Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/AUjruFF5OR
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Ta được Thẩm Thời Quý cứu về từ một chếc.
Trước được hoàng cung đón về, hắn dạy ta đọc chữ, luyện võ, dịu dàng hết mực.
Cho đến ta bị vu oan chếc nữ tử hắn thầm thương trộm nhớ suốt bao .
trả thù cho nàng ta, Thẩm Thời Quý thành phò mã của ta.
Hắn dùng nhiều bày mưu tính kế khiến ta thân bại danh liệt, dày vò ta đủ đường rồi ném ta lại chếc ấy.
Thẩm Thời Quý , điều hắn hối hận nhất chính là đó cứu ta.
là một sớm trùng sinh, ta tự mình lồm cồm bò khỏi chếc trước cho nhanh.
Sau này nghe , hôm ấy mưa rất lớn.
Vị Thẩm tiểu Hầu vốn luôn cao cao tại thượng lại hề đoái hoài đến bùn đất dơ bẩn, quỳ gối giữa chếc, đào bới đến mức hai đẫm máu.
tìm một đứa bé ăn mày.
1
Thẩm Thời Quý ta.
ngày giỗ của Tô Uyên.
Hắn dùng chính con d.a.o găm nhuốm m.á.u Tô Uyên, đ//âm nhát, nhát một người ta.
Rồi thể chưa đủ tàn nhẫn, hắn còn xoáy mạnh da thịt ta, đáy mắt đỏ ngầu, đầy căm hận: “Tại sao ngươi lại A Uyên?”
Câu hỏi này Thẩm Thời Quý hỏi rất nhiều lần.
Ta cũng trả lời.
Ta ta làm, Thẩm Thời Quý tin.
Suy cho cùng, ai biết vị công chúa được tìm về từ dân gian này một lòng si mê Thẩm tiểu Hầu .
Ép Tiểu Hầu làm phò mã thành, lại vì yêu quá hóa hận chếc người con gái Tiểu Hầu yêu mến.
Còn bây giờ Thẩm Thời Quý hỏi câu này, qua là muốn tìm một cái cớ hắn thể nắm chặt con d.a.o găm hơn thôi.
hắn run lên dữ dội.
Run đến mức cả ta cũng nhận .
Ấy vậy rõ ràng trước đây, ch//ặt đứt chân ta, dày vò ta đủ kiểu, hắn chưa mềm lòng.
là ta lại cười với Thẩm Thời Quý: “Thẩm Thời Quý, ngươi đang sợ cái gì vậy?”
Giờ đây hắn đường đường là Thái phó tân triều, một vị công chúa thất của tiền triều thì dễ bàn .
Và tất cả những điều này, qua là sự chuẩn bị của hắn trả thù cho Tô Uyên.
Thẩm Thời Quý mím chặt môi, đột nhiên buông .
Hắn mặc kệ ta ngã chếc đó, gương mặt lại nên vô cảm.
“Thời Cửu.”
Thẩm Thời Quý gọi tên ta, kẻ cả từ trên cao nhìn xuống:
[ – .]
“Điều ta hối hận nhất, chính là đó cứu ngươi.”
2
Ta chếc rồi, hình chưa chếc hẳn.
là ta thấy Thẩm Thời Quý sau về phóng hỏa đốt trụi Phủ công chúa vốn là của ta.
Ai ai cũng ca ngợi Thẩm Thời Quý đại nghĩa diệt thân, rằng tàn dư của tiền triều chếc thật đáng đời.
Thẩm Thời Quý luôn rất bình tĩnh.
Cho đến hắn nhìn thấy vị Hoàng hậu bên cạnh tân Hoàng đế.
“Vi ca ca.”
Tô Uyên sống lại gọi hắn, thân mật thuở nào.
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Thẩm Thời Quý nhìn nàng, hiếm nào lại ngẩn người lâu đến vậy.
Ta nghe Tô Uyên đầy áy náy giải thích với Thẩm Thời Quý, rằng phế đế tiền triều hoang dâ//m vô đạo, dân chúng lầm than.
Nàng cũng là bất đắc dĩ mới phải bày kế Thẩm Thời Quý rơi bẫy.
Suy cho cùng, hắn tài năng xuất chúng, tân Hoàng đế vốn ý muốn chiêu mộ hắn.
Thẩm nhiều đời hưởng tước bá, nào dễ dàng phản quốc vậy?
nên nàng mới phóng một mồi lửa.
“Chuyện này là A Uyên lỗi với Vi ca ca.”
Tô Uyên nắm c.h.ặ.t t.a.y Thẩm Thời Quý, đôi mắt hạnh ngấn lệ, trông đến là đáng thương:
“Sau này Vi ca ca muốn gì, A Uyên cũng sẽ bù đắp cho huynh.”
Lời này chút mập mờ.
Ta nhìn Thẩm Thời Quý im lặng hồi lâu.
Một lúc sau, hắn khàn đáp một tiếng “Được”.
là Tô Uyên lập tức nín khóc mỉm cười, ngọt ngào : “Vi ca ca thật tốt”.
Vi ca ca đúng là tốt thật.
Ta khỏi nghĩ, thì Thẩm Thời Quý thích Tô Uyên đến nhường này.
Hắn vốn cực kỳ ghét sự lừa dối.
Ta lừa hắn một lần ngày sinh nhật của hắn, tạo cho hắn một bất ngờ.
hôm đó Thẩm Thời Quý mặt lạnh tiền, khiến ta đến cả quà sinh nhật cũng tặng được.
Thì Thẩm Thời Quý cũng thể nhượng bộ.
là phải với ta thôi…..
trời xanh thương xót, ta trọng sinh rồi!!!