Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/2VioWRI3QK
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Lần tiên tiếp xúc, anh không coi tôi là bà chủ. buổi tối, tăng ca xong, đi khỏi công thì thấy anh.
Mười giờ.
Đêm đã khuya, đèn đường nhấp nháy. Anh ở ngay đó thực hiện động tác chống đẩy.
Tôi: “……”
thấy tôi, anh vội vàng bò dậy, bước nhanh phía tôi: “Hứa tổng, tôi là Tưởng Tồn Dã, hôm nay tới công phỏng vấn! Tôi nghĩ hướng phát triển của Weichi Technology phù hợp với tôi. Sẽ là mất mát cho nếu không có tôi.”
Có lý do khiến anh không tìm được việc làm. sự thật là những người có ngoại hình đẹp luôn được đối xử ưu tiên. Ít nhất, tôi không lựa chọn báo cảnh sát.
Nhà tôi thuê ngay cạnh công , đi mười phút là đến.
Trên đường đi, Tưởng Tồn Dã đi theo tôi, lải nhải kinh nghiệm học tập ưu tú và hiện năng lực của mình.
Tôi đã không có một giấc ngủ ngon . , tôi chỉ thấy người đàn ông trước giống như một con ruồi bay “ong ong ong”.
Đi bộ qua những con hẻm nhỏ của phố cổ. Từ xa tôi đã ngửi thấy mùi chịu.
người đàn ông say vây quanh một gái trẻ đang tan ca nhà. Ánh cầu cứu của gái hướng phía tôi. người say đã chú ý đến tôi. Bọn họ thấy tôi, vẻ mặt không có gì thay đổi, vẫn dáng vẻ lưu manh như cũ. thấy Tưởng Tồn Dã, một người say phát một tiếng “Á đù”.
Tôi lấy điện thoại đang định báo cảnh sát thì phía đột nhiên xuất hiện một bóng đen nhanh như một chú chó vô địch cuộc thi dành cho chó. gã say còn chưa kịp phản ứng, đã bị Tưởng Tồn Dã quật ngã.
gái trẻ chớp , vừa sùng bái vừa kích Tưởng Tồn Dã.
chỉ khoảnh khắc đó tôi quyết định tuyển dụng Tưởng Tồn Dã.
Điều khiến tôi động không là hành động dũng của anh, tôi không còn là sinh viên năm nhất mới đến thành phố lớn nữa. là, nghĩ đến việc tôi đi bộ đường nhà mỗi . Hơn nữa, anh đẹp trai, có mang ngoài thu hút tư.
nay, người sẵn sàng trả tiền để có vẻ ngoài ưa . một người có phát huy tác dụng, còn có lý do gì không nhận?
Vì vậy tôi nói: “Anh Tưởng, hoan nghênh anh gia nhập công tôi.”
Đôi xinh đẹp của Tưởng Tồn Dã nháy b.ắ.n ánh sáng vui mừng, dường như thấy sự kiên trì của anh đã làm tôi động.
Tôi nghĩ không sai. năm đó, viết tự truyện, anh đã viết như thế : [Có chí thì nên, nước chảy đá mòn, sẽ kiểm soát được vợ!]
, tôi xử nói: “ anh Tưởng , anh thấy đấy, công tôi hiện tại đang giai đoạn khởi nghiệp, có không trả được mức lương kỳ vọng của anh…”
Tưởng Tồn Dã liên tục lắc : “Không thành vấn đề… uhm, tám ngàn được không?”
[ – .]
Tôi lộ vẻ xử: “Có hơi , tôi đi thương lượng một chút.”
Tưởng Tồn Dã có chút thất vọng.
hôm , biết có nhận được mức lương một vạn, anh vui vẻ đến báo danh.
🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. ơn bạn 🌺
Anh hoàn toàn quên mất, đến phỏng vấn đã yêu cầu mức lương cao hơn so với con số .
Cứ như vậy, anh trở thành nhân viên của tôi.
tôi cùng nhau chiến đấu.
, anh luôn ăn mặc gọn gàng và hợp thời trang mỗi đến công , tóc vuốt keo, râu cạo sạch sẽ, mặc âu phục may đo khéo léo, trên người còn có mùi nước hoa nam dễ chịu, hình như là Creed của Aventus. Quả thực giống như là đến trình diễn thời trang, giống như vừa mới tốt nghiệp và vẫn trang điểm đi làm vậy.
may là không lâu lắm, anh trở nên lôi thôi lếch thếch giống như những nhân viên khác.
Có một lần, tôi liên tục tăng ca cả tháng, đêm cuối cùng chiến đấu hăng hái xuyên đêm, tất cả mọi người đều ngủ ở công .
hôm thức dậy, tôi bắt gặp Tưởng Tồn Dã đang véo bụng mình, gào khóc “Cơ bụng của tôi đi đâu rồi”.
Ngay thấy tôi, anh hóp bụng dưới, miễn cưỡng vẫn thấy được sáu múi.
đó một thời gian dài, anh đều đến phòng tập, mười giờ tan tầm đều sẽ đến phòng tập một tiếng.
Chuyện bại lộ thân phận phú nhị đại của anh xảy tại một lần xã giao của tôi.
6
Tôi xin rút câu “Khởi nghiệp khăn” mình đã nói. Chính xác là “Trước đạt được thành công, mỗi bước đều khăn.”
Phụ nữ là một mặt hàng khan hiếm trên bàn . không là nữ hoàng cao quý là nguyên liệu nấu ăn hiếm thấy.
Tôi bị chuốc ba vòng , vẫn mỉm cười.
váng hoa, có một bàn tay to lớn chạm vào đùi tôi.
Tôi hướng chủ nhân bàn tay đó cười nói :”À Trần tổng , anh và bạn trai tôi là bạn học đấy! Anh ấy đã nhắc đến anh từ lâu rồi. Anh là cựu học sinh xuất sắc nhất của trường anh ấy. Không chỉ anh ấy đàn em của anh ấy ngưỡng mộ anh!”
Tay Trần tổng dừng một chút, nghe tôi thổi phồng, sảng khoái híp .