Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/4VTsvFzhd3

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 5

17

Chưa được mấy ngày , heo đẻ.

Bùi Doanh Khê đích thân đi đỡ đẻ, chăm sóc hậu sản cho heo .

Việc mong ngóng đã xong, cô ấy đưa tôi cùng về thành phố.

Tôi lại một nữa ngồi lên xe nhà.

Bùi Doanh Khê ngồi bên cạnh tôi.

Vì căng thẳng phấn khích, bàn tay đang nắm chặt vạt áo của cô ấy hơi run rẩy: “ sắp mở phó bản mới rồi, Giản Chi.”

Tôi nói với cô ấy: “Cố lên nhé, Doanh Khê.”

Xe từ từ rời khỏi làng.

Tôi quay đầu lại, nhìn nơi tôi đã từng dừng chân một thời gian ngắn thêm một .

khi Bùi Doanh Khê trở về, nhà Bùi không chính thức công bố thân phận của cô ấy.

Nhưng mọi người đều ngầm .

Lúc hai chúng tôi cùng nhau vào công , ánh mắt mọi người đều mang ý vị sâu xa.

Tôi không quan tâm.

Cô ấy có để tôi đến công việc đã rất tốt rồi, tôi không quản được người khác nghĩ .

Chức vụ của tôi là thư ký của Bùi Doanh Khê.

Từ nhỏ tôi đã công với bố nuôi, tai nghe mắt thấy, biết thế sự, cũng quen biết những khách hàng thường xuyên hợp tác.

Nhà hàng Bùi Doanh Khê gặp khách hàng đầu tiên là do tôi đặt.

Mỗi món đều do tôi tự tay chọn khi tìm sở thích của khách hàng.

Tôi sẽ liệt kê từng điều cần chú ý, nói cho cô ấy biết.

Ngoài hành lang khách sạn.

Tôi vô tình gặp lại người bạn cũ, Hạ Ngữ.

Cô ta từng vì giúp nhà mình đạt được hợp tác với nhà Bùi chủ động kết giao với tôi, khúm núm nói chuyện với tôi.

bây giờ, cô ta khoanh tay ngực, cao ngạo chế giễu: “Bùi Giản Chi, tôi thật không ngờ, bây giờ cô đã lưu lạc đến mức đi thuê cho người khác rồi.”

Tôi tâm lý của cô ta.

Những cô ta mất diện chỗ tôi, đều miếng miếng khi tôi sa cơ lỡ vận.

Không so đo với kẻ ngốc.

Tôi lạnh nhạt liếc nhìn cô ta một cái, quay người rời đi.

Cô ta chặn tôi lại, giọng điệu không buông tha: “Tiểu Bùi tổng cho cô bao nhiêu tiền? Tôi có thêm một chút, thuê cho tôi cũng vậy thôi.”

Cô ta lại nói thêm một câu đầy ẩn ý: “Hơn nữa, chúng ta cũng chưa có thù hận .”

Cô ta nghĩ tôi Bùi Doanh Khê có thâm thù đại hận sao?

Tôi tức đến bật , đang mắng cô ta Bùi Doanh Khê đi tới.

Cô ấy đứng mặt Hạ Ngữ, âm lượng hơn cô ta: “Cô lấy tư cách em gái tôi thuê cho cô?

“Cô đi trồng nấm trong hầm ngầm đi, nếu không có hầm ngầm đành chịu.”

Cô ấy vốn miệng lưỡi sắc bén.

Câu mắng người này phải mất vài giây mới .

Hạ Ngữ ngẩn người vài giây, đó mặt đỏ bừng.

Bùi Doanh Khê thân mật khoác tay tôi: “Đừng để ý đến cái đồ thảm hại đó. Đi thôi, gái yêu, dạy cách lời sao cho EQ cao đi. thật sự không đối phó mấy người tuổi đó được.”

Tôi : “Vâng.”

18

Tôi thuê một căn nhà gần công .

Bùi Doanh Khê nhiều tôi đến cùng với cô ấy, tôi đều từ chối khéo.

Tôi sợ nuôi lại đem hai chúng tôi so sánh.

Điều này sẽ khiến Bùi Doanh Khê buồn.

Từ cô ấy mắng người vì tôi, thái độ của đồng nghiệp đối với tôi cũng tốt hơn.

Có lẽ, mới phát hiện , thiên kim thật giả cũng không phải là nước với lửa.

[ – .]

Tôi cô ấy trêu đùa: “Đây là ? Đùi đó, ôm một chút đi.”

Cô ấy hì hì đáp: “Giản Chi, có đây chống lưng.”

đã quay lại Anh học.

Anh đã bắt đầu tự lực cánh sinh.

[Luân Đôn mưa rồi, anh nhớ em quá.]

[Em đang vậy?]

Ảnh kèm theo là cơm bản địa của phương Tây, không ngon, bỏ tiếc.

Tôi nói: [Đừng mưa , không phơi ngô được.]

: [O. o Lại việc đồng áng à?]

Tôi đáp: [Đùa thôi, haha. Em đang giúp Doanh Khê sửa lại bảng biểu.]

Rồi tiện tay chuyển cho anh năm ngàn tệ.

Ghi chú: [ chút ngon đi.]

Bùi Doanh Khê lương cho tôi khá cao.

Tôi là sâu mọt tư bản, thường theo cô ấy đến các hội nghị khác nhau để trà bánh miễn phí.

uống không tốn bao nhiêu, có tiết kiệm được phần , nên thẳng tay trợ cấp cho vô gia cư Luân Đôn.

Anh gửi icon kinh ngạc.

Rồi từ chối nhận tiền:

[Anh đây thích trải nghiệm cuộc sống, nhặt rác . Tiền này em tự dùng đi.]

WeChat có từ chối nhận, tôi trực tiếp lặng lẽ chuyển vào Alipay của anh.

19

Tôi theo Bùi Doanh Khê tham dự các sự kiện khác nhau.

Cô ấy dần dần có đối phó với tất cả, nói chuyện vui vẻ với các ông .

Khi nhắc đến tôi, cô ấy luôn nói: “Đây là em gái tôi, Giản Chi.”

Thái độ của cô ấy chính là thái độ của nhà Bùi.

Thế là, trong mắt phần mọi người, tôi lại biến thành nhị tiểu thư của nhà Bùi.

Đến mùa hè, tốt nghiệp.

Bạch nguyệt quang về nước, tạm dừng công việc.

Tôi đã xin nghỉ phép với Bùi Doanh Khê từ để đi đón anh.

Cô ấy đồng ý ngay, lại lấy một bản hợp đồng từ dưới đáy ngăn kéo đưa cho tôi.

“Đây là của hồi môn bố đã chuẩn bị cho em từ rất lâu rồi, 15% cổ phần của công . có mấy căn nhà nữa, sổ đỏ chìa khóa nhà, ngày mai mang đến cho em.”

Tôi trợn tròn mắt: “Bây giờ nhắc đến của hồi môn có vẻ sớm quá rồi phải? Em chỉ đi đón người thôi.”

Cô ấy sờ cằm: “Ừm, cũng đúng. Nhưng em ký đi.”

Tôi nói: “Em không cần. Nhiều hơn em cũng không lấy đâu.”

cẻm ơn đã các tình iu đã đọc truyện, iu tui iu truyện hãy bình luận đôi câu ấn theo dõi nhà tui để đọc thêm nhiều truyện hay nhoaaa ❤️‍🔥❤️‍🔥❤️‍🔥

Bùi Doanh Khê: “Nhưng bố đã quyết định cho em rồi.”

Tôi nghĩ nghĩ, nói: “Vậy em tặng cho .”

Cô ấy: “Em cũng tốt quá đi à.”

Tôi liếc nhìn đồng hồ: “Không nói nữa, , em đi đón người đây.”

20

Tôi đi tàu điện ngầm , rồi đi xe đạp một đoạn.

Trên đường, mua cho một cốc Mixue.

Anh chưa từng uống, mang cho anh thử.

Tôi chỉ đợi cổng một lát, anh đã kéo vali đi rồi.

gầy đi một chút.

Áo sơ mi ngắn tay mặc trên người là mẫu cũ của hè năm ngoái.

Lúc nhìn thấy tôi, anh cong môi : “Em đến rồi, Giản Chi.”

Tôi gật đầu, đưa cốc nước chanh giã tay trong tay cho anh.

Tùy chỉnh
Danh sách chương