Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/2g36Wj1bJC

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
8
Suốt dọc đường là bầu không khí áp suất thấp.
Tôi tưởng sẽ có màn chất vấn hoặc đối thoại, nhưng không có.
Thậm chí mấy ngày đó, tôi vẫn tôn trọng lẫn nhau, không nhắc tới chuyện đó.
Tôi nghĩ có lẽ anh ấy thật sự rất để tâm chuyện này.
Thậm chí đã bắt đầu chán ghét tôi.
Chỉ là không muốn mất mặt trước mặt Chu Duệ nên mới ra sức bảo vệ.
Ban đầu tôi còn định nghiêm túc lo lắng một chút, nhưng khổ nỗi giường trong phòng quá to, quá mềm, tôi ôm con ngủ say như chết, chẳng biết trời trăng mây gió gì.
Chu Phóng thường xuyên rất muộn mới về phòng ngủ.
Người hầu còn khen gần trông tôi dường như cởi mở hẳn.
Cô ấy bảo chắc là nhờ mấy viên canxi Chu Phóng mang về giúp tôi khỏe mạnh .
Tôi bắt đầu tò mò rốt cuộc mười tôi đã sống kiểu gì mà biến hóa đến mức đó.
Vì thế trong những lần tôi gặng hỏi, hợp với lời con gái từng nói, tôi dần ráp lại câu chuyện của chính mình.
Tôi và Chu Duệ bắt đầu yêu nhau từ 22 tới 27 , khi tôi tràn đầy hy vọng cưới thì anh ta lại ngoại với cô em gái nuôi của tôi.
Kể từ đó, tôi u uất, ủ rũ.
Không biết do tâm lý trả thù hay lý do gì khác, tôi nhanh chóng hôn với Chu Phóng.
Nhưng hôn của tôi chỉ là hợp , sống như người dưng, trong nhà hầu như không nói chuyện.
Vì vậy việc tôi nghĩ anh chán ghét mình không có gì khó hiểu.
Bởi suốt qua, tôi vẫn luôn như vậy.
Biến số là một trước, tôi tổ chức tiệc tại nhà, mời không ít bạn bè và nghiệp đến chơi.
Say rượu, mất kiểm soát, đó mang thai con gái.
Dù Chu Phóng đã minh đứa trẻ là con anh ấy, nhưng Diệp Dao từng nói với tôi rằng cô ta người khác rời khỏi phòng tôi tối đó.
Từ đó quan hệ giữa tôi và Diệp Dao ngày càng thân thiết.
Tôi còn tin rằng Chu Phóng cưới tôi chỉ để đối phó em trai, là một người chỉ biết vì lợi ích.
Thế là tôi càng thêm suy sụp, cuối cùng đòi ly hôn.
Chu Phóng khi ấy không lập tức ý, tôi đã tranh luận chuyện này vài lần.
Cuối cùng, trên đường ôm con rời khỏi nhà Chu, tôi gặp tai nạn.
Đó là cuộc đời ngắn ngủi và thảm hại ở 33 của tôi.
Người trong câu chuyện đó vừa giống tôi lại vừa không giống tôi.
Tôi không giống kiểu phụ nữ sẽ vì Chu Duệ ngoại mà suy sụp đau khổ.
Chu Duệ là loại ích kỷ, yếu đuối, tôi đã biết ngay từ khi bắt đầu qua lại.
Tôi đến với anh ta chỉ vì lợi ích và bộ gen khá ổn.
Nếu đổi thành anh trai anh ta thì gen chẳng phải còn tốt à? Tôi buồn cái nỗi gì?
Nhưng chuyện Chu Duệ ngoại rồi tôi cưới ngay anh trai anh ta thì lại đúng chuẩn tính cách ăn miếng trả miếng của tôi.
Không biết từ lúc tôi đã ngủ thiếp giữa mớ suy nghĩ.
Không phải một đêm yên giấc cho lắm, hình như có muỗi đốt, má tôi cứ ngứa ngáy mãi.
________________________________________
9
Dù vẫn chưa thể hiểu nổi tại sao tôi 32 lại làm ra những chuyện như thế.
Nhưng để không bị chồng đá ra khỏi nhà, tôi vẫn nghiêm túc nỗ lực một chút.
Một tôi dậy rất sớm, làm bữa sáng yêu thương cho Chu Phóng: sữa tươi với ngũ cốc.
Chu Phóng uống một ngụm rồi nhổ ra.
【Đáng ghét, ba xấu xa, không biết trân trọng tấm của mẹ!】
Tôi không hề nản, liền chọn một chai nước hoa làm quà kỷ niệm ngày cưới cho anh ấy.
Chu Phóng trông như muốn nói gì đó, rồi bỏ lọ nước hoa vào ngăn tủ đầu giường.
【Đáng ghét, ba dữ quá, sao không xịt ngay cho mẹ vui!】
Tôi tra ngày sinh của Chu Phóng, tự tay trang trí nhà cửa, tổ chức sinh nhật cho anh ấy.
Chu Phóng hỏi tôi: “Dạo này em có chuyện gì không hài với anh à?”
Tôi mờ mịt lắc đầu: “Không mà.”
Anh lại hỏi tôi dạo này có uống canxi không, tôi nói có.
Nhưng trong thì rất chột dạ.
Dù sao tôi vẫn nghĩ chả có độc, nên lúc nhớ lúc quên, có còn quên mấy liều.
Chu Phóng còn định nói gì thêm, nhưng bị một cuộc điện thoại cắt ngang.
Tôi bế con về phòng lầm rầm than vãn.
“Chu Tiểu Vãn, con nói mẹ nghe, còn chuyện gì nữa mà con biết không chịu nói?”
“Nếu không nói, ba sẽ đuổi hai mẹ con mình ra đường đấy.”
Giọng con gái nhỏ nhẹ vang lên:
【Mỗi lần con chưa đầy một là lại quay về từ đầu, mẹ ơi, trí nhớ của con có hạn mà.】
“Hay thế này, mẹ cho hai mẹ con làm xét nghiệm ADN. Nếu con là con ruột của ba, thì mình ở lại. Nếu không phải… mẹ rút hết tiền thẻ đen, rồi dắt con bỏ trốn.”
【Nghe mẹ hết!】
Tôi cúi xuống sát tai bé con thì thầm: “Mẹ là người xuyên không về đấy, Diệp Uyển 33 không cho con cuộc sống tốt, lần này nhất định sẽ đưa con đúng đường.”
Hai mẹ con tôi cười khúc khích bên mép giường như hai kẻ phạm nhỏ.
Hoàn toàn không nhận ra Chu Phóng đang đứng ngoài cửa, siết chặt nắm tay.
10
Nhà cũ cuối cùng gọi điện, bảo nhà tôi phải đến.
Chuyện liên quan đến con gái tôi.
Tôi đã đoán đó là chuyện gì, nhưng quả xét nghiệm ADN tôi mới đem xét qua, vẫn chưa có quả.
Chu Phóng vẫn bình thản ôm con gái vào .
Chỉ cần con bé ngủ thì sẽ mất nối với tôi.
Anh đột nhiên đưa bàn tay đang rảnh ra, nắm chặt lấy tay tôi.
“Có anh ở , em không cần lo gì .”
Tôi nhìn vào ánh mắt anh, nghiêm túc đến mức có thể gọi là dịu dàng.
Lo lắng hỏi: “Lỡ như… lỡ như con gái không phải…”
Chu Phóng xoa nhẹ tay tôi để trấn an: “Không có lỡ như, con bé chỉ có thể là con gái anh.”
Anh ôm tôi vào , đầu tôi tựa vào vai anh.
đó, anh vỗ nhẹ vai tôi, giống hệt cách anh hay dỗ con ngủ.
Tôi khẽ ngây ra một lúc.
Trong phút chốc, tôi có giác như anh thật sự yêu tôi rất nhiều.
________________________________________
11
Chu Duệ và Diệp Dao đã có mặt ở nhà cũ từ sớm, trông như hai con công đang sẵn sàng giao chiến.
Chu lão phu ngồi nghiêm nghị trên chiếc ghế gỗ lim chạm khắc hoa văn.
Bà giống như một vị phán quan đầy uy nghiêm.
Trước mặt bà là một chiếc bàn dài, trông chẳng khác bàn hội nghị.
Bàn gần như kín chỗ, có cổ đông công ty, hàng nhà Chu và rất nhiều người tôi không nhận ra.
Ngay chính giữa là máy chiếu.
Chu Duệ đã chuẩn bị đầy đủ bằng , vẻ mặt vô cùng đắc ý.
Nhìn cách anh ta bày trận, chắc là có bản thuyết trình ppt.
Tôi lơ đãng nghĩ, không biết Chu lão phu còn nhìn rõ không.
Chu Phóng từng kể, lão gia nhà Chu đã mất từ sớm, Chu lão phu là người duy nhất nắm quyền, tính quyết đoán và vô cùng thông minh.
Bởi vậy mọi chuyện lớn nhỏ đều phải qua tay bà phán định.
Con gái người hầu đưa xuống dưới, tôi và Chu Phóng ngồi cạnh nhau.
Chu Duệ nói, gần bên ngoài đồn ầm lên chuyện con gái tôi không phải con Chu Phóng.
Nên anh ta đặc biệt vì “lo cho anh trai” mà tìm sự thật.
Trên màn chiếu là đoạn trích xuất từ buổi tiệc đó.
Tôi mặc một chiếc váy đen phong cách gothic, đang khiêu vũ giữa sàn nhảy.
đó tôi trở lên phòng trên tầng hai.
Trong khoảng thời gian ấy, có ba người liên tục ra vào phòng tôi, người cuối cùng là Chu Phóng.
Tôi nhìn những hình ảnh đó, giác u uất quen thuộc trào lên như sóng.
Cái giác ấy chẳng khác hồi nhỏ, khi cha tôi đưa đối tác về nhà, những ánh mắt và hành động khiến tôi buồn nôn.
Cô gái mặc váy đen trong , trông chẳng giống tôi chút .
Cô ấy mệt mỏi, gượng cười, còn cúi vai, không còn thần sắc.
Cử chỉ kỳ quặc, như thể đang bất ổn về tâm thần.
Tôi đột nhiên đầu óc rối loạn, một nỗi thất vọng bao trùm lấy tôi.
Chu Phóng đưa tay mát lạnh lên che mắt tôi.
“Ngoan , đừng xem nữa.”
Tôi tựa vào vai anh, trong bóng tối mà dần dịu lại.
Nhưng rất nhanh, tiếng mắng chửi chói tai của Chu Duệ vang lên.
“Bản xét nghiệm này cho con bé đó căn bản không phải con của anh tôi!”
“Người bà như cô ta, chỉ làm nhục danh tiếng nhà Chu!”
Trong phòng bắt đầu râm ran tiếng bàn tán.
Chu lão phu dùng gậy gõ mạnh xuống sàn.
Giọng Chu Phóng vang lên, rõ ràng trầm ổn nhiều.
“Mẹ, con có bằng .”
Anh bảo người hầu bật , thời đưa ra xấp tài liệu giấy.
Tôi nghe tiếng lật giấy sột soạt.
Ánh sáng từ màn chiếu lập lòe, nhưng tôi chẳng bị ảnh hưởng gì, vì bàn tay Chu Phóng vẫn che mắt tôi, không hề rời .
“ đó vợ con về phòng là vì Chu Duệ và Diệp Dao thông bỏ vào ly rượu của cô ấy.”
“ là giám sát và quả phân tích thành phần .”
Tôi kéo tay Chu Phóng xuống, không nhịn muốn xem anh đưa bằng gì.
Chỉ Diệp Dao lén la lén lút quanh tôi, rồi bỏ vào ly của tôi.
Chu Phóng bình tĩnh nói tiếp, tay bị tôi gạt xuống thì lập tức đan chặt vào tay tôi.
“Thời điểm đó vợ tôi đang trong giai đoạn trầm nặng, tôi muốn giúp cô ấy vui vẻ nên tổ chức buổi tiệc này, không ngờ lại bị kẻ xấu lợi dụng, khiến cô ấy bị tổn thương thêm một lần nữa.”
Chu Duệ hơi lúng túng, nhưng vẫn cố giữ bình tĩnh.
“Dù nguyên là gì, thì cô ta không chung thủy là sự thật.”
Chu Phóng bắt đầu phát một khác.
“Còn những đoạn mà đưa ra minh ba người vào phòng Diệp Uyển, đều là cắt ghép ác ý.”
“ là đầy đủ: người đầu tiên là quản gia của tôi, vào kiểm tra trạng của vợ tôi. đó ấy ra báo với tôi rằng cô ấy đang sốt cao, không tỉnh táo, nên người thứ hai là bác sĩ gia đình đến để truyền nước. Còn tôi thì đang liên hệ bệnh viện.”
“Khi tôi bước vào, bác sĩ nói trạng không khá , quá nặng.”
Anh dừng lại, ánh mắt lạnh băng khóa chặt Chu Duệ và Diệp Dao.
“Còn loại gì, tôi không tiện nói thêm.”