Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/3VcDXCRvwO

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

CHƯƠNG 1

khi bố tôi thua trong cuộc đấu thầu, ông ấy bắt tôi trước cửa công ty đối để .

Tôi: “?” Bố đừng có vô quá!

thì tuyệt đối không giữa thiên bạch nhật , tôi tìm bảo vệ đối : “Anh , có muốn có bạn không?”

Cậu im lặng nhìn tôi vài giây: “Muốn.”

Tôi cười nham hiểm: “Hehe, anh dẫn tôi đi nhổ cây phát tài trong văn chủ tịch công ty anh, tôi sẽ bạn anh, thế nào?”

đó, cậu ta thật sự dẫn tôi vào văn bố mình, và nhổ cây phát tài ngay trước mặt ông ấy.

1
khi bố tôi thất bại trong việc đấu thầu, ông ấy về nhà mắng mèo trận, mắng chó trận, mắng tôi thêm trận.

Cuối cùng, ông run run chỉ tay vào tôi, đưa ra tối hậu thư:

“Du , bố cho hai lựa chọn.”

“Thứ nhất, đi xem mắt, mang về cho bố chàng rể.”

“Thứ hai, trước cửa công ty đối để .”

Tôi: ?

Bố à, đừng có vô vậy chứ!

nữ trẻ trung xinh đẹp đang độ xuân, tôi tuyệt đối không bước vào lễ đường hôn nhân sớm vậy.

Thế nên tôi dứt khoát chọn phương án hai!

2
Nhưng thì tuyệt đối không thật sự đi , đời tôi không mấy chuyện đó đâu.

Tôi kéo thấp vành mũ, rón rén cửa sổ chốt bảo vệ công ty đối , cúi đầu gọi trong đó:

“Anh , anh ơi…”

mẹ nó, cô đang gọi hồn đấy à?”

Anh ta bực bội kéo mũ xuống, lộ ra khuôn mặt mang theo chút giận dữ.

Tôi nhìn gương mặt điển cậu , không khỏi im bặt. Trong lòng nghĩ:

Bố à, bảo sao bố thua ta, chốt bảo vệ nhà mình ông chú đi ba bước thở hổn hển, sao mà so nổi với ta!

Khi tôi đang ngơ ngẩn nhìn mặt anh ta, thì giọng nói khàn khàn, lười biếng cậu lại vang lên: “Chuyện gì?”

Lúc tôi mới nhớ nhiệm vụ bố giao, đối mặt với gương mặt đẹp vậy lại có chút khó mở lời, mãi mới ấp úng nói ra: “Anh có bạn chưa?”

Cậu : ?

Tôi mặt dày nhìn thẳng vào mắt cậu ta, lại nói: “Anh dẫn tôi đi nhổ cây phát tài trong văn chủ tịch công ty anh, tôi sẽ bạn anh, chịu không?”

Xin lỗi bố, bất hiếu! thật sự không ra trò trước cửa công ty ta , hu hu hu!

Vì sao lại nhổ cây phát tài? Bởi vì nửa tháng trước tôi nghe thấy bố về nhà mắng ông chủ đối , bảo ông ta không lôi đâu ra cây phát tài.

Tôi nghi ngờ do bố thua chính do cây đó!

Vì sao phải tự tay nhổ? Bởi vì đàn ông đẹp không tin !

Có lẽ vì lời tôi nói quá nực cười nên cậu ngây cả buổi không phản ứng.

Đang lúc tôi nghĩ cậu ta sẽ không đồng ý thì cậu ta đột nhiên nói: “, đi thôi.”

Hả??

Cậu ta đồng ý thật à??

Tôi nghi ngờ nhìn cậu, đầu óc cậu không có vấn đề gì chứ?

Dù sao cũng chẳng có bảo vệ nào lại chịu dắt đi nhổ cây phát tài chủ tịch công ty mình cả!

Có lẽ ánh mắt tôi nhìn quá trần trụi, cậu ta đội lại mũ bảo vệ, hơi nhướn cằm về phía tôi:
“Yên tâm, tôi có đi khám , bác sĩ nói da đầu tôi rất khỏe.”

Tôi: Thằng nhóc còn chăm sóc sức khỏe nữa chứ!

Khoan đã!

Tôi kéo cậu lại, mặt đầy do dự: “Tôi không cứ thế mà vào .”

Vài phút , cậu nhìn tôi với vẻ mặt hết nói nổi: “Cô chắc chắn muốn thế à?”

Tôi ra vẻ thâm sâu, khoát tay: “Anh không hiểu đâu… ọe…”

Dù sao tôi cũng công ty đối , chắc chắn họ đã nắm rõ lịch tôi, chưa kịp vào trong có khi đã bị bắt lại .

Tôi chui vào thùng rác.

Tôi nôn.

“Sao trong còn có cả phân chó nữa, ọe…”

3
Trải qua muôn vàn gian nan, cuối cùng tôi cũng văn kẻ thù không đội trời chung với bố tôi!

Càng trùng hợp hơn, trong văn lại không có ai!

Tôi mừng điên, lập tức nhào tới nhổ luôn cây phát tài trồng trong chậu.

Cậu đứng bên nhìn tôi với vẻ mặt khó tả: “Cô có chắc cây phát tài trông thế nào không?”

Tôi khựng lại: “Sao anh tôi không ?”

Khóe miệng cậu ta giật giật, đó chỉ vào cây tán lá um tùm cao ngang tôi: “Cô nhổ nhầm , đây mới cây phát tài.”

Tôi: ……”Tránh ra nào.”

Không cậu ta kiếm đâu ra kéo cắt cành cực to, bắt đầu “xử cây phát tài to khỏe ấy.

Không không nói, tay nghề cậu ta cực đỉnh, cả cây bị cắt cho tan tác xác pháo.

Tùy chỉnh
Danh sách chương