Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/60JYV4rzDy

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

9

Cẩm y công tử kia cũng vội quay đi.

Khụ…

Làm nhân quen rồi.

Lỡ , lỡ .

Lý Ngọc lấy bài thuốc mang theo nhiệt độ cơ ta, đưa cho cẩm y công tử.

Rõ ràng nhìn ra hai người họ đều có chút lúng túng.

Các người như vậy, khiến ta rất ngại đấy, biết không?

Cẩm y công tử nhận phương thuốc, nghiêm túc hành lễ với ta.

Ta vụng về mà đáp lại bằng một lễ của nữ tử.

Lý Ngọc ôm đầu không nỡ nhìn nữa, vội tiễn người đi.

Tận đến khi người đã rời khỏi, Lý Ngọc mới nói cho ta biết — người kia là hoàng tử.

Đêm nay hắn tới xin bài thuốc, chứng tỏ đã có tin chỗ Vệ Kỳ truyền về.

Bài thuốc này có hiệu quả rồi!

Đây là tin tốt nhất suốt mấy tháng nay!

Tối đó ta vẻ đi ngủ.

Sáng hôm sau, Thái tử còn chưa xong y phục đã hấp tấp bước .

kệ đám thúc bá nhân vẫn còn đang ngủ lăn lóc phía trước, hắn xông thẳng tới chỗ ta Lý Ngọc: “Ngươi gửi phương thuốc gì cho Vệ Kỳ?”

Thái tử nóng nảy đến độ nếu không có Lý Ngọc cản lại, e là hắn đã chồm thẳng ta rồi.

Nhìn bộ dạng kia, chắc là vừa chui giường nữ nhân nào ra.

Đúng là có phong thái của Thái tử chút nào.

“Phương thuốc?”

“Đừng giả vờ nữa, phương thuốc mới nhất mà ngươi gửi cho Vệ Kỳ, ở đâu?”

“Gần đây Thừa tướng gửi về phương không dưới trăm bài thuốc. hạ không ngại cứ tới mà lấy.”

Hắn vừa định chen qua Lý Ngọc túm lấy ta, ngoài vang tiếng hành lễ:

“Tham kiến hoàng tử hạ.”

Thái tử sững người.

Ta mỉm cười nhìn hắn.

Đồ ngốc, muộn đến không muộn hơn.

Tin Vệ Kỳ có không gửi về được, nhưng cục diện phía phải bí mật.

hoàng tử nhanh trí, tình thế khả quan, lập tức đến xin bài thuốc.

Lý Ngọc là thần tử trung nghĩa, không có lý gì lại nóng lòng chọn phe trong lúc hoàng còn bệnh.

Nhưng hắn lại thích người thông minh.

Người đầu tiên đến, bài thuốc là của người đó.

Bài thuốc tối qua được đưa đi, chưa đến nửa canh giờ đã được dâng miệng hoàng .

Không chắc là lập tức long tinh hổ mã mà xuống giường, nhưng chí ít cũng đã hạ sốt, đầu óc không còn mê man.

Hoàng vừa tỉnh lại, người đầu tiên muốn chỉnh đốn… tất nhiên là vị Thái tử mình biên không ít tuồng kịch này.

hoàng tử cầm thánh chỉ, dẫn cấm vệ quân áp giải Thái tử rời .

Áp đi đâu?

Đương nhiên là… đến trước hoàng tạ tội rồi.

13

hoàng tử trấn an một lượt các trọng thần đang ngồi nơi tiền .

Nói thẳng rằng những uất ức mấy ngày qua, Hoàng đều đã biết.

sẽ không chư vị phải chịu thiệt thòi.

Hắn liếc nhìn ta Lý Ngọc, nhẹ gật đầu một cái, rồi vội vã đuổi theo đoàn người rời khỏi.

Cũng phải thôi, lúc này là thời khắc then chốt, không chỉ lo mua chuộc lòng người được.

Ta thậm chí còn muốn chạy theo xem cho rõ nữa kìa.

Đáng tiếc… chỉ đành theo chân Lý Ngọc, lủi thủi quay về Thừa tướng.

Vừa về tới chính viện, ta Lý Ngọc liền tắm rửa một trận sung sướng suốt nửa canh giờ.

Mỗi người tắm một nơi.

“Sống lại rồi.”

“Ừm.” Lý Ngọc cầm lấy khăn, giúp ta vắt khô .

“Ta làm được.”

Lý Ngọc buồn ý, cứ kiên trì vắt cho ta.

Không chỉ vắt khô, mà còn vụng về chải búi .

Ta bắt đầu bất an…

Hắn định làm gì thế?

Lý Ngọc nhìn vẻ đề phòng của ta, không nhịn được bật cười: “Ngươi sợ gì chứ?”

Khác thường như vậy, không sợ mới là lạ.

Ngoài viện, quản gia thở hổn hển chạy : “Gia… gia, có… có thánh chỉ… trong cung có thánh chỉ tới rồi!”

Quá đỗi bất ngờ.

Ta sạch sẽ chỉnh tề quỳ giữa chính sảnh Thừa tướng.

Lý Ngọc vẫn còn ướt, đứng bên cạnh.

trước vạt áo ướt đẫm một mảng.

Ta không nhịn được liếc hắn mấy cái.

Thánh chỉ đọc rất dài dòng, nghe cũng rõ ràng chi hết.

Lý Ngọc nhét cho vị công công truyền chỉ một thỏi vàng tròn sáng loáng, vị công công cũng lập tức hiểu chuyện, quay sang ta mà hô một tràng chúc mừng:

“Chúc mừng nhân, hỷ sự nhân!”

“Ngài là nữ huyện lệnh đầu tiên của triều đình ta đấy!”

“Thật là sự chưa từng có! Nhất định sẽ được ghi sử sách!”

Ta ngây người nhìn Lý Ngọc.

Vậy là… thành rồi sao?

Lý Ngọc nhướng mày: “Thành rồi.”

Tiễn công công rời , ta ôm thánh chỉ, nhìn đi nhìn lại mấy lượt, xác nhận rằng mình không nằm mơ, liền nhảy phắt , đâm bổ người Lý Ngọc. Lý Ngọc luống cuống chân, vẫn đỡ được ta.

“Ta làm được rồi! A a a a a a a!”

“Làm một huyện lệnh thôi mà, đến thế à?”

“Ngươi không hiểu gì hết!”

Chỉ vì ta dâng triều đình một phương thuốc cứu người, giải được gút thắt trói buộc gia suốt mấy chục năm.

nay về sau, không chỉ riêng ta, mà đời đời con cháu nhà họ , bất kể nữ, hễ có năng lực là có kế nhiệm huyện lệnh đất Lâm Thiên.

Khi ta váy dài, mang theo thánh chỉ trở về Lâm Thiên, toàn bộ người trong nhà ai ý đến ta, chỉ mải cầm thánh chỉ mà tấm tắc không thôi.

Ngay cả Lý Ngọc cũng không chen được lời nào, chỉ dấm dứt bên cạnh chọc ta:

“Giúp ta nói mấy lời đi chứ.”

“Nói gì?”

“Ngươi đã làm quan rồi, chuyện chính giữa ta với ngươi cũng nên bàn tính đi thôi.”

“Chuyện chính gì?”

Tử Thừa, ngươi định qua cầu rút ván đấy à!”

“Còn phải xem biểu hiện của ngươi đã.”

Cuộc sống đang dần thay đổi theo chiều hướng tươi sáng.

Bỏ đi búi bào, ta tặng Ngô y một bức hoành phi khắc chữ do Thừa tướng đề bút.

Cho người sửa lại đường đèo núi chùa Thiện Ngộ.

Cũng bắt đầu thực hiện việc thống kê ruộng đất ở Lâm Thiên theo ý chỉ của Thánh .

Giờ đây, ta nghĩ rằng… chỉ cần dám nghĩ dám làm, có gì là không giải quyết.

Cho đến một hôm, Vệ Kỳ Mạnh Trạch tiên sinh cùng trở về.

Tử Thừa, ngươi có buồn nôn không, sao lại váy hả?”

“Ta đây ở phương chịu đủ loại khổ, còn ngươi ở kinh thành ăn no ấm mập tròn cả người rồi!”

Lý Ngọc nhìn Vệ Kỳ như đang nhìn kẻ ngốc.

Mạnh Trạch tiên sinh vừa về đã đầy bụi đường, chỉ nói vắn tắt mấy câu là đã rõ đầu đuôi mọi chuyện.

Vệ Kỳ ngây người nhìn ta, lại nhìn sang Lý Ngọc.

Rồi lắc đầu lẩm bẩm bước ra khỏi cửa:

“Tà môn thật… tin kiểu gì đây. Tử Thừa không có trứng mà. Còn mang thai con Lý Ngọc… đáng sợ thật, đáng sợ thật.”

Ta Lý Ngọc nhìn nhau, trong mắt đều là bất lực.

“Ngươi đi giải thích đi.”

“Ngươi đi đi.”

“Ta không đi.”

hắn tiêu hóa đi.”

“Ừ.”

-HẾT-

☕️ Góc tâm sự nhẹ của bạn ~ ☕️

Chào mọi người! Bộ truyện này được mình phần mềm dịch.

truyện này, mình không tính phí, không bán VIP, không khóa chương. Mình chỉ bán sự kiên nhẫn, đôi mắt cận vài cọng bạc sớm 😂

Nếu bạn truyện đọc ổn ổn, cho mình 1 like, 1 bình luận, hoặc 1… ly trà sữa nha ~

😅 Nếu bạn vài mẫu quảng cáo lướt ngang màn hình, … không phải lỗi tại mình đâu nhaaaa! Quảng cáo của chủ web chèn đó, bé chỉ ngồi truyện thôi chứ chưa làm giàu được truyện đâu huhu 😭

📌 Tài khoản nè (quý hóa lắm luôn!):

VU THI THUY

Vietcombank 1051013169

💬 “Ủng hộ bé khỏi bỏ nhà đi tu vì nghèo” 🙏

🔸 Bạn 5k – mình cười hí hí cả buổi


🔸 20k – mình rưng rưng xúc động, có khi làm liền 1 bộ truyện mới


🔸 50k – mình ra truyện mới nhanh như chó bồ 🐕💨


🔸 Không – cũng không sao, đọc chùa nhưng đừng im lặng như chiếc bóng, thả tim hay lại comment là cả ngày đó!

Thương yêu nhiều nhiều 💖
— Xuxu – làm vì đam mê, sống nhờ 😎

Tùy chỉnh
Danh sách chương