũng có chút tình nghĩa.”
Tình nghĩa? Nực cười .
“Thẩm tiên sinh, lẽ anh quên chuyện năm xưa mình ngoại tình rồi à?”
Tôi chỉ là lười tính toán, không có nghĩa là đã quên.
Thẩm Chiến lúng túng dừng lại một chút: “Chuyện … cũng qua lâu rồi, tôi với Chu Thiến Thiến cũng đã ly hôn.”
Anh ta như chợt ra điều gì: “ rồi, tôi nghe nói giám đốc Sở thị vẫn còn độc thân, nói cách khác là em hiện tại vẫn một mình, còn nuôi con một mình.”
“Sở Sơ, em xem thế này được không? Dù sao anh cũng đang độc thân, chúng ta tái hợp, nhau phát triển nghiệp, đôi bên có lợi sao?”
Tôi không hiểu nổi não anh ta vận hành kiểu gì, đến mức không muốn phản ứng lại .
Thẩm Chiến ngược lại càng có hứng, kéo tôi định nói tiếp.
Đúng , Cố Thanh Viễn bước , ôm tôi, hôn nhẹ lên môi tôi một cái.
Đúng như mong muốn, thấy Thẩm Chiến đờ người ra.
Cố Thanh Viễn nửa cười nửa không nhìn anh ta: “Thẩm tiên sinh đang nói chuyện gì với bạn gái tôi ? Tôi cũng muốn nghe thử.”
Thẩm Chiến không nói được nào.
Tôi bật cười nhìn người đàn ông bên cạnh đang đầy ghen tuông, nhẹ nhàng bóp anh ta trấn an, lại bị anh ta siết chặt .
“Quả nhiên không thể rời mắt một chút, lại có ruồi bọ bu quanh.”
Người này, là.
Tôi không nhịn được ngẩng đầu hôn nhẹ lên môi anh ta một cái.
Cố Thanh Viễn này mới nở nụ cười.
Tôi nhân cơ hội nói: “Đi thôi, Nhạc Nhạc còn đang chờ chúng ta ở nhà.”
“Được, nhà thôi.”
tháng , nghe nói ty Thẩm Chiến cuối cũng phá sản.
Anh ta bán tài sản trả nợ, đưa cha mẹ quê sống.
Trước khi đi, anh ta còn muốn đến Sở thị gặp tôi, tôi dứt khoát không gặp.
Thẩm Chiến đứng chờ dưới lầu lâu, cuối buồn bã rời đi.
-HẾT-
☕️ Góc tâm nhẹ của bạn beta ~ ☕️
Chào mọi người! Bộ truyện này được mình beta từ phần mềm dịch.
Beta truyện này, mình không tính phí, không bán VIP, không khóa chương. Mình chỉ bán kiên nhẫn, đôi mắt cận và cọng tóc bạc sớm 😂
Nếu bạn thấy truyện đọc ổn ổn, … thì cho mình 1 like, 1 bình luận, hoặc 1… ly trà sữa nha ~
😅 Nếu bạn thấy mẫu quảng cáo lướt ngang màn hình, thì… không lỗi tại mình đâu nhaaaa! Quảng cáo của chủ web tự chèn , bé chỉ ngồi beta truyện thôi chứ chưa làm giàu được từ truyện đâu huhu 😭
📌 Tài khoản nè (quý hóa lắm luôn!):
VU THI THUY
Vietcombank 1051013169
💬 “Ủng hộ để bé khỏi bỏ nhà đi tu vì nghèo” 🙏
🔸 Bạn 5k – mình cười hí hí cả buổi
🔸 20k – mình rưng rưng xúc động, có khi làm liền 1 bộ truyện mới
🔸 50k – mình ra truyện mới nhanh như chó thấy bồ 🐕💨
🔸 Không – cũng không sao, đọc chùa nhưng đừng im lặng như chiếc bóng, thả tim hay để lại comment là cả ngày !
Thương yêu nhiều nhiều 💖 — Xuxu beta – làm vì đam mê, sống nhờ 😎