Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/10t3CFo17o

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 03

Bàn tay anh ta bất giác vươn , vội vàng lau những giọt nước lăn dài trên má tôi.

Tôi không muốn yếu đuối vào .

khoảnh khắc , nước vẫn không kiềm chế mà rơi xuống.

Giọng tôi khàn hẳn :

Tầm, tại sao anh lừa em rằng anh công tác, thực chất ở bên ?

Về nước rồi, còn thản nhiên mua quà cho em như chưa chuyện gì xảy ?

Chiếc váy cưới mà cô ta mặc khiến anh cảm hứng thú hơn sao?

Sau khi ở bên cô ta, anh còn phải vội vàng bay về để tổ chức sinh nhật cho em.

Tầm, anh không cảm mệt mỏi sao?”

chất vấn tôi.

đang khóc, tôi.

Trái tim tôi như bị xé toạc, cơn gió thổi qua càng khiến nỗi đau thêm nhức nhối.

Tầm đứng im, cứng họng.

Cuối cùng, giọng anh ta khàn khàn, lặp lặp cách vô thức:

“Tự Thu, anh sẽ không ký đâu.

Mọi chuyện không như em nghĩ…

Em bình tĩnh …”

Tôi bật cười, lòng chỉ đau đớn.

“Vậy anh định để tình mộng anh tiếp tục làm kẻ thứ ba cuộc hôn nhân à?”

Tầm thoáng sững .

Tôi anh ta, chữ thốt đầy cay đắng:

“Anh rõ ràng không quên cô ta.

không muốn ly hôn với em.

Tầm, con không tham lam như vậy.”

Tầm tôi, ánh anh ta hoàn toàn không tán thành.

Giọng anh ta trầm xuống:

chị họ em.

Em không khiến cô ấy khó xử trước mặt mọi như vậy.”

Thật nực cười.

Xung quanh, nhân viên và khách cửa hàng đều bắt đầu xì xào bàn tán.

không còn giữ được vẻ điềm tĩnh như trước, gương mặt cô ta dần tái nhợt.

Tầm nắm chặt cổ tay tôi, cố gắng kéo tôi ngoài:

“Đừng để khác cười nhạo.

về với anh.

Anh sẽ từ từ giải thích với em.”

“Buông !”

Giọng tôi vang đầy kiên quyết.

Cùng đó, giọng khác vang :

“A Tầm…”

.

Tôi quay , ôm bụng, sắc mặt trắng bệch như tờ giấy, mồ hôi túa trên trán.

Giọng cô ta yếu ớt, pha chút khẩn cầu:

“A Tầm, em không khỏe… Anh đưa em bệnh viện không?”

lẽ… nỗi đau lây lan.

như vậy, bụng tôi bỗng đau âm ỉ.

Giống như sinh linh bé nhỏ bụng tôi cảm nhận được quyết định mà tôi vừa đưa .đang cố gắng cầu cứu theo cách riêng nó.

Tôi hít hơi thật sâu, giữ cho giọng mình thật vững vàng:

Tầm, nếu anh thực sự muốn tiếp tục cuộc hôn nhân , hãy cắt đứt hoàn toàn với cô ấy.”

Anh ta do dự, ánh dao động, như đang đấu tranh nội tâm.

cuối cùng… anh ấy vẫn buông tay tôi .

Giọng anh ta trầm xuống, mang theo tia bất đắc dĩ:

“Tự Thu, chị em ở nước ngoài mấy năm nay, sức khỏe vốn không tốt. Bây giờ bị em kích động mức bệnh dạ dày tái phát, anh không mặc kệ được. Em ngoan nào, đừng làm loạn nữa, về nhà trước được không?”

Lời nhẹ nhàng, chữ câu đều đặt cô ta trên tôi.

Anh tôi… tâm trí hoàn toàn dành cho .

Khoảnh khắc ấy, tôi hiểu .

Giữa tôi và cô ta, anh sẽ không bao giờ chọn tôi.

Tất cả những do dự, lưỡng lự, băn khoăn tôi như tan biến hết.

Tôi khẽ cười, giọng nhẹ bẫng:

“Được.”

Tôi thẳng vào anh, chữ cất rõ ràng:

Tầm, em chỉ hy vọng, khi anh nhận hôm nay anh đã mất điều gì, anh sẽ không hối hận.”

Tầm khẽ dừng tay đang đỡ , không quay đầu .

Giọng anh ta vang , vẫn mang theo vẻ bình thản, chắc nịch:

“Tự Thu, anh không phải dễ bị đe dọa.”

Tôi mình bệnh viện.

Đèn phẫu thuật bật sáng.

Rồi tắt .

Đứa trẻ , từ tồn tại… rời , cha nó chưa biết sự hiện diện nó.

Tầm mong đợi đứa con với tôi.

Đã ôm lấy tôi, mơ tưởng về gia đình ba hạnh phúc, vẽ nên viễn cảnh đẹp đẽ biết bao lần.

Còn tôi…

Tùy chỉnh
Danh sách chương