Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/4AruJbjn5A

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

CHƯƠNG 6

QUAY CHƯƠNG 1 :

Ngoài miệng nói tình thân sâu nặng, để tôi đứng đây.

Trước cổng tổ trạch mênh mông chỉ còn một tôi.

Và hai con sư tử đá nhìn đần thối kia.

Gió thổi mạnh hơn.

Mãi ánh đèn xe khuất hẳn ở chân núi,

Tôi mới dám ngồi bệt xuống đất.

Lưng áo ướt đẫm mồ hôi lạnh.

Tôi lôi điếu thuốc trộm được từ chỗ lão tam, tay run bần bật mất mấy lần mới châm được lửa.

Khói thuốc xộc thẳng phổi, tôi tỉnh táo hơn chút.

Tôi nhìn đốm lửa trong tay, không nhịn được bật cười chua chát.

“Lâm Chân Chân ơi Lâm Chân Chân, mày là ảnh hậu trời sinh.”

Vẻ kiên cường, lẫm liệt, không sợ chết nãy — tất đều là tôi diễn.

Sự thật?

Ha.

Nếu sự thật đó có thể nói ra, tôi có tự biến thành con nhỏ tham lam muốn độc chiếm tài sản không?

Ba tiếng trước.

Tôi nghĩ chết trong đó, hoặc ít nhất đạp trúng bẫy chết người nào đó.

bên trong không có gì .

Không khí độc, không ám tiễn.

chẳng có robot giết người tự động.

Chỉ có một chiếc hộp gỗ đỏ không mấy nổi bật được đặt ngay ngắn trên bàn thờ trong chính điện.

Chiếc hộp đó không khóa, chỉ có một dòng chữ:

【Gửi riêng cho Chân Chân 】.

Tôi chiếc hộp đó ra.

Bên trong là một cuốn giấy ố vàng.

một bản hướng dẫn chi tiết về việc phân chia di sản.

Lật trang tiên của cuốn .

【Quy định “chỉ có phụ nữ mới được ” chắc hẳn bảy ông anh của con chạy mất dép】

【Đương nhiên, Lâm Uyển Uyển sợ không dám bước . Với tính đó, chắc chắn nó không đủ gan để nhìn.】

【Nên người được cuốn lúc này… chỉ có thể là con — Lâm Chân Chân.】

【Mẹ đoán không, con gái ?】

Tôi hít hít mũi, thầm cảm khái mẹ tôi là còn cao tay lắm, rồi lật sang trang thứ hai.

bảo bối Chân Chân à, con nhìn thấy dòng chữ này, có lẽ mẹ xuống địa ngục ngồi đánh mạt chược rồi nhỉ?】

【Có khó hiểu không? Có tuyệt vọng không? Có cảm thấy mẹ là một kẻ biến thái không?】

vậy, mẹ chính là như thế đấy.】

Tôi cố nén cơn thôi thúc muốn xé nát cuốn , kiên nhẫn đọc tiếp.

Càng đọc, tim tôi càng lạnh.

Thì ra màn “ con được nhất thừa kế di sản” mà bà ta bày ra…

Từ , chưa bao giờ tồn tại gọi là ưu đãi cho “ con được nhất”.

Đây là một kế hoạch trả thù được tính toán kỹ lưỡng.

Trong viết rõ ràng.

hầm kho báu dưới lòng đất chúng tôi tranh giành rơi máu chảy kia, nhận diện khuôn mặt.

chưa từng nói… chỉ một người.

tám khuôn mặt.

【Chân Chân dấu của mẹ, và bảy con riêng khác mà con tìm ra — những người anh của con】

【Tám con, mới là những con ruột thực sự mang dòng máu của mẹ.】

con… đều là những con mà mẹ nhất.】

【Chỉ tám người con đứng trước máy nhận diện, cánh cửa hầm ngầm tự động ra.】

Bảy người con riêng, cộng với tôi.

Tám người.

Không chín.

Vậy còn Lâm Uyển Uyển thì sao?

người đấu với tôi hơn mười năm, từng tôi tạt axit, giành túi xách sống chết — Lâm Uyển Uyển thì sao?

Ánh mắt tôi dừng ở đoạn tiếp theo trong .

Chỉ một đoạn ngắn thôi, tôi lạnh từ chân.

【Còn về Lâm Uyển Uyển… hừ hừ.】

【Chân Chân à, thật ra Lâm Uyển Uyển là một thiên kim giả đó.】

【Nó căn bản không con ruột của mẹ, không thừa hưởng được dòng máu cao quý của nhà họ Lâm. Vì vậy từ nhỏ lớn con ghét nó, mẹ đều biết .】

【Nhân tiện mẹ xin lỗi con một câu, thật ra nhiều lần con và nó cãi nhau, đều là do mẹ đứng sau châm ngòi, mục đích chỉ để con càng hận nó hơn.】

con nên hận nó, vì nó là con gái của con tiện nhân đó! Là con ruột của kẻ cướp đi mối tình của mẹ!】

【Mẹ trộm nó về, nuôi bên cạnh , cho nó sống trong nhung lụa, nuôi nó thành một kẻ phế vật chỉ biết ham tiền — tất đều là vì ngày hôm nay.】

【Để con của mẹ… tự tay thay mẹ báo thù!】

Hơi thở của tôi gần như ngừng .

Tôi lật tiếp, lật trang .

Ở đó viết bước để lấy được khối tài sản nghìn tỷ sau kho báu.

【Sau cánh cửa kho báu ra, con thấy một két sắt.】

【Mật mã của két sắt gồm sáu chữ số.】

【Mẹ đặc biệt cấy một con chip sinh học siêu nhỏ ghi mật mã đó cơ thể Lâm Uyển Uyển.】

【Ngay bên cạnh tim của nó, áp sát động mạch chủ.】

【Muốn lấy được mật mã ư? đơn giản.】

Tùy chỉnh
Danh sách chương