Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/4AruJbjn5A

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
4
Sáng hôm sau, tôi vừa hát vừa đi làm.
Trên đường đi không kìm được mà nhắn tin cho người yêu qua .
【 , còn hai ngày là được nhau rồi đó.】
【Hóng ghê luôn, muốn tua nhanh tới thứ Bảy.】
【Thứ Bảy đúng là ngày đẹp, không phải nhìn mặt thối của sếp em, còn được ôm hôn yêu [hun hun]】
Ra khỏi ga tàu điện ngầm, còn phải băng qua một con đường mới tới công .
Vừa đến vạch sang đường thì tôi bắt Thẩm Chấp đang ngồi trong chiếc Ferrari mui trần màu đỏ, đợi đèn đỏ.
Tôi đang định cúi giả vờ không thấy, thì hắn vừa khéo quay sang.
Hết cách, tôi đành nặn ra một nụ cười, định chào hỏi.
Còn chưa kịp mở miệng, hắn đã dời mắt đi chỗ khác, nhấn ga lao vút qua khi đèn đỏ còn đúng một giây.
Tôi:…
Đồ trời đánh!
Có Ferrari thì ghê gớm lắm ?!
Thôi được rồi, đúng là ghê gớm .
Cái thế giới này sự không thể chứa thêm một người giàu như tôi sao?
công , tôi ghé qua phòng trà pha ly cà phê.
Một nghiệp chạy tới với vẻ mặt như thấy ma.
“Trời ! Tin siêu to khổng lồ!”
“ vừa mang cà phê cho đại boss, thấy hắn đang cười với điện thoại kìa!”
“Hắn biết cười luôn đó! Vẫn còn là người ?!”
Tôi hóng không sợ lớn: “Chứ hắn không biết cười mới không phải người á.”
nghiệp: …
Tôi cầm cà phê, nhớ lại cảnh hôm qua trong thang máy.
“Nhưng hôm qua cũng thấy hắn cười, cũng là nhìn điện thoại.”
Mắt nghiệp trợn tròn, lấy tay bịt miệng thì thầm:
“Không lẽ… hắn đang yêu?”
“Lúc ra ngoài hình như còn hắn điện thoại mà ‘bảo bối’ !”
“Trời ! Rốt cuộc là thần tiên phương nào mà thu phục được đại boss vậy?!”
Nghĩ đến cái cảnh Thẩm Chấp mặt lạnh như tiền mắng người, tôi lắc .
Cái miệng đó mà đem đi yêu đương, xui xẻo dữ vậy trời?
Nhưng mà, đó đâu liên quan tới tôi.
Trên đời người xui xẻo đầy rẫy, tôi quản không xuể.
Việc quan trọng nhất bây là tranh thủ lúc Thẩm mặt lạnh đang có tâm trạng tốt, nhanh chóng mang kế hoạch đã sửa qua cho hắn.
Không thì tôi mới là người xui xẻo.
nghiệp đúng, chắn hắn đang yêu .
Xem xong kế hoạch, hắn không những không mắng mà còn dịu dàng ơn:
“Vất vả rồi, trưởng nhóm Tống.”
Hoàn toàn không giống với người vừa nãy xịt mớ khói xe mặt tôi.
Tôi đã bao được hắn nhẹ nhàng như vậy đâu?
Đây chính là sức mạnh của tình yêu sao?!
Đến trái tim đen sì cũng có thể tẩy trắng!
Tôi sốc đến mức đứng ngẩn ra, quên phản ứng.
Sau đó hắn hơi nhếch môi nhìn tôi:
“Còn chưa đi, muốn tôi tiễn ?”
Tôi lập tức cuốn gói chạy lẹ.
Về tới chỗ ngồi, người yêu qua đã nhắn lại.
Một tấm ảnh bụng sáu múi kèm một tin nhắn thoại.
“Bảo bối, lần tới sẽ được nhìn trực tiếp rồi.”
Tôi đi lại hai lần, cứ thấy có đó sai sai.
Sao tự nhiên thấy… giọng của người yêu qua hơi giống giọng của Thẩm mặt lạnh nhỉ?
do vừa rồi bị chấn động mạnh, óc tôi bị rung cho đơ luôn rồi.
5
Nhờ tâm trạng vui vẻ của Thẩm Chấp, ba ngày liên tiếp, nấy trong công đều sống rất thoải mái.
Mọi người thi nhau đoán xem “bà chủ” là thần thánh phương nào.
Người có thể thuần hóa được tên tư máu lạnh như Thẩm Chấp, xứng đáng được công lập bàn thờ thờ phụng.
nấy đều bận rộn hóng , có tôi là đắm chìm trong niềm vui sướng và hồi hộp vì sắp được người yêu ngoài đời.
Ngày mai là thứ Bảy rồi!
Tôi vừa nhàn rỗi vừa háo hức chờ tới tan ca.
Đúng lúc ấy, nghiệp bước đến chỗ tôi.
“Tống Vy, tổng giám đốc Thẩm chị phòng.”
Tôi:…
Vừa tới cửa, tôi đã thấy tiếng hắn đang mắng người.
Cánh cửa dày nặng cũng không ngăn nổi giọng điệu lạnh lùng ấy.
“Tôi muốn thấy là kết quả sau khi anh đã suy nghĩ, chứ không phải nháp thời gian thực của não anh.”
“Xuất sắc lắm, báo cáo này đã chứng minh tháng vừa rồi phòng các anh không làm được .”
“Trang số 3, là anh rút thăm ra ?”
“Điểm duy nhất không sai trong phương án của anh, là số trang.”
“Xem ra hôm nay bộ não của anh chọn làm việc từ xa, không tới công cùng cái thân xác này.”
Tôi:…
Xem ra hiệu ứng “bà chủ” đã hết tác dụng.
Cửa mở, mấy người đi ra mặt mũi nấy đều như đưa đám.
Tôi hít một hơi sâu, trong lòng mang tâm thế “chết thì chết”, đẩy cửa bước .
Thẩm Chấp ngồi trên ghế tổng giám đốc đắt tiền, bộ vest tối màu càng tôn nét mặt góc cạnh sắc sảo và khí chất cao ngạo.
Tôi thầm thở dài.
Một gương mặt đẹp như vậy, mà lại mọc ra cái miệng biết mắng người!
Hắn đẩy một tập hồ sơ qua, giọng bình thản:
“Ở đây có một dự án gấp, cuối tuần cô tăng ca làm giúp.”
Tôi trợn to mắt.
Hóa ra tôi không phải để mắng, mà để bắt tôi làm trâu làm ngựa!
muốn ném tập hồ sơ mặt hắn.
“Gấp lắm, bên tài vụ sẽ tính cho cô ba lần tiền công.”
Trời đất !
Thần tài vĩ đại của tôi!
Sao anh không sớm, suýt tôi tức đến chết rồi!
Tuy Thẩm Chấp vừa độc miệng vừa yêu cầu cao, nhưng đãi ngộ thì không thể chê.
có thể từ chối ba lần lương chứ?
Tôi nhận lấy tập hồ sơ, mỉm cười:
“Được ạ, tổng giám đốc Thẩm.”
6
Tăng ca đột xuất, buổi hẹn hò coi như tiêu rồi.
Tôi còn chưa nghĩ ra cách với người yêu qua thì anh ấy đã điện trước.
“Bảo bối, mai trời trở lạnh đấy, nhớ mặc thêm áo.”
“Còn 14 tiếng là được nhau rồi.”
giọng anh dịu dàng quan tâm, giác tội lỗi trong lòng tôi lại càng dâng .
Tôi co người cuộn trong ghế sofa, rũ rượi như cây héo:
“ , mai em không đi được rồi, công đi làm thêm…”
“Xin lỗi anh.”
Bên kia im lặng mấy giây, tôi không biết anh có giận không.
Giận cũng dễ hiểu thôi, mong ngóng bao nhiêu ngày, rốt cuộc lại bị cho leo cây phút chót. Nếu là tôi thì cũng buồn chết đi được.
Tôi đang định xin lỗi thêm lần thì hộp thoại bật ra một tin nhắn mới:
【Chuyển khoản 10.000】
Tôi ngơ ngác: “Anh chuyển tiền cho em làm vậy?”
Anh bật cười, giọng đầy cưng chiều:
“Cuối tuần tăng ca vất vả lắm mà. Bảo bối phải thương lấy chứ.”
Tim tôi như được sưởi ấm:
“Anh… không giận ?”
Anh như không hiểu:
“Giận cơ?”
“Em đang chăm làm việc thôi mà, đâu phải cố tình không đi anh. đó cũng là lỗi sao?”
Trời !
Một người yêu qua vĩ đại thế này!
Tôi động đến muốn khóc.
“Hu hu hu… , anh tốt quá đi mất!”
động càng nhiều thì hận thù với Thẩm Chấp càng tăng gấp bội.
Tôi hoàn toàn quên mất lý do ban ý làm thêm là vì… tiền.
muốn đập vỡ cái lý do phá hỏng cuộc hẹn này hắn!
Tên tư đáng chết!
Tôi bật dậy khỏi sofa, hừng hực khí thế nổi loạn, hét to:
“Tôi và cái thằng khốn kiếp Thẩm Chấp này không đội trời chung!”
Bình thường lúc này, người yêu qua sẽ cười rồi phụ họa cùng tôi.
Nhưng hôm nay lại là một khoảng im lặng kỳ lạ.
Tôi nghĩ là do tôi hét to quá làm anh ấy giật , liền vội vàng hạ giọng nũng nịu dỗ dành:
“ , em mắng lão sếp máu lạnh của em thôi, không bao mắng anh đâu nha.”
“Anh và hắn khác nhau một trời một vực, hắn là cục phân chó, còn anh là chiếc bánh kem thơm ngát của em, hihi…”
“Em sự rất muốn anh, nhưng phải nhờ anh làm công chúa trong lâu đài một chút nha. Đợi em xử lý xong đống việc rồi đến đón anh về nhà!”
Lại là một khoảng lặng .
Sau đó anh hỏi:
“Sếp em cũng tên là… Thẩm Chấp?”