Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/6psfUihnDl

119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
5
Tôi hẹn gặp lại tiểu chó con vào thứ bảy tuần này, chỉ là không ngờ lại trùng hợp đến mức ở cùng một khách sạn.
Cũng may phong cách ăn mặc sau làm của tôi khác hẳn dáng vẻ bảo mẫu lúc đi làm, nếu có chạm mặt chắc cũng không nhận ra đâu nhỉ.
Tôi đi giày cao gót mười phân, mặc váy dài ôm mông ren đen vừa gợi cảm vừa bốc lửa, theo lễ tân lên thẳng tầng 26.
Ngay cả tầng lầu cũng giống nhau.
Trong lòng tôi mơ hồ dâng lên một dự cảm không lành.
Cậu lễ tân cao quá, che mất bảng số phòng, tôi còn chưa kịp nhìn rõ số phòng đã bước vào trong.
là một phòng suite hạng sang, từ phòng tắm vọng ra tiếng ào ào, tiểu chó con đang tắm.
Tôi đi vào trong phòng, nhìn thấy trên bàn trà đặt một chai thuốc quen đến mức không quen hơn.
Mẹ kiếp.
chẳng phải là thuốc đặc hiệu kiểu Viagra tôi đưa cho Cố Cẩm Trình sao?
Người tôi đi gặp ngoài đời không lẽ là… Cố Cẩm Trình?
Thuốc này chẳng phải để anh ta dùng với Thẩm Vy Vy sao, chẳng lẽ lại là tôi?
Hai tiếng đồng hồ, dù tôi có khát đến mấy cũng chịu không nổi đâu!
Phản ứng đầu tiên của tôi là bật dậy chạy trốn, kết quả vừa tới cửa, còn chưa chạm vào nắm, thì cửa phòng tắm bên cạnh đã mở ra.
Cố Cẩm Trình mặc áo choàng tắm rộng rãi xuất hiện ngay , đôi đào hoa sâu thẳm phủ hơi mờ ảo, giọt từ tóc ướt rơi xuống trượt theo đường nét tinh xảo, lướt yết hầu rồi chìm vào nơi khiến người ta liên tưởng vô hạn dưới áo choàng…
Một bức tranh mỹ tắm xong hoàn chỉnh, não tôi trực đứng hình.
Một giây tôi còn cầu xin anh đừng nhận ra tôi, giây sau anh đã gọi thẳng tên tôi:
“Ngô mụ? Sao cô lại ở ?”
Tôi cười gượng hai tiếng, vội bịa cớ:
“Ha ha, tôi tới xem cách bố trí phòng thế nào thôi, không làm phiền thiếu gia làm việc nữa.”
Kết quả anh nhanh lẹ nắm lấy tôi:
“Đợi đã, cô mặc thế này… cô chính là Lãnh Băng Linh Ái Dữ Mộng Chi Sương à?”
“Tôi đã bảo sao có người lấy nick như thế, hóa ra là cô đấy, Ngô Mộng Sương.”
Bị lật tẩy, tôi trên sofa mà như trên đống lửa.
Cứu mạng.
Hẹn hò mạng với sếp rồi gặp mặt ngoài đời là loại ngại ngùng cấp độ thảm họa gì vậy.
Mấu chốt là vị lãnh đạo này còn là chính trong tiểu thuyết tổng .
Anh là chính đó, anh lén lút yêu mạng sau lưng nữ chính như vậy sự ổn sao?
Tiểu chó con thuần khiết gì chứ, tôi sự không ngờ Cố Cẩm Trình giấu kỹ đến vậy…
“Thiếu gia…”
Tôi vừa mở miệng.
Anh lại cúi đầu uống , có chút lúng túng nói:
“Đừng gọi tôi là thiếu gia nữa, gọi tên là được.”
phút này giọng anh trong trẻo sạch sẽ, khác hẳn chất giọng lạnh cố ý hạ thấp thường ngày, cộng thêm dáng vẻ hơi ngại ngùng lúc này, hóa ra thiết tổng lạnh lùng khó gần mắc chứng sạch sẽ chính là con người của anh à?
Tôi nhìn người đàn ông mang khí chất thiếu niên mặt, khó khăn hỏi ra:
“Cố Cẩm Trình, anh với Thẩm Vy Vy…”
“Tôi không liên quan gì tới cô ta.”
nữ chính sao lại không liên quan, rốt cuộc sai ở đâu rồi?
Tôi nói:
“Nhưng anh là thiếu gia, tôi là bảo mẫu.”
“Thân phận không phải vấn đề.”
Anh nhìn tôi, ánh chân thành.
“Chúng ta còn có chữa không?”
Nhanh vậy đã hỏi tới chuyện chữa tình cảm rồi sao.
Tôi liều mạng đáp:
“Có!”
anh tức sáng lên, ngoan ngoãn nhìn tôi như cún con.
Lần đầu tiên tôi hiện Cố Cẩm Trình còn có mặt đáng yêu như vậy.
Bình thường tôi bị cái filter tổng che quá nặng, nhìn lại thấy anh càng lúc càng giống Tiểu chó con dính người tôi chat trên mạng.
Tôi hẹn gặp Tiểu chó con để làm gì, từ đầu tới tôi chưa từng quên mục đích ban đầu của .
Nhìn chai thuốc trên bàn, tôi thấp thỏm nuốt khan.
Đến cũng đến rồi.
Thôi vậy, chưa ăn thịt heo thì cũng từng thấy heo chạy.
Hai tiếng thôi mà, là phụ nữ thì không nói không được.
Tôi nghiêng người về phía , tạo dáng quyến rũ, hất tóc rồi ngoắc ngón , anh tức không kìm được mà tiến lại.
Tôi giữ cằm anh, ngẩng đầu đưa đôi môi đỏ rực lên.
Môi răng quấn quýt, không khí dính chặt, những âm thanh mập mờ vang vọng trong căn phòng trống trải.
được một lúc, tôi hiện hình như anh đơ người, mặt đỏ bừng, tôi trêu chọc hỏi:
“Anh không biết thở à?”
Mặt anh càng đỏ hơn.
“Sao cô… cô đột nhiên tôi…”
Tôi còn đang thả , ve vuốt dái tai nóng rực của anh, đá văng giày cao gót rồi lên đùi anh:
“Anh chẳng phải hỏi tôi có chữa mối quan hệ giữa chúng ta không sao?”
Cố Cẩm Trình:
“…Tôi hỏi là nhân vật trong cốt truyện có được không.”
Cốt truyện?
“Hả?”
Tôi ngơ ra.
Cố Cẩm Trình nói:
“Cô cũng là người xuyên sách mà?”
“Đúng vậy.”
Tôi lặng lẽ đặt chân xuống.
“Khoan đã, anh cũng thế à?”
Cố Cẩm Trình gật đầu:
“Theo lý thì cuốn này còn đang trong giai đoạn test nội bộ, không nên có người vào cos nhân vật đúng.”
Anh hỏi:
“Cô không phải người do tổ chức phái tới sao?”
Thấy tôi mờ mịt chấn động, anh lấy điện thoại mở một ứng dụng thử nghiệm, quét nhận diện khuôn mặt tôi.
Trong đó tức hiện ra thông tin thân phận của tôi, thậm chí còn chính xác tới cả số đo ba vòng.
Cố Cẩm Trình nói:
“ là kho nhân sự nội bộ của công ty tôi, có thông tin của cô, cô đúng là người của tổ chức.”
“Tôi là trình viên, chuyên triển trò tiểu thuyết cosplay toàn tức.”
“Hệ thống hiện nhân vật trong cuốn tiểu thuyết này không đạt tiêu chuẩn an toàn, nên tôi vào test để cốt truyện.”
“Nhiều nhân vật trong tổng văn có bug không tuân thủ luật, chúng tôi không để người trải nghiệm những vai lệch tam quan.”
“Ví dụ như lão tổng Cố Ngạo Long là kẻ đứng ngoài vòng luật, nhiệm vụ của chúng tôi là lại nhân vật này.”
6
Nghe tới , tôi đã ngay ngắn lại, lặng lẽ kéo cổ áo vừa cố ý hạ thấp lên lại.
Sau đó tôi nhìn anh, linh hồn đặt câu hỏi:
“Vậy hôm nay chúng ta là gặp mặt công việc, không phải gặp mặt yêu mạng à?”
Anh hỏi lại:
“Yêu mạng gì?”
Tôi nói:
“Chúng ta không phải đang yêu đương sao?”
“Anh chẳng phải luôn trả lời tin nhắn tôi ngay tức à?”
Anh đáp:
“Vì cô là đồng của tôi.”
Nghĩ lại thì đúng , lúc chat với anh, toàn là tôi đơn thả thính.
Anh trả lời rất nhanh nhưng luôn có chừng mực, còn liên tục muốn gặp mặt, tôi cứ tưởng đó là dính người và thuần khiết.
Hóa ra từ đầu tới đều là tôi tự đa tình.
chướng, chướng .
Tôi chỉ muốn kiếm đại một người đàn ông cho vui, ngoài đời không có thì thôi, sao tới thế giới ảo cũng đối xử với tôi như vậy!
Thất vọng.
Tôi thất vọng với đàn ông tới cực điểm, nhưng vẫn muốn ôm họ ngủ.
“Tôi thấy thông tin tự giới thiệu của anh trên mạng, còn tưởng anh đang tìm cpdd.”
cùng anh cũng hiểu vì sao tôi sốt ruột muốn gặp mặt, cũng như sự lả lơi và đói khát trong lời nói khi chat.
Anh nhìn dáng vẻ hôm nay khác thường của tôi, vừa phong tình vừa quyến rũ.
Anh không lộ cảm xúc, chỉ cúi thu lại thần sắc, nhưng vành tai lại không khống chế được mà nóng dần lên.
Một lát sau, anh giải thích:
“Tôi tốt không lâu, là công việc đầu tiên và cũng là dự án đầu tiên.”
“Tổ chức truyền dữ liệu được nửa chừng thì kẹt bug, tôi liền vào .”
“Tổ chức nói sẽ cử đồng tới giúp tôi, nhưng không nói thông tin đồng là ai, nên tôi nghĩ cách đăng thông tin trên mạng.”
“Tôi còn tưởng vừa nãy là kiểu đầu mối …”
Nói xong, anh vô thức hồi tưởng lại cảm giác bị cưỡng lúc nãy, môi lưỡi tê dại, nhịp tim nhanh chưa từng có.
Tôi cũng hơi ngại.
Tôi là đi vì yêu mạng, không ngờ anh lại đang đi làm.
Nhưng nghe nội dung công việc của anh, tôi mơ hồ có ấn tượng:
“Tôi có một chị họ làm việc ở , chị ấy với anh rể tôi quen nhau theo cách này.”
“Tôi nhờ chị ấy giúp tôi vào, nhưng tôi chọn hướng viết bài cơ mà.”
Kết quả bây lại truyền thẳng tôi vào quyển tổng văn này, chắc là chị họ tôi nhập nhầm thông tin cho tôi rồi chứ gì, hay là hệ thống của các anh bị bug, nhập nhầm thông tin người thành nhân viên nội bộ vậy.
Công ty các anh đúng là một gánh hát cỏ mà.
“Po… po văn?”
Anh chạm vào tai .
“Hình như cũng có bản po văn đó, l-lần sau tôi đi cùng cô.”
Không khí nhất thời trở nên vừa vi diệu vừa ngượng ngùng.
Tôi hỏi:
“Vậy bây chúng ta là… bàn công việc hay tục ?”
Cố Cẩm Trình không do dự:
“ hết nên bàn xem bước theo phải làm thế nào.”
Đặt khách sạn xịn thế này mà không huy được giá trị tối đa, là anh không được hay là tôi chưa đủ gợi cảm.
Một mỹ nữ như tôi ở ngay bên cạnh, cũng rồi, anh đúng là trong lòng mà chẳng loạn chút nào.
Lạc đà cũng là ngựa, đã đến rồi thì làm luôn.
Anh cũng không chê tôi là mơ chẳng hiểu gì, ngược lại còn nghiêm túc giải thích quy tắc cho tôi:
“ án một là án ôn hòa nhất, nhân vật, dẫn dắt họ quay đầu hoàn lương, đi theo con đường đúng đắn.”
“Còn án hai là dựa vào đánh giá thủ công của chúng ta, thu thập đủ chứng cứ chứng minh nhân vật trong tiểu thuyết này quả thực tồn tại nguy cơ cao, không thích hợp để thử , cùng sẽ loại bỏ toàn bộ.”
Tôi đại khái hiểu ra:
“Vậy anh thấy bây chúng ta nên dùng án một hay án hai?”
Anh nói:
“Thông tin hiện tại tôi thu thập được là Cố Ngạo Long sản xuất và buôn bán trái phép dược phẩm cấm.”
Trên bàn bày chai thuốc đặc hiệu kia cùng một số liệu chứng minh hành vi phạm của ông ta.
“Còn nữa, Cố Ngạo Long vì xung đột lợi ích mà cố ý tạo ra một vụ tai nạn xe, hại chết chính thất.”
Anh không giấu giếm tôi chút nào, tôi cũng kể lại cho anh phần giới thiệu cốt truyện mà tôi biết.
Sau khi chính thất của Cố Ngạo Long chết không lâu, chồng hợp của Thẩm cũng chết theo, Thẩm nhân cơ hội thượng vị, con gái Thẩm Vy Vy được bà ta bỏ tiền lớn đưa ra ngoài “tút tát”.
chính Cố Cẩm Trình vì trả thù cha cưới tiểu tam nên cố ý cận Thẩm Vy Vy sau khi cô ta về , rồi kéo theo hàng loạt yêu hận dây dưa.
cùng, chính vì yêu Thẩm Vy Vy mà giả tình thành , thậm chí cam tâm tình nguyện hy sinh cả tính mạng vì cô.
Nhưng nữ chính lại lợi dụng tình cảm ấy, bắt với các thế lực đối đầu khác, cùng nhau đưa Cố Ngạo Long vào tù.
“Lúc đầu tôi không hiểu vì sao Thẩm Vy Vy lại đưa Cố Ngạo Long đi tù, theo lý mà nói, sau khi mẹ cô ta gả cho Cố Ngạo Long, điều kiện sống của cô ta thăng cấp thẳng, mà mẹ cô ta lại yêu Cố Ngạo Long đến thế.”
“Cho tới mấy hôm tôi vô tình nghe được Cố Ngạo Long cãi nhau với Thẩm , cái chết của chồng hợp của Thẩm không hề đơn giản.”
Cố Cẩm Trình hỏi:
“Là Cố Ngạo Long hại chết?”
Tôi gật rồi lại lắc:
“Nguyên nhân gián là Cố Ngạo Long, nhưng nguyên nhân trực là Thẩm .”
“Hồi đó Thẩm vừa khóc vừa nũng nịu với Cố Ngạo Long rằng: ‘Vì anh mà em dám giết cả chồng hợp của , anh xem em yêu anh sâu đến mức nào.’”
Cố Cẩm Trình thở dài:
“…Đúng là một cặp điên ông điên bà.”
Tôi nói:
“Thẩm Vy Vy hẳn chỉ biết Cố Ngạo Long hại chết bố , nhưng không biết ra mẹ cô ta là chủ mưu.”
Cho nên cô ta hận nhà họ Cố, lợi dụng tình cảm của Cố Cẩm Trình để nắm quyền khống chế tập đoàn Cố thị, cùng làm rỗng Cố thị, đưa Cố Ngạo Long vào tù.
Cố Cẩm Trình nói:
“Xem ra Thẩm cũng là một nhân vật nguy hiểm cấp đỏ.”
“Cô nói chính vì Thẩm Vy Vy mà cam tâm tình nguyện chết… là chết kiểu gì cơ?”
Tôi lắc đầu:
“Phần giới thiệu không viết rõ, chi tiết cụ của quyển tiểu thuyết này tôi cũng chưa đọc.”
“Anh nghi ngờ Thẩm Vy Vy?”
Cố Cẩm Trình đáp:
“Ừ.”
Tôi nói:
“Hiện tại tuyến của anh với Thẩm Vy Vy chưa triển, về sau cô ta chắc chắn sẽ tìm cách khác.”