Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/9UtQfmKs4i

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 2

13

 Không biết trong ba năm tôi đã chung sống anh cả kiểu gì .

 Chắc vẫn là chuột thấy mèo thôi nhỉ?

Nhưng Phó Kính Tri đúng là nghiêm túc và cổ hủ .

 Mỗi lần gặp anh ấy, tôi đều thấy chột dạ và hơi sợ.

  lòng thương cho chị dâu tương lai.

 Ngày nào cũng phải đối diện gương mặt băng sơn.

Không .

Tôi đã đứng trước phòng của Phó Cẩn Ngôn.

 Rồi mở bước vào.

Cảm giác nơi vẫn hơi xa lạ.

Phó Cẩn Ngôn vừa tắm xong, đang quấn khăn tắm đi ra.

 Anh còn đang lau tóc.

 Nhìn thấy tôi, anh cực kỳ kinh ngạc, lắp bắp nói:

 “Em… em sao lại vào đây?”

Tôi vô tội đáp:

 “Tắm rửa, ngủ.”

Anh càng lắp bắp:

 “ gì?”

Ngay , tay tôi người khác nắm chặt.

 Tôi quay lại.

Phó Kính Tri ăn mặc vest chỉnh tề, ánh mắt trầm xuống nhìn tôi chằm chằm:

 “Vợ, em đang làm gì?”

Tôi cũng lắp bắp:

 “ gì?”

Anh không cho tôi giải thích, tôi đi thẳng về phòng anh.

 Vẫn y như trước, chuyên chế và bá đạo.

phòng “rầm” một tiếng khóa lại.

Tại sao anh ấy gọi tôi là vợ?

 Còn tay tôi rời khỏi phòng Phó Cẩn Ngôn.

Phó Cẩn Ngôn không nói một lời nào!

Lại còn đưa tôi về phòng anh ấy.

Chẳng lẽ…

Khi tôi còn đang chìm trong suy , anh đã tháo cà vạt, chậm rãi trói hai tay tôi lại.

 Tôi trợn to mắt nhìn anh.

 Anh cũng nhìn tôi.

“Em không chỉ nhìn cậu ta, còn nói cậu ta.”

 Anh nở nụ tàn nhẫn:

 “Tối nay, phải trừng phạt em nặng.”

14

 Anh đẩy tôi ngã xuống giường, rồi đè người .

 Tôi nhìn gương mặt tuấn tú khoảng cách gần như vậy, tim đập nhanh, mặt nóng bừng.

Tôi thử gọi:

 “Chồng?”

Anh ừ một tiếng, rồi :

 “Em đi tìm cậu ta làm gì?”

Giọng vẫn lạnh lẽo như cũ.

Tôi quay nhìn sang, phát hiện trong phòng còn treo của chúng tôi.

Tôi… Phó Kính Tri rồi sao?!

Chưa kịp ra điều gì, môi tôi đã anh hôn mạnh mẽ.

 Cả người như điện giật.

 Cơ thể dường như cũng nghiện anh, khát khao được chạm vào anh nhiều , sâu

……

15

 Tôi được tắm rửa sạch sẽ, đặt lại giường.

 Hai má đỏ bừng nhìn Phó Kính Tri.

Không ngờ Phó Kính Tri nhìn ngoài nghiêm túc chính trực, trên giường lại mạnh mẽ đến vậy…

 So anh ấy, Phó Cẩn Ngôn đúng là quá non…

Rốt cuộc tôi đã bên Phó Kính Tri thế nào?

 Chẳng lẽ vì năng lực của anh ấy quá mạnh sao?

Khó hiểu .

vừa rồi, trong khi làm , anh đã ép tôi vì sao đi tìm Phó Cẩn Ngôn.

 Tôi nói dối là mượn tiền anh ta…

Anh lạnh một tiếng, ra tay càng ác

16

 Tôi còn đang mơ màng hồi tưởng vừa rồi.

 Anh đã chống tay, cúi xuống quan sát tôi.

Tôi không được tự nhiên :

 “Sao… sao vậy?”

“Em không bình thường.”

Tôi gượng:

 “Em thấy đâu có gì không bình thường.”

Anh tôi vào lòng, hôn đỉnh tôi, :

 “ anh không đây, em có nhớ anh không?”

Tôi gật :

 “Có… có nhớ.”

Anh dừng lại một chút, rồi nói:

 “Ngủ đi.”

Tôi ngáp một .

 Quả rất buồn ngủ.

Ngày hôm sau, điện thoại của tôi được trả lại.

 Tiểu Dao xung phong nói là cô bé mang đi sửa.

17

 Tôi vội vàng về phòng kiểm tra điện thoại.

Trong danh bạ… hoàn toàn không có liên lạc của Phó Cẩn Ngôn!

 Ngược lại, lịch sử trò Phó Kính Tri lại rất nhiều.

 Gần như ngày nào cũng nhắn tin, chia sẻ sinh hoạt thường ngày.

Tôi xem lại hồ sơ bảo hiểm xã hội và lịch sử cộ.

 Mới biết mình đang làm việc tại tập đoàn Phó thị.

 Nghề nghiệp là nhà thiết thời trang.

Chỉ là mấy hôm nay xảy ra tai nạn , nên chưa đi làm.

lại, nhà cũng chán, tôi liền lái tới công ty.

Kết quả bãi đỗ ngầm, tôi lại nhìn thấy Phó Cẩn Ngôn.

 Anh đang dựa vào hút thuốc.

tới hôm qua, tôi thấy vô cùng ngượng ngùng.

 Vội vàng đỗ , định đi vào từ hướng khác.

Kết quả anh mấy bước đã tới, nắm lấy tay tôi, :

 “Em chạy gì?”

18

 Tôi lập tức giật tay ra.

Tôi không quên Phó Kính Tri đã nói, nếu tôi còn liên lạc Phó Cẩn Ngôn , thì sẽ khiến tôi không xuống nổi giường…

 Quá hung dữ!

Anh có chút hụt hẫng:

 “Giờ em đến nhìn anh một cũng không sao?

 Vậy tại sao hôm qua lại cho anh hy vọng?”

Tôi không nói gì, chờ anh nói thêm.

Vì sao tôi lại chia tay anh?

 Trước đây tôi sự rất yêu anh.

 Dù sao anh cũng đối xử tôi rất tốt, dịu dàng chu đáo.

  anh còn là mối tình của tôi.

bên anh, tôi cũng rất vui.

19

 Thấy tôi không nói gì, anh sốt ruột nói:

 “An Nhiên, anh và Ngôn sự không có gì cả, anh không yêu cô ấy!

 Nhất định là anh cả giở thủ đoạn, gọi cô ấy về để chia rẽ chúng ta!”

Tôi thầm kinh ngạc.

  Ngôn?

 Tôi không hề biết người .

“Anh cả vốn là kẻ tiểu nhân đê tiện, em bên anh ta thì có ngày tháng tốt đẹp gì chứ!

 Em nhìn xem em kìa, thấy anh ta cứ như chuột gặp mèo!”

“Chẳng phải em nói ra nước ngoài học thiết sao?

 Anh sẽ đi cùng em.

 Chúng ta rời xa đám thị phi , làm lại từ .”

Anh nắm lấy vai tôi, nghiêm túc nói:

 “Sau em bảo anh làm gì, anh sẽ làm .

 Anh đặt em vị trí số một.

 Anh thề, cả đời chỉ yêu mình em.”

20

 Tôi mím môi.

 Xem ra anh ta chắc chắn đã ngoại tình rồi.

Tôi không thèm để ý, hất tay anh ta ra rồi bỏ đi.

 Anh ta không cho.

Trong giằng co, có một người phụ nữ đi tới, gọi chúng tôi:

 “Cẩn Ngôn, An Nhiên, hai người đang làm gì vậy?”

Tôi ngơ ngác nhìn người .

 Sau trợn tròn mắt.

Người … có đến sáu phần giống tôi!

 Nhìn thế mới thấy mình đẹp đến mức nào!

Phó Kính Tri lời quá rồi!

  được người xinh như tôi, còn chụp chung chứ!

21

 Người phụ nữ đi tới khoác tay Phó Cẩn Ngôn, mỉm nói:

 “Cẩn Ngôn, An Nhiên không phải chị dâu anh sao? lôi lôi thế , người ta nhìn thấy không hay đâu.”

Phó Cẩn Ngôn hất tay cô ta ra, mặt không biểu cảm:

 “ của tôi, không phiền cô lo.”

Sắc mặt cô ta tối lại, tay khẽ vuốt bụng, rồi nói tiếp:

 “Cẩn Ngôn, anh có rảnh không? Em có nói.”

Phó Cẩn Ngôn lạnh lùng đáp:

 “Không rảnh.”

Tôi thì ngượng chết.

 Tay vẫn Phó Cẩn Ngôn nắm chặt.

 Tôi vùng ra lần , nhưng anh ta vẫn không chịu buông.

Anh ta tôi đi luôn.

Người phụ nữ kia sốt ruột, lập tức hét :

 “Cẩn Ngôn, em đang mang thai con anh!”

22

 Tôi trừng to mắt.

Phó Cẩn Ngôn cũng không dám tin, nhìn cô ta chằm chằm.

 Tôi tranh thủ giật tay ra, quay bỏ chạy.

lầu, tôi vẫn đang suy

 Chẳng lẽ người chính là Ngôn?

Phó Cẩn Ngôn còn nói không có gì, kết quả giờ con cũng có rồi.

Tôi dựa theo biển chỉ dẫn tới bộ phận thiết , phát hiện toàn là văn phòng đôi.

  phòng còn dán tên.

Tôi lập tức vào phòng mình.

 Chỗ đối diện đã có một đồng nghiệp ngồi sẵn.

 Tôi ngồi vào chỗ còn lại.

23

 Tôi mở danh bạ nội bộ của tập đoàn, tìm thấy tên Ngôn, còn thấy luôn đại diện.

 Đúng là người phụ nữ khi nãy.

Tôi lại mở thư viện trong điện thoại.

 Lễ của tôi và Phó Kính Tri tổ chức cách đây ba tháng.

 Album còn có cả thân mật của tôi và anh ấy từ hai năm trước.

Xem ra tôi đã yêu anh từ lâu rồi.

Hiện tại đang diễn ra cuộc thi thiết thời trang mùa thu – đông, giải nhất tới 2 triệu.

 Mọi người đều dốc toàn lực.

Tôi nhìn lại bản thiết của mình, cũng có vài mẫu.

 Thế là bắt nghiêm túc làm việc.

24

 Giờ cơm trưa, mấy chị em trong phòng rủ tôi cùng đi ăn.

 Tôi không nhớ họ, nhưng vẫn đi theo.

Không ngờ Ngôn cũng tới.

Tập đoàn có nhà ăn riêng, món ăn khá ngon.

 Tôi đang ăn ngon lành, thì Ngôn đột nhiên che miệng nôn khan mấy .

 Tôi lập tức mất khẩu vị.

Mọi người vội thăm.

 Cô ta yếu ớt mỉm :

 “Em đang mang thai.”

Cả đám sững người, rồi đồng loạt chúc mừng.

 Còn nói chưa từng thấy bạn trai của cô ấy.

Cô ta :

 “ ra, em và Cẩn Ngôn là người yêu.”

Mọi người sửng sốt một , rồi lại rối rít chúc mừng, thái độ còn nhiệt tình nãy.

Tùy chỉnh
Danh sách chương