Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/2B6pwEfsbc

119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
【Có nhóc bám cô xào CP gần đây không?】
【Cô đừng nó lừa bằng mấy lời mật ngọt, tôi hỏi thăm rồi, nó đi thì lén lút, tan ca thì hẹn P, xong bị “tiên nhân khiêu”, loại này không chịu trách nhiệm đâu.】
【Thật .】
【À không cố ý hỏi đâu.】
【Là cố tình hỏi .】
Sau khi thu hồi, bên kia gửi : 【Là vô tình nghe thôi.】
【……】
【Mà nói chứ, bài đăng này cô đăng riêng cho tôi xem hả?】
【Cô tôi sẽ không tâm mà vui vẻ “kẻ đổ vỏ” à?】
【Buồn cười mất, tôi đâu có rộng lượng vậy, lúc cô đá tôi, coi tôi kem tươi, tiện tay quẹt phát là xong, tôi không thèm nói chuyện với đàn bà lạnh lùng vô tình cô nữa!】
【……】
【Nhưng nếu cô nhất quyết cho tôi một danh phận thì tôi cũng không không thể suy .】
【Cũng không vì cô đâu, chủ yếu là tôi thích bố.】
【Cô mà, từ nhỏ tôi không có bố, nên đặc biệt thích bố khác.】
【……】
【Đã trôi qua 1 giờ 6 phút 13 giây rồi.】
【Sao chưa trả lời tôi?】
【Cô ở đâu, tôi suy xong rồi, sổ hộ khẩu tôi cũng lấy rồi, tôi qua đón cô.】
【……】
Rất lâu không thấy tôi trả lời, đối phương tự suy diễn một khả năng, giọng điệu trở nên hốt hoảng:
【Dịch Hoà, cô đừng vì khốn lừa đảo mà chuyện dại dột!】
【 xin cô, trả lời tôi một câu thôi cũng , tôi chỉ xác nhận cô có an toàn không.】
【Vì một tra nam không đáng đâu! Á tiệt! Tôi giết, giết, giết!】
【……】
【Xin lỗi, tôi không nên mồm miệng láo toét vậy.】
【Trả lời tôi đi, không?】
【Tôi có thể nhận nuôi mà, tôi và đứa bé sẽ cùng mang họ tôi.】
……
Trợ lý là sinh viên mới trường, thấy vẻ mặt tôi khó đoán, bèn hỏi:
“Chị ơi, anh thích bố này là ai thế?” “Bạn trai cũ của chị à?”
Ánh sáng từ màn hình lúc mờ lúc tỏ hắt gương mặt nghiêng của tôi, suy bay loạn xạ.
Nói thật thì, tôi chỉ có đúng một yêu cũ —
Nổi tiếng từ khi trẻ, vừa debut đã đoạt giải Tân binh xuất sắc nhất, tân Ảnh đế Tam Kim — .
5
Quan hệ giữa tôi và đúng là nghiệt duyên.
Năm năm trước, khi tôi chưa bước chân vào giới giải trí, tôi thính cá ở một vùng nước hoang vu hiếm , nuôi cá béo ú tròn trịa.
Chuẩn bị câu một “cá khắc bia mộ”.
Vừa mới có cá cắn câu, thì thấy một trai cao ráo, mặc áo sơ mi trắng, đứng trên chơi… .
Ầm một , cả mặt hồ bị khuấy động.
cá mắc câu quẫy đuôi một , một vòng sóng lăn tăn rồi không chút lưu luyến rời đi.
Tôi: “?”
là cá có thể ghi vào gia phả luôn !
Trong cơn tức giận, tôi chuyển sang… câu luôn , kéo nó rồi quát:
“Trên bảng có ghi cấm ——”
Nửa câu sau giọng tôi yếu dần:
“Nguy hiểm lắm anh không à?”
bị tôi câu , mặt tái nhợt, nước đọng trên môi sẫm màu, ánh mắt u ám.
Tròng trắng lộ nhiều, mí mắt cụp xuống, nhìn một phát là không dễ chọc.
Yết hầu hắn chuyển động:
“.”
“Tôi từ trước đến giờ là . Tôi tự sát đấy.”
Tôi: “Hả???”
Sự chân thành đúng là tuyệt chiêu chí mạng.
Lửa giận trong tôi tắt rụp, đến mức tự vả hai cho tỉnh.
Rõ ràng hắn nhìn ngông cuồng khó gần vậy, mà tôi thấy đâu một cảm giác “mong manh dễ vỡ chim non”.
an ủi hắn, nhưng EQ tôi thấp hơn mực nước biển.
Tôi gãi đầu, cố nặn ba chữ:
“Đừng nữa.”
Tôi cũng cạn lời với khả năng diễn đạt của mình.
Ấy thế mà vẫn nhìn tôi, nhận lời khuyên rất nghiêm túc:
“Ừ, tôi tỉnh táo rồi. kỹ thì đáng nên là kẻ khác.”
Tôi tục gãi đầu: “……”
Tinh thần anh bạn này ổn định ghê.
……
Ngăn cản một vụ tự sát, công đức +1.
Tôi vui vẻ lắm.
Nhưng dùng hành động thực tế nói cho tôi — tôi vui sớm quá rồi.
Trong một tháng theo.
Hắn hồ, tôi câu .
Hắn hồ, bị tôi câu .
Hắn vẫn tục hồ, và vẫn tục bị tôi câu ……
Không thống kê đầy đủ thì tôi cũng câu ít nhất mười ba lần, luyện cánh tay mạnh tới mức có thể đấm Trấn Quan Tây.
Và kết quả là — lần nào cũng “đi câu tay không”, không dính nổi một cá.
Tôi có lý do nghi ngờ: Hắn khắc tôi.