Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/6AcyhL27Sz

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 21

18

“Cậu giỏi thì giỏi, chứ lần đâu uống bất tỉnh nhân sự.” Em họ tôi liền bật lại.

“Chị họ, em nói chị nghe, cậu ta đúng là tiêu chuẩn hai mặt.”

“Lần chia , uống hũ chìm, say bí tỉ, còn là em đưa về.”

“Hả? Khi ?” Tôi thuận miệng hỏi.

Em họ tôi : “Hình là một tháng .”

Một tháng ?

Tôi đột nhiên nhớ lại tối hôm ở nhà thầy, tôi đi vệ sinh nhầm phòng, kết quả vào nhầm phòng Tiêu Dực.

Khi cậu ấy say mức chẳng ra hình dạng gì.

Thì ra là vì thất tình uống vậy.

Đêm hôm , coi tôi là chỗ trút buồn sau chia sao?

Thật ra, hình là tôi chủ động , lại thấy chua xót, lại hơi tự ái.

Tôi thở dài: “Ồ.”

“Cậu nói bậy cái gì ?” Đột nhiên một chai rượu bay tới, nện ngay mặt em họ tôi.

Em họ tôi “soạt” một tiếng đứng bật dậy: “Tiêu Dực cậu phát điên gì hả!”

“Tôi điên đấy!” Tiêu Dực đứng dậy, hai đối mặt căng thẳng.

Thấy sắp đánh nhau, mọi liền lao tới can ngăn.

“Thôi , say say , anh em giận.”

, ra ngoài chơi , làm căng.”

, không chơi trò , chơi game vui đi.”

……

“Ai mẹ nó là anh em với nó!” Tiêu Dực vẫn đang nổi cơn.

“Tiêu Dực…” Cô em kia nhẹ giọng gọi cậu.

“Tránh ra.”

Xong

cậu ta đúng kiểu không nhận họ hàng luôn .

“Đi, tụi mình qua kia, mặc kệ cậu ta.” Em họ tôi kéo tôi đi.

.” Tôi chẳng tiếp tục ở đây với cậu ấy, càng ở càng khó xử.

Mới đi mấy ——

bao mới chịu nói chuyện với tôi vậy?”

“Chị?”

Tôi!!!!

Giọng không Tiêu Dực thì là ai?

Tôi hóa đá luôn.

Mọi đều ngạc nhiên nhìn Tiêu Dực, nhìn tôi.

“Tôi nói chuyện gì với cậu?” Tôi gượng , giả ngốc.

“Nói về đêm , chị ăn hiếp tôi…”

Tôi!!!

Cả đám học trò, em họ tôi đều nhìn tôi chằm chằm đầy dấu chấm hỏi.

Tôi phát bệnh tim với cậu luôn .

Tôi không dám để cậu ta nói tiếp, cắt ngang luôn: “Cậu ra đây với tôi một lát.”

“……”

Ánh mắt mọi nhìn tôi và cậu ta càng thêm quái dị.

“Hừ…” Cậu hừ lạnh một tiếng, cuối cùng châm điếu thuốc, về tôi.

Thấy cậu ta đi theo, tôi đành ra hiệu em họ: lát chị giải thích sau.

Sau , tôi và Tiêu Dực cùng đi về con suối nhỏ xa.

27

Trên đường đi, tôi không dám quay đầu lại.

Đầu óc cứ ong ong, tôi không biết cậu ấy đang gì.

Tim đập loạn cả lên.

“Đi nhanh , tôi không đi .” Tiếng chân sau bỗng dừng lại.

Tôi chần chừ một giây, không còn cách khác đành quay lại.

“Qua bên kia nói chuyện.” Tôi liếc nhìn đám đông, vẫn vài ánh mắt thỉnh thoảng liếc về .

“Không đi nổi .” Cậu ấy đứng yên tại chỗ, không chịu .

Đúng là nhức đầu.

Tôi đành vươn ra kéo áo cậu ấy, kéo cậu ấy đi.

Không ngờ vừa đưa ra, cậu ấy đã nắm lấy.

Cảm giác ấm nóng luồng điện chạy qua toàn thân, tôi vừa rút lại, cậu ấy đã siết chặt không buông.

thể đi chưa?” Tôi hỏi cậu.

.” Gương mặt cau bỗng dịu lại, cậu ấy trộm nhìn tôi.

Tôi đúng là bó với cậu luôn.

Tôi kéo cậu ấy đi thêm một đoạn xa , xác không ai thấy mới dừng lại.

“Chị, đi xa .” Cậu nhìn quanh bốn vắng , ranh mãnh, “Không hôn chứ?”

Tôi…

Cậu ta sao tự luyến ?

“Cậu sao?” Tôi lườm cậu một cái.

“Đường Đình, nói chị biết, mơ.” Cậu hừ một tiếng.

“Tôi không hề !” Tên

Tôi là kiểu chắc?

“Cậu vô ích, cậu chọc tôi bực , hòng tôi để ý tới cậu.”

Tôi thề…

Tôi tức mức quay đầu bỏ đi.

“Đường Đình, chị dám đi, tôi sẽ nói cả thiên hạ biết chị đã làm gì với tôi.” Cậu ta giận dữ dọa.

Tôi lập tức dừng .

, tôi tin, cậu ta nói làm .

“Tiêu Dực, rốt cuộc cậu gì vậy? cậu đang tìm hiểu với học muội, giữa chúng ta chỉ là một lần ngoài ý , cậu không thích tôi, bây cậu cứ , thực sự khiến ta hiểu lầm, không tốt cả tôi lẫn cậu.”

“…” Cậu ấy không nói gì, chỉ cau nhìn tôi.

“Chuyện , nhắc lại , không?” Tôi thử dỗ dành.

“Ai nói tôi đang quen cô ấy?” Cậu ấy lạnh lùng nói.

Không quen?

Vậy là mập mờ?

“Không quen cậu đồng ý đi nướng ngoài trời với cô ấy?” Tôi hỏi lại.

“Hôm nay là sinh nhật chị.” Cậu ấy bình tĩnh nhìn tôi.

“Tôi sinh nhật thì liên quan gì cậu? Cậu chẳng hẹn hò với học muội, lấy tôi làm cớ?” Tôi dồn một hơi nói hết.

“Tôi vốn không tới.” Cậu nói xong vẻ hơi bực.

“Vậy thì tới.” Tôi tức lên.

Cậu ấy mím môi không nói, lấy rất nhiều dũng khí mới nhìn tôi nói: “Tôi chỉ là… nhớ chị.”

Tùy chỉnh
Danh sách chương