Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/3VcDXCRvwO

302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
36
Hôm sau, Phó Cẩn Ngôn trực tiếp kéo tôi vào lối thoát hiểm khi tôi đi vệ sinh.
Tôi còn cầm bình hoa, định vào toilet thay .
Bị kéo bất ngờ làm tôi giật .
Anh ta túm tôi, nói thẳng vào vấn đề:
“Không em anh giúp em trốn đi sao?
Sao giờ lại vậy?”
Tôi trợn tròn mắt!
Anh ta nhíu mày:
“Lại bị anh trai anh phát hiện rồi?”
Tôi sốc đến không nói nên lời.
“Anh đã tìm xong chỗ rồi, phong cảnh hữu tình.
ta sẽ ở đó vài năm, đợi khi anh trai anh mất cảnh giác thì ra .”
“Em muốn tiếp tục bị nhốt nữa à?!”
!!!
Đúng đó, cửa lối thoát hiểm bị mở ra.
Ôn Ngôn xuất hiện, ánh mắt đầy oán hận nhìn tôi.
Tôi chưa kịp phản ứng, cô ta đã đẩy tôi một cái.
Bình hoa trong rơi xuống cầu thang, vỡ tan.
Tôi không kịp tránh, Phó Cẩn Ngôn định kéo tôi lại không kịp!
Tôi ngã thẳng xuống dưới!
Phía dưới không chỉ có thể va vào đầu, còn có mảnh thủy tinh, có thể đâm xuyên qua người tôi!
Đúng đó, tôi nghe có ai đó hét lớn:
“An Nhiên!”
Sau đó, đầu tôi được ai đó đỡ lấy dưới, cả người tôi vẫn bị trầy xước rất nhiều.
Tôi ngất đi.
37
Tôi nhớ lại rồi!
Khi còn ở Phó Cẩn Ngôn, sau này anh ta thường xuyên biến mất.
Còn người mất hồn.
Tôi nhận được những nhắn nặc danh, toàn là ảnh chụp anh ta và Ôn Ngôn .
Không ảnh trên giường, là những khoảnh khắc thân mật đời thường.
Ánh mắt Phó Cẩn Ngôn nhìn Ôn Ngôn, mù cũng nhận ra có điều đặc biệt.
Người gửi còn dùng giọng điệu khiêu khích nói với tôi:
“Chị là người không được yêu.
Anh ta chỉ coi chị là thế thân tôi.
Anh ta yêu tôi mới là thật.
Anh ta là con chó tôi.
Tôi vẫy một cái, anh ta lập tức đá chị.”
38
đó tôi tưởng nhắn kia là do Ôn Ngôn gửi.
kiêu hãnh không phép tôi đi chất vấn hay van xin Phó Cẩn Ngôn.
Anh ta thật sự yêu người khác.
lời Tiểu Dao, tôi biết Ôn Ngôn lớn hơn Phó Cẩn Ngôn vài tuổi, anh ta từng luôn đi theo cô ta nhỏ.
Sau này Ôn Ngôn đi du học, bố mẹ Phó Cẩn Ngôn không muốn con trai ra nên anh ở lại.
Ôn Ngôn có bạn trai ở kia, còn Phó Cẩn Ngôn thì đến với tôi.
Tôi đau khôn xiết.
Sau khi biết hết mọi , tôi đi bar uống rượu giải sầu.
Và Phó Tri xuất hiện.
39
Nhìn thấy anh ấy, nỗi uất ức dâng lên tận cổ.
Tôi tức giận nói:
“Em trai anh cắm sừng tôi, thì tôi cũng cắm lại!
Tôi sẽ ngủ hết với đám bạn anh ta!”
Rồi tôi lao tới anh ấy.
Tôi hơi choáng váng.
Dù sao thì… tôi cũng mãnh liệt không dứt…
tới khi lên xe, anh đầu cởi áo tôi, tôi mới tỉnh ra làm gì.
Rượu cũng tỉnh được phân nửa.
Tôi vội ngăn lại:
“Tôi… tôi chỉ đùa thôi!”
anh lại tiếp tục tôi, đến mức tôi choáng váng đầu óc…
ai cũng biết, đó đâu có khó xảy ra…
Khi tôi không để ý, thì đã… xong rồi.
Làm rồi thì đành chịu, không thể dừng lại được nữa…
……
40
đó với Phó Tri, tôi muốn nói là ý muốn.
Tôi không định tiếp tục với anh ấy.
Anh gọi điện rủ tôi ra .
Tôi nói thẳng.
Anh im lặng một , rồi :
“ này tốt nhất nên nói trực tiếp.”
Sau đó tôi đi ăn cùng .
Tôi xấu hổ đến mức chỉ muốn độn thổ, lí nhí hôm đó tôi uống say.
Tôi nói tôi sẽ chia với Phó Cẩn Ngôn, cũng không muốn qua lại với anh ấy nữa.
Anh chỉ nói:
“Ăn cơm trước đã.”
Tôi cố gắng lấy lại tinh thần, đầu ăn.
Anh chọn nhà hàng vừa đắt vừa ngon.
Ăn xong, anh hỏi tôi ở đâu, nói muốn đưa tôi về.
Khi đó là kỳ nghỉ hè năm hai, tôi tìm được công việc thực tập, vì xa trường nên thuê căn hộ gần công ty.
Phó Tri là kiểu người quyết đoán, quen ra lệnh.
Tôi lại không giỏi chối, đành nói địa chỉ.
41
Tới dưới căn hộ, tôi mím môi nói:
“Em về rồi. Chào anh.”
Anh nhìn tôi, :
“Anh hơi khát, có thể lên uống ly không?”
Trời ơi, đó tôi vẫn còn ngây thơ, không hề biết ‘lên uống ’ là lời mời ngầm.
Tuy thấy khó xử, tôi cũng không tiện chối.
Thế là anh lên.
Kết quả, vừa vào nhà, anh đã đè tôi ra .
Nụ anh có sức hút lạ kỳ, tôi chối, vùng vẫy đầu…
Cuối cùng lại ôm lấy cổ anh, cuồng nhiệt đáp lại…
Tới khi tôi tỉnh ra thì… anh đã đầu rồi…
……
42
lần đó, tôi đầu quan hệ không chính đáng.
Anh đến chỗ tôi không bao giờ báo trước.
Có khi tôi về nhà thì thấy anh đứng đợi ở cửa.
Dáng cao chân dài, hoặc là xem điện thoại, hoặc là nhắm mắt nghỉ ngơi.
đã đến rồi thì…
Lần nào cũng là…
“Đến rồi thì… tiếp thôi…”
Sau đó, anh còn tự đi làm chìa khóa…
Chuyển hẳn vào ở luôn?!
Điều kinh khủng nhất là:
Tôi vẫn chưa chia với em trai anh ấy!
43
Tôi nhắn Phó Cẩn Ngôn, nói muốn chia .
Anh ta nói tạm thời hãy bình tĩnh lại.
Rồi anh ta bay sang tìm Ôn Ngôn!
Tôi tức giận bốc hỏa, càng lún sâu vào quan hệ với anh trai anh ta.
Một phần để trả thù, một phần… có lẽ tôi quá thiếu tình cảm.
Dù là quan hệ sai trái, khi ở anh, được , được ôm, tôi cảm thấy được yêu thương, được trân trọng.
Đặc biệt là khi tình đầu coi tôi cái bóng, một trò đùa.
Tôi đầu nghi ngờ giá trị bản thân:
Có tôi không đủ tốt?
Có do tính cách tôi?
Có do tôi không đủ xinh đẹp?
Phó Tri xuất hiện, lấp đầy khoảng trống trong tôi, làm tôi phân tâm và hồi sinh vào chính .
44
Phó Cẩn Ngôn bị điều sang công ty .
Tên cặn bã này, đến lễ Tết còn gửi quà tôi!
Toàn là nữ trang đắt tiền.
Tôi nuôi trong thù, chờ ngày anh ta về phát hiện tôi và anh trai anh , để làm anh ta bẽ mặt.
chưa kịp làm anh ta nhục nhã, tôi đã phát hiện… Phó Tri là một kẻ biến thái.
Một lần anh bị ốm, tôi đến chăm sóc.
Vô tình thấy một cuốn album trong phòng anh — toàn ảnh chụp trộm tôi.
45
Còn là ảnh chụp trước khi tôi xảy ra quan hệ!
Có ảnh được chụp ngay trong nhà tôi.
Tôi toát mồ hôi lạnh.
Kết quả phát hiện ra.
Anh đã gắn camera trong căn hộ tôi thuê!
nhắn nặc danh cũng là anh gửi!
Còn dùng giọng văn Ôn Ngôn để giả vờ là cô ta!
Tôi thực sự cạn lời.
Hai anh em này, người nào cũng tệ .
Khiến tôi hoảng loạn nghĩ xem có từng ngồi cào chân trong phòng khách không…
Tôi ném thẳng bằng chứng vào mặt anh, nói chấm dứt tại đây.
Anh giải thích:
“Anh sợ em xảy ra nên mới lắp.
Lỡ em ngất đi không ai biết, thì sao an toàn được?”
“Anh nhớ em thì mở camera xem em làm gì, em không ở nhà thì biết em đi đâu.
Vừa vệ em, vừa giải tỏa nỗi nhớ, tiện cả đôi đường.”
Nhắc tới ‘đi đâu’…
Tôi lập tức truy hỏi:
“Anh gắn định vị trong điện thoại em đúng không?!”
Tôi từng nói đi ăn với đồng nghiệp, lần nào anh cũng xuất hiện gần đó!
Anh nắm vai tôi, nghiêm túc nói:
“Không có.”
Kết quả hôm sau tôi nhờ bạn kiểm tra, phát hiện thật sự có app định vị.
Không chỉ vậy, còn có cả phần mềm theo dõi.
Những gì tôi làm trên điện thoại, anh đều biết hết.