Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/2B6pwEfsbc

119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Ngược lại, cận được bà mẫu giao ta lại che miệng cười:
“ phu , một nay người đối xử với gia không oán hận, chu đáo tỉ mỉ, hết canh sâm lại đỡ hắn, chúng tôi đều thấy .”
“ gia chỉ là có phần phóng túng, cũng không phải là tảng đá không thể làm ấm, đương nhiên, bản hắn chưa nhận ra, qua cử chỉ, đặt người lòng đó thôi.”
Nàng chúc mừng ta:
“Chúc mừng phu , sắp được toại nguyện .”
“Đứa cháu ngoan Lão gia và Phu mong đợi, e rằng cũng không còn xa nữa!”
Nàng chúc mừng, ta lại sợ đến mức đ.á.n.h rơi cuốn sách tay.
Đánh c.h.ế.t ta cũng không nghĩ tới.
Tạ Tri Bạch lại có cái sở thích quái gở vậy, rõ ràng hắn không thích nhất là phụ nữ bám víu quấn lấy hắn cơ ?
cứ bám riết lấy một thời gian, hắn lại thích ?
Sợ đến mức tối hôm đó ta liền nhét hai cô xinh đẹp vào thư của Tạ Tri Bạch.
hai đều là ta chuộc về từ lầu Xuân Phong, làm thiếp nhỏ nhà quyền quý, dù cũng tốt hơn kỹ nữ thanh lâu.
Đương nhiên, hai người vô cùng biết ơn ta, cũng rất hăng hái muốn nắm bắt cơ hội lần này.
Dù , nếu có thể được Tạ Tri Bạch yêu thích, thì địa vị lại có thể tăng vài bậc.
Sau này vinh hoa phú quý cũng không cần lo lắng.
Ta rất hài lòng về điều này.
Nhìn bước vào thư của Tạ Tri Bạch, ta an tâm quay về viết thư Lăng Sương.
Nàng , trời vào đông, chiến sự ở biên quan lại thêm khốc liệt.
Ta lo lắng nàng bị thương, còn gửi kèm thư một lọ t.h.u.ố.c trị thương tốt nhất mẫu để lại ta.
Thế , thư và t.h.u.ố.c vừa gửi .
Tạ Tri Bạch đã giận đùng đùng đẩy cửa ta.
Dấu son môi trên mặt hắn còn, y phục xộc xệch, nghiến răng nghiến lợi.
“Lục, Uyển, Ninh!”
4
Sau lưng, hai vừa đuổi thấy ta thì khựng lại.
Trên mặt bọn thoáng qua vẻ khó xử.
Ta kinh ngạc nhìn cảnh tượng này.
Còn Tạ Tri Bạch thì trừng mắt nhìn ta:
“ , là do cô căn dặn vào đây!?”
Ta là nàng tốt của Tạ gia, là thê t.ử hiền huệ nhất của Tạ Tri Bạch:
“Thiếp gả vào Tạ gia đã hơn một , song lại không thể thay phu sinh con nối dõi, giữa chốn này đã có bàn tán, tự nhiên, Uyển Ninh cũng không dám chiếm giữ phu mãi, bèn tìm hai vị muội muội này. ? Phu không hài lòng ?”
“Cô!”
Hắn trợn mắt tròn xoe:
“Có đáng bàn tán? Ai dám bàn tán? Rõ ràng là cô oán ta đã không động đến cô suốt một qua, bèn tìm hai tiện dung tục này đến sỉ nhục ta! Lục Uyển Ninh, cô hay lắm!”
Hắn nổi một trận lôi đình.
Thể hiện sự khoái ý ân cừu của Tạ gia đại gia.
Ngay người phủ cũng khá kinh ngạc.
cận của mẹ chồng lẩm bẩm:
“ gia đã lâu lắm không nổi trận lôi đình lớn vậy.”
Ai cũng nhìn ra, Tạ Tri Bạch lần này thực sự tức giận.
Và người khiến hắn tức giận là ta.
Mối quan hệ vốn tưởng chừng sắp hòa hoãn lại lần nữa rơi vào điểm đóng băng.
Hai do ta sai phái vô cùng áy náy:
“Đều tại chúng nô tỳ, không được gia hoan hỷ thì thôi, lại còn liên lụy đến phu .”
Ta nhìn căn bị đập phá tan hoang, thở phào một hơi, khóe môi khẽ cong một độ cong nhỏ bé không thể nhận ra:
“Thôi .”
“Không trách các ngươi.”
“Dù kết quả đều chung một đường.”
Ta lại có thể an tâm làm phu Tạ gia này .
Càng đáng mừng hơn là, lần này thậm chí không có cơ hội để hòa hoãn.
Bởi vì ngày hôm sau.
Tạ Tri Bạch liền phụng mệnh xuất chinh biên quan.
Ngày trở về chưa định.
5
Ngày hắn rời , ta không có chuyện , chuẩn bị không ít y phục và thức ăn hắn.
hắn dáng vẻ một trước, không thèm nhìn ta lấy một cái.
Phụ mẫu hắn thấy vậy chỉ biết thở dài.
Buồn bực thay ta:
“Con, con làm lại hồ đồ, lại nhét người vào nó chứ?”
“Rõ ràng người sáng mắt đều có thể nhìn ra, suốt một qua, nó đối với con cũng…”
“Bản gia đối với nàng ấy chưa từng có ý đồ khác, cha mẹ đừng bậy!”
Tạ Tri Bạch lạnh lùng bước qua ta, ngắt cha mẹ.
Trực tiếp ngựa.
Nhìn xuống từ trên cao.
Ta giả vờ ngu ngơ, cứ không hiểu .
đội bắt đầu khởi hành.
Hắn .
Lướt qua những người đưa tiễn, tình cờ nghe thấy tiếng cười cợt của mấy cô em , chị vang :
“ là con gái nhà Lục, huyết mạch Vương thị ở Lũng Tây, nhìn cũng chỉ tầm thường thế, một , ngay phu mình cũng không chạm vào nàng ta!”
“Giờ thì hay , Tạ ca nhi đã biên quan, không biết bao giờ mới về? Chẳng phải nàng ta thành thủ tiết sống ? Quyền quản gia này, xem nàng ta còn mặt mũi nào chiếm giữ!”
Bọn vốn đã không coi trọng ta, nay lại càng năng không kiêng nể .
Bóng dáng Tạ Tri Bạch cứng đờ, không thể tin nổi nhìn mấy cô em , chị vốn luôn đối xử ôn hòa với hắn.
Hắn bỗng quay đầu lại.
Ta đứng đó, mỉm cười nhạt.
Ta không dối.
bàn tán là thật.
Luôn luôn là thật.
Thậm chí còn khó nghe hơn hắn tưởng tượng nhiều.
những này, ta đã nghe suốt một kể từ khi gả vào Tạ gia.
“Lục… Lục Uyển Ninh!”
mắt hắn thoáng qua vẻ hối hận, bản năng muốn mở .
Hắn muốn xin lỗi ta.
Đêm qua hắn giận quá mất khôn, có hơi lớn tiếng.
Đã trách lầm ta .
ta đã quay lưng, bước vào nhà.
Không rõ có nghe thấy hay không.
hắn đã ngựa, đội , toàn không có lý do để quay lại.