Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/10usYgn2i0

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

CHƯƠNG 7

đứa chúng tôi chỉ liếc nhìn nhau, cùng lắc đầu.

7

Anh Vương hất sếp ra, lạnh lùng :

“Sếp, tôi đã , anh khiến tôi quá thất vọng. Tôi không lại . Hơn nữa tôi làm ở công ty mới rất tốt, chẳng có do để trở về !”

Thấy không thuyết phục được anh Vương, sếp vội vàng sang năn nỉ tôi và chị .

“Tiểu , em là người gắn bó những ngày đầu thành lập công ty, em rõ hơn ai hết công ty đã vượt qua những năm tháng khó khăn thế nào, em không trơ mắt nhìn công ty phá sản được!”

“Còn Tiếu Tiếu, anh xin lỗi em, là anh sai. Anh không nghe vợ đặt ra mấy quy định quái gở, không tự ý cắt tiền hoa hồng của tụi em. Anh thực sự đã sai !”

“Các em lại làm đi, anh cầu xin các em, cứu lấy công ty !”

Tôi và chị lùi lại bước, không một lời.

Dù sao là sếp ép mọi chuyện mức không cứu vãn, liên tiếp làm chúng tôi mất mặt.

ta giữ lại, chẳng qua là hết cách, không muốn mất tiền.

chúng tôi là con người, không phải chó vẫy là , đuổi là đi.

Sao có bị làm nhục mà còn mặt dày về làm chứ?

Thế mặc cho sếp van xin thế nào, chúng tôi không gật đầu.

Cuối cùng quá mệt mỏi, tôi trực tiếp gọi , đuổi người ra khỏi công ty.

Tưởng mọi chuyện đây sẽ yên ổn.

Ai ngờ một tuần sau, bà lại tự mình tìm tận nơi.

Tóc tai rối bù, dáng vẻ điên cuồng:

“Thẩm Tiếu Tiếu, ra đây! Nhìn xem chúng đã làm ra chuyện !”

“Lão Trương đòi ly hôn tao , tất là do chúng hại!”

Bà ta vừa khóc vừa mắng:

“Tất là tại đứa chúng cố chấp đòi nghỉ , lão Trương xin lỗi mà chúng còn làm cao, ta mới đòi ly hôn!”

đứa chúng đã hủy hoại cuộc đời tao! Tao làm ma không tha cho chúng !”

dù bà ta khóc lóc thảm thiết , đứa chúng tôi vẫn lạnh như băng.

Nghĩ kỹ lại, nếu không phải bà ta suốt ngày thổi gió bên tai sếp,

khiến ta nghĩ chúng tôi nhận hoa hồng cao là khó quản , thì ra chuyện như bây ?

Sếp ly hôn bà ta, có khi còn là lãi.

Tôi giơ gọi : “Đuổi người không liên quan ra ngoài. Bọn tôi còn phải làm .”

lập tức tiến lên, kéo bà ta ra ngoài.

vùng vẫy, móng cào xuống sàn phát ra âm thanh chói tai.

Đúng lúc giằng co, sếp mệt mỏi bước vào.

“Cô còn ở đây gây chuyện nữa? Chưa đủ mất mặt à?!”

ta đẩy ra, túm lấy cổ áo bà .

Bà ta mắt sáng lên: “Lão Trương, anh tìm em, em biết là anh vẫn còn yêu em mà!”

ngay giây sau, sếp vung tát thẳng mặt bà ta:

“Đồ đàn bà khốn nạn! Tôi đã tra rõ hết !”

“Cô ngoại tình lâu , lại còn là đối thủ cạnh tranh của tôi!”

“Chính cái tên người tình chết tiệt đó xúi cô nhăng cuội bên tai tôi, khiến tôi bất hòa nhân viên xuất sắc, khiến công ty lao dốc! Sao tôi lại có cưới phải loại đàn bà độc ác như cô?!”

hoảng hốt trợn mắt: “Sao… sao anh biết được? Anh dám lén tra tôi à?!”

Sếp bóp chặt cổ bà ta: “ tra cô thì sao? Công ty tôi gầy dựng bằng máu và mồ hôi, bị cô phá nát thế này, không tra mới là lạ!”

“Đồ đàn bà độc ác, tôi không cưới cô!”

người đánh nhau ngay giữa công ty.

Tôi thật sự không chịu nổi nữa, lập tức gọi vào tách người ra, kéo ra khỏi công ty.

quả thật sai, ngoại tình trước, còn suốt ngày xúi giục sếp gây chuyện.

Nếu không có bà ta, chúng tôi chưa chắc đã muốn nghỉ .

sếp thì hoàn toàn vô tội sao?

Tôi nghĩ, trong lòng ta lâu đã bất mãn khoản hoa hồng chúng tôi được nhận.

Nếu không, sao có dễ dàng bị bà ta xúi mà sang chèn ép chúng tôi?

Tôi lắc đầu.

Một công ty muốn phát triển ổn định nhỏ lớn, chỉ có một bí quyết duy nhất.

Đó là đối đãi tử tế nhân viên cốt cán, giữ lấy nhân tâm.

Đáng tiếc, sếp lại không hiểu đó.

Lần cuối cùng tôi nghe tin về ta, là khi công ty chính thức tuyên bố phá sản.

Nghe hôm thanh tài sản, sếp sụp đổ hoàn toàn, lỡ đánh gãy chân bà .

người hiện đang kiện nhau ra toà.

tất những chuyện đó, không còn liên quan chúng tôi nữa .

Anh Vương và chị làm ở công ty nhà tôi rất tốt, sự nghiệp phát triển ổn định.

tôi ngày càng ưu đãi họ hơn.

Đây mới là môi trường làm đúng nghĩa.

(Toàn văn hoàn)

【Toàn văn hoàn】

Tùy chỉnh
Danh sách chương