Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/9UtQfmKs4i

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Dựa ký ức của nguyên chủ, tôi tìm được phòng , định , cơ thể tôi đột nhiên đầu không nghe lời , ý thức của tôi đầu tách rời.
Tôi không kiểm soát được mà đẩy sâu bên trong cơ thể Cố Nguyệt Sênh, chỉ thể nhìn thấy những gì Cố Nguyệt Sênh nhìn thấy, chẳng thể làm được gì.
Tôi nhìn thấy cô bé ngơ ngác nhìn quanh quất, cơ thể đầu run rẩy không kiểm soát được, sau đó quay đầu chạy khỏi tòa nhà dạy .
Ngồi trên sân vận động, Cố Nguyệt Sênh đã lấy lại được quyền kiểm soát cơ thể đang vòng tay ôm lấy đầu gối, gục đầu xuống thật thấp, cơ thể khẽ run lên.
Cố Nguyệt Sênh khóc rồi.
Tôi vờ như thoải mái chuyện: “Này này, xinh đẹp thế này rồi sao vẫn không ngẩng đầu lên được thế? Nguyệt Sênh bảo bối của chúng ta xinh xắn nhường cơ chứ.”
“Chị ơi em lắm, em thực sự không làm được, em nhìn thấy họ là sẽ thấy buồn nôn về mặt sinh lý, không kìm được mà ch.óng mặt, run rẩy, em thực sự không làm được đâu.”
“A Sênh.” Tôi hít một hơi thật sâu, “Chị ở cùng em rồi, biết em là một cô gái tốt bụng, nhưng tốt bụng không phải là hèn nhát, em nhớ nay chị dạy em những gì không?”
Cố Nguyệt Sênh ngừng khóc, ngơ ngác ngẩng đầu lên.
“Chị dạy em phải dũng cảm, tự tin, kiên cường, cuộc đời mỗi đều sẽ gặp phải trắc trở, những điều đó không đáng , đáng là chính cái bản thân không dám đối mặt, gặp trắc trở đã chùn kia kìa.”
“Em… em hiểu rồi, chị ơi, em sẽ cố gắng.” Một lúc lâu sau, Cố Nguyệt Sênh như đã hạ quyết tâm rất lớn, đi về phía tòa nhà dạy .
8/ Khoảnh khắc Cố Nguyệt Sênh lớp, đám sinh vốn đang ồn ào lập tức im bặt.
“Lớp mình mỹ nhân này! Đù! Gái xịn đét luôn!” Nam sinh đang nói chuyện là , kẻ nạt nguyên chủ tàn nhẫn nhất.
Cố Nguyệt Sênh gục đầu thật thấp, lớp, cô bé không nhìn thấy sự kinh ngạc trên mặt đám nam sinh, cũng không nhìn thấy những ánh mắt ngưỡng mộ của đám nữ sinh, cô bé chỉ nhìn thấy mũi đôi giày vải trắng mà tôi đã cẩn thận phối với chiếc áo hoodie hồng ngày hôm nay.
Cô bé đi thẳng đến chỗ ngồi cũ của mình, trên đó vẽ đầy hình những con lợn, viết đầy những lời c.h.ử.i rủa như “lợn c.h.ế.t”, “lợn béo”, “đi c.h.ế.t đi”…
Cô bé sững sờ trong giây lát, rút khăn giấy ướt trong ba lô , đầu tỉ mỉ lau chùi.
Tôi nhìn thấy rõ ràng nước mắt đang chực trào trong hốc mắt cô bé, nhưng lần này chúng đã không rơi xuống.
Tôi rất mừng, cô bé đã được đầu tiên, thứ cô bé lau đi không chỉ là những dòng chữ của bạn , mà là quá khứ không thể chấp nhận được, là cái bóng tâm lý khó lòng xóa nhòa.
9/ “Đây là Cố Nguyệt Sênh á?” lên tiếng là cô bạn thân cũ Nhạc Tiểu Cam, “Không thể nhỉ?”
“Mày là con lợn béo đó hả?” đi tới, hỏi với vẻ cợt nhả, thậm chí huýt một tiếng sáo lưu manh.
Cố Nguyệt Sênh liếc hắn một cái, giọng nói vẫn dịu dàng nhưng không hề khiếp : “Cố Nguyệt Sênh, tôi tên mà.”
“Mày đi phẫu thuật thẩm mỹ à, lợn béo?” khoa che miệng, vẻ mặt như đang suy nghĩ điều gì, “Thời gian hồi phục hút mỡ vậy mà phải mất tận cơ à? Mũi, miệng và mặt này sửa nhìn tự nhiên thật đấy.”
Cố Nguyệt Sênh quay sang nhìn , cơ thể lại không kìm được mà run rẩy.
“Run cái gì mà run, đang hỏi mày đấy con lợn.” thấy Cố Nguyệt Sênh vẫn nhát gan vô dụng như cũ, lập tức trở nên hống hách.
“ cậu đừng như thế, Cố Nguyệt Sênh vốn dĩ đã tự kỷ rồi, cậu nói thế lỡ nó tức quá lại nghỉ , nhảy lầu biết làm sao?” Nhạc Tiểu Cam che miệng nói.
“Chửi nó đi! trả đi! A Sênh!” Tôi cuống cuồng như kiến bò trên chảo nóng, nhưng lại chẳng làm gì được.
“ đang nói chuyện với mày đấy, mẹ kiếp mày điếc à?” Lý , tay sai của hung hăng xông tới, giáng một cái tát mặt Cố Nguyệt Sênh, cô bé ngã ngồi dưới đất.
“ trả đi! trả đi A Sênh!”
Cố Nguyệt Sênh quật cường đứng dậy, giọng nói vẫn dịu dàng như cũ: “Tôi đã không là Cố Nguyệt Sênh hay nạt như kia rồi, sau này các không được đ.á.n.h tôi, cậu Nhạc Tiểu Cam, đây tôi coi cậu là bạn thân nhất, bây giờ không phải .”
Thôi xong, đúng là trẻ nhỏ khó dạy.
10/ “Buồn c.h.ế.t mất, đ.á.n.h đ.á.n.h thôi, mày đang tấu hài à? Hay là đang lệnh cho tao đấy? nếm mùi chưa đủ, quên rồi à? Đến lợn béo mà cũng dám phản kháng cơ đấy?” Lý một cách khoa , đám bạn xung quanh cũng theo.
“Cố Nguyệt Sênh, ngoài tao làm gì ai thèm kết bạn với mày, mơ tưởng đến nam thần của trường, cũng không biết soi gương xem kia mày trông như thế .”
“Mày nhìn cái gì? Lợn béo mà mày dám lườm tao à?” Lý nhìn khuôn mặt xinh đẹp của Cố Nguyệt Sênh, cảm thấy khó chịu vô cùng, lại một cái tát định giáng xuống. Đột nhiên ngăn lại.
Lý khó hiểu nhìn , kẻ sau một cách bỉ ổi: “Mấy bức ảnh chụp , nó béo như một đống thịt lợn, nhìn chẳng làm sao, giờ chẳng phải nên cập nhật một lô ảnh mới để anh em mình cùng hưởng phúc sao?”
Nỗi hãi bao trùm lấy Cố Nguyệt Sênh, lời nói của khiến cô bé nhớ lại những bức ảnh bay đầy trời , những giọt nước mắt to bằng hạt đậu lăn dài trên đôi má ửng hồng.
Tôi an ủi cô bé: “A Sênh, đừng khóc, em không lỗi! sai là bọn chúng, bọn chúng sẽ phải xuống địa ngục thôi!”
“Phải đấy, ảnh cũng nên cập nhật một đợt mới rồi, khuôn mặt phẫu thuật thẩm mỹ xong này của nó chắc cũng bán được giá hời đấy nhỉ.” Lý sực tỉnh, nhìn sang , cô ta khẽ gật đầu.
“Tôi không làm gì sai cả, các … các là những ác quỷ đều sẽ xuống địa ngục.” Cố Nguyệt Sênh nấc nói.
Nói cái gì thế này, chẳng chút sức chiến đấu cả.
“Ha ha ha ha! Buồn c.h.ế.t mất, dám cãi lại cơ đấy, không cho mày nếm mùi lợi hại mày quên mất bọn tao là ai rồi à? Gầy đi cũng không thay đổi được cái sự thật mày từng là một con lợn béo tởm lợm đâu.” Lý nói dùng sức nhéo mạnh một cái cánh tay Cố Nguyệt Sênh.
Cố Nguyệt Sênh đau đớn kêu lên: “A!”
11/ “Con lợn béo này rên nghe dâm nhỉ, đang ở trong lớp đấy nhé mà đã rên rồi, thế rên thêm vài tiếng cho bọn tao nghe xem .” đứng bên cạnh phụ họa.
Cố Nguyệt Sênh đến mức toàn thân run rẩy, mặc cho Lý nhéo thế cô bé cũng c.ắ.n c.h.ặ.t môi không phát tiếng động, tôi cũng tức đến run , huấn luyện thể lực này là phí công à? nó đi chứ!