Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/60JYV4rzDy

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

4

Chị dâu cười lạnh: “Đánh chính con điếm như mày đấy!”

Tôi liền t/át trả hai phát đ/á/nh bốp: “Tưởng tôi dễ b/ắt n/ạt lắm à?”

Chị dâu trợn mắt: “Mày dám đ/á/nh bà bầu à?”

Tôi kh/inh bỉ: “Bầu bí thì được quyền đ/á/nh người à? Kẻ chọc trước thì đáng đ/á/nh!”

Mẹ xông tới nắm tay tôi, đ/ấm mấy quả rồi liếc mắt ra hiệu, giọng lạnh lùng: “Mày đợi đấy, anh mày sắp đến rồi!”

Hai người kẹp ch/ặt tay tôi. Tôi chợt hiểu ra trò lừa, bình tĩnh quan sát xem họ diễn trò .

Vài phút sau, anh trai hớt hải chạy vào. Thấy tôi bị kẹp giữa hai người, anh vội kiểm tra chân tay tôi: “Bối Bối không sao chứ?”

Tôi cười gượng: “Chị dâu gọi bảo anh gặp nạn.”

Anh quay sang trợn mắt với chị dâu: “Các người định làm ?”

Chị dâu buông tôi tôi, gào giữa bệ/nh viện: “Em theo anh bao , nhà anh dám lén đưa tiền cho em gái m/ua nhà? Có hỏi ý em không?”

Anh trai ngớ người: “Bối Bối m/ua nhà bao giờ?”

Tôi quát c/ắt ngang: “Dừng lại! Tôi tự m/ua bằng tiền dành dụm. Chị nói tôi lấy tiền gia đình thì đưa bằng chứng ra!”

Mẹ và chị dâu thoáng hốt hoảng, phớt lờ câu hỏi. Chị dâu ôm bụng ngồi bệt khóc lóc: “Em cưới anh hai chưa m/ua nổi nhà, thế mà em gái được m/ua sẵn! Không đòi lại nhà, em sẽ ph/á th/ai cho nhà họ Trần tuyệt tự!”

Mẹ cũng quát tháo: “Mày còn nhân tính không? Mau chuyển nhà cho anh chị mày đi!”

Màn kịch này khiến tôi suýt bật cười – hóa ra dàn cảnh toàn tập chỉ cư/ớp nhà!

Anh trai bỗng gầm : “Các người có thôi đi không?”

Tiếng quát khiến đám đông xung quanh im bặt.

Anh chỉ vào mẹ: “Mẹ nghĩ con ng/u ư? Mẹ nào cho em gái tiền m/ua nhà?”

Chị dâu gào thét: “Con gái m/ua nhà làm ? Nếu anh không bắt nó giao nhà, em sẽ ph/á th/ai và ly hôn!”

Anh trai gục xuống ghế, giọng rã rời: “Em muốn phá thì phá đi, xong việc ta ly hôn. Đứa bé ra cũng chẳng được yêu thương. Em không phải một người mẹ tốt.”

Chị dâu như đi/ên đ/ấm vào bụng bầu 8 tháng: “Phá! Tao sẽ phá ngay! Tao không phải mẹ tốt!”

Mẹ hốt hoảng tay chị dâu, quát anh trai: “Mày nói thế? Mau xin lỗi vợ đi!”

Anh thờ ơ: “Kệ các người. Tôi bất lực rồi.”

Dự án sắp hoàn thành của anh đổ bể vì bị mẹ gọi lừa , mất hết tiền thưởng.

Đang lúc hỗn lo/ạn, có người hét : “M/áu! Chảy m/áu rồi!”

Chị dâu tôi non, may mắn là đang ở trong bệ/nh viện, ấy được các bác sĩ đẩy vào mổ lấy th/ai khẩn cấp.

Mẹ tôi luôn miệng trách m/ắng tôi ngoài mổ: “Nếu mày không lén m/ua nhà thì nhà này đâu đến nỗi xảy ra chuyện! Đều tại đồ s/úc si/nh như mày!”

Anh trai khàn giọng ngăn lại: “Thôi đủ rồi! Người gây chuyện lúc nào cũng là mẹ! Em gái m/ua nhà bằng tiền của nó, không xin nhà một xu, có liên quan đến mẹ?”

Tôi lạnh lùng khuôn gi/ận dữ của mẹ, bà càng trở nên xa lạ với tôi.

Anh trai và mẹ vừa cãi nhau đã bị y tá ngăn lại.

Nửa tiếng sau, một y tá ôm bọc chăn bước ra: “Gia đình Trương Xuân Phân đâu? Bé trai đấy!”

Mẹ tôi chắp tay mừng rỡ: “Trời phù hộ! Trời phù hộ!”

vẻ hớn hở của bà, tôi mỉm cười chua chát.

Y tá nói: “Bé nhà non, cần chuyển sang khoa sơ ngay.”

Anh trai đứa bé nhăn nheo trong chăn, mắt ngân ngấn lệ. Đứa bé chỉ được cho anh xem thoáng qua đã bị đưa đi.

Mẹ tôi dán ch/ặt vào cháu trai, lẽo đẽo theo y tá đến khoa sơ , hoàn toàn quên mất chị dâu còn trong mổ.

Anh trai đi đóng viện phí cho chị dâu và em bé, tôi đến lấy phiếu kiểm tra cho cháu.

Mấy tờ kết quả xét nghiệm còn nóng hổi, tôi ch*t sững khi thấy m/áu của em bé.

Anh trai và chị dâu đều m/áu A, tại sao con lại là B?

Tôi cầm kết quả thẳng đến hỏi bác sĩ. Bác sĩ nói vòng vo: “Thông thường sẽ không xảy ra trường hợp này.”

Nghe câu đó, tôi lập tức hiểu ra.

mạng tra c/ứu, quả nhiên! Đứa bé không phải con của anh trai tôi!

Tôi cầm tờ kết quả xét nghiệm chạy ngay đi tìm anh trai. Anh đang cúi người trước sổ nộp viện phí, vừa đóng xong vạn tệ.

Nghe tôi nói xong, anh thoáng chút ngơ ngẩn.

Tôi không nỡ đả kích anh, vòng vo nói: “Có khi nào bệ/nh viện nhầm m/áu không?”

Dù miệng nói vậy hai đều biết bệ/nh viện không thể sai sót thế này.

“Hai đứa nói ? Đứa bé không phải cháu nội nhà ta?”

Mẹ gi/ật phắt tờ giấy xét nghiệm từ tay tôi, thấy cháu mang m/áu B, bà trợn mắt nghiến răng, tay đ/ấm thùm thụp vào ng/ực: “Con đĩ khốn khiếp! Đồ tiện nhân đáng ch*t!”

Mẹ quay người xông thẳng hậu sản. Tôi và anh trai vội chạy theo ngăn cản bà.

Chị dâu thấy chúng tôi xồng xộc chạy vào, nhíu mày quát: “Mấy người bị đi/ên à? Cứ chăm chăm xem con mà coi tôi như cỏ rác thế hả?”

ta còn đang tức gi/ận vì không ai đợi ở mổ.

“Con đĩ này dám cắm sừng con tao!” Mẹ túm tóc chị dâu, t/át rầm rầm mấy : “Mày nói ngay, sao m/áu đứa bé lại là B?”

Tôi cùng y tá xông mẹ lại. Dù chị dâu thế nào đi nữa, ta vừa mổ xong, không thể động thủ lúc này.

Ánh mắt chị dâu thoáng hiện kinh ngạc, sau đó nhoẻn miệng cười nhạo. ta ngạo mạn nhà tôi: “Con không phải m/áu mủ nhà các người thì sao?”

“Cha nó là đại gia ngàn tỷ! Tên kia liệu có bì nổi không?”

ta kh/inh khỉnh anh tôi: “Đồ vô dụng! Đến tiền đặt cọc căn hộ nhỏ còn không lo nổi, xứng đáng làm bố nó sao?”

Vai anh trai sụp xuống như cột sống bị bẻ g/ãy. Mẹ gào thét định xông tới bị người nhà bệ/nh nhân khác đi.

Tôi bước tới cầm ly nước trên bàn hắt thẳng vào chị dâu:

“Đúng là vô liêm sỉ thì không ai sánh bằng.”

“Anh ơi, mình thôi.”

Anh trai như già đi chục tuổi. Hôm qua còn hùng hục ki/ếm tiền nuôi vợ con, giây phút này đã thành kẻ bị người thân đ/âm sau lưng.

H/ồn vía như lìa khỏi x/á/c, anh mặc tôi đi khỏi bệ/nh viện như x/á/c không h/ồn.

việc này đã giáng một đò/n mạnh vào gia đình tôi. Anh trai tôi việc ở nhà, đóng kín không nói năng .

Tôi nghe kể sau khi ra viện, chị dâu bế con đến gây với sếp của chị ta, bị bà chủ đ/á/nh cho tơi tả.

Ông chủ cũng hoàn toàn không nhận chị và đứa bé, từ chối làm xét nghiệm ADN, ra sức chối mối qu/an h/ệ với hai mẹ con họ.

Hai tháng sau, chị dâu đường cùng, ôm con quay tìm anh trai c/ầu x/in đừng ly hôn.

“Em van anh, Trần Gia Cường! Em theo anh bao nhiêu trời, anh không thể nói em được!”

Thế mà lúc ở viện, chị ta còn ngạo mạn nói anh không xứng làm cha đứa bé.

Hống hách bao nhiêu ấy, giờ lại hèn mọn bấy nhiêu.

Anh trai kiên quyết: “Chúng ta chỉ còn con đường ly hôn.”

Chị dâu khóc lóc không đứng vững, gồng mình nói câu xanh rờn: “Dù con không phải của anh… vợ vẫn là của anh mà!”

“Em xin anh, đừng ly hôn!”

Tôi xem camera suýt bật cười, tiếng qua hệ thống: “Nếu chị không đi ngay, tôi sẽ gọi mẹ tôi đây.”

Chị dâu gi/ật nảy mình, vội bế con chuồn thẳng.

Nói đến người c/ăm gh/ét chị ta nhất nhà hiện nay, không ai khác ngoài mẹ tôi.

Bà già khúm núm chiều chuộng con dâu trời, nào ngờ ta dám ngoại tình, còn mang bầu cho kẻ khác làm sao không h/ận cho được?

Vụ ly hôn của anh trai dài suốt nửa trời cuối cùng cũng kết thúc.

Nghe nói chị dâu không đủ khả năng chu cấp tiền nuôi con, đã lén vứt đứa bé dưới chân cầu. May mắn có người phát hiện báo cảnh sát kịp thời.

Chị dâu bị kết tội rơi trẻ em vào tù, đứa bé cũng được đưa vào viện mồ côi.

Tôi tin rằng thoát khỏi người mẹ như thế, nó sẽ có cuộc sống tốt đẹp hơn.

Anh trai chịu tổn thương nặng nề, suốt thu mình trong nhà không chịu đi làm.

Mẹ dường như nhận ra không thể trông cậy vào anh ấy, bắt đầu tìm cách tiếp cận tôi.

sau chuyện của chị dâu, tôi đã thực thấu bộ thật của bà.

Sẽ không vì vài lời ngọt ngào hay mấy lần mang sườn rán đến mà ảo tưởng bà yêu thương tôi.

Tình yêu không phải những ân huệ vặt vãnh.

Tình yêu là bàn tay che chở giữa phong ba bão táp.

Tình yêu là sợi dây khỏi vực sâu khi lâm vào bùn lầy.

Tình yêu là cho đi, là biết xót xa, tuyệt đối không phải đòi hỏi không ngừng.

Có lẽ bà đã từng yêu tôi chút ít trong khoảnh khắc nào đó.

giờ tôi đã hiểu ra.

Con người sớm muộn cũng phải đối với thế giới này một mình. Không có bến đỗ nào vĩnh viễn – người thân, người yêu, con đều chỉ là lữ khách qua đường.

Từ nay sau, tôi sẽ kiên định yêu lấy chính mình.

-HẾT-

☕️ Góc tâm nhẹ của ~ ☕️

Chào mọi người! Bộ truyện này được mình từ phần mềm dịch.

truyện này, mình không tính phí, không bán VIP, không khóa chương. Mình chỉ bán kiên nhẫn, đôi mắt cận và vài cọng tóc bạc sớm 😂

Nếu thấy truyện đọc ổn ổn, vui vui… thì cho mình 1 like, 1 bình luận, hoặc 1… ly trà sữa nha ~

😅 Nếu thấy vài mẫu quảng cáo lướt ngang màn hình, thì… không phải lỗi tại mình đâu nhaaaa! Quảng cáo của chủ web tự chèn đó, bé chỉ ngồi truyện thôi chứ chưa làm giàu được từ truyện đâu huhu 😭

📌 Tài khoản nè (quý hóa lắm luôn!):

VU THI THUY

Vietcombank 1051013169

💬 “Ủng hộ bé khỏi nhà đi tu vì nghèo” 🙏

🔸 5k – mình cười hí hí buổi


🔸 20k – mình rưng rưng xúc động, có khi làm liền 1 bộ truyện mới


🔸 50k – mình ra truyện mới nhanh như chó thấy bồ 🐕💨


🔸 Không – cũng không sao, đọc chùa đừng im lặng như chiếc bóng, thả tim hay lại comment là vui đó!

Thương yêu nhiều nhiều 💖
— Xuxu – làm vì đam mê, sống nhờ 😎

Tùy chỉnh
Danh sách chương