Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/AUjruFF5OR

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 9

khi phát hiện hai người họ có quan hệ nhau, tôi bắt đầu ngẫm lại mọi trước đây, cố lần theo từng manh mối để xem bọn họ bắt đầu gian díu khi nào.

cuối cùng, tôi nhớ ra một việc, hôm Tống Linh Linh bị sảy , chính tôi là người đưa cô ta bệnh viện nạo . Hôm đó xảy ra một nhỏ: khi tôi đỡ Tống Linh Linh xe, bất ngờ có một chiếc cúc áo rơi xuống. Lúc đó hình hơi hỗn loạn, tôi không rõ nó rơi ai.

Nhưng tôi một cái là nhận ra ngay, đó là cúc áo của Tô Trạch, vì chiếc áo đó là tôi mua tặng anh ta. Khi đó tôi còn tưởng cái cúc đó là của tôi, nên chẳng nghi ngờ gì. Bây giờ nghĩ lại, thì ra lúc bọn họ qua lại nhau .

Chẳng trách khi bệnh viện, bác sĩ còn đặc biệt dặn Tống Linh Linh phải kiêng cữ ba đầu kỳ. Cô ta từng bị sảy quá nhiều, niêm mạc tử cung rất mỏng, chỉ cần “vận động mạnh” một chút là có mất con, tốt nhất nên kiêng hoàn toàn.

Hồi đó tôi còn tưởng là Lưu Hạo, tôi từng trách anh ta không giữ gìn sức khỏe cho bạn gái. Giờ nghĩ lại thấy mình thật nực cười.

Tống Linh Linh vì muốn kích thích tôi nên thừa nhận thẳng thừng tại chỗ:

“Đúng vậy, hôm đó tôi Tô Trạch. Anh ta ra khỏi cửa, tôi liền gọi điện cho cậu. Bạn trai cậu thích tôi lắm, cậu anh ta nói gì không? Anh ta nói cậu nhàm chán chếc đi được, không thú vị bằng tôi.”

dáng vẻ đắc ý vênh váo của Tống Linh Linh, tôi chỉ thấy buồn nôn.

Thật không hiểu nổi làm sao có người có vô liêm sỉ mức này.

14.

“Lưu Hạo chắc là không này đâu nhỉ?”

“Tất nhiên là không . Sao? Cậu định nói cho anh nghe à? Tôi nói cho cậu , anh chẳng đời nào tin cậu đâu. Anh chỉ trách cậu hại chếc con của chúng tôi thôi.”

“Cậu đúng là đáng khinh.”

Tống Linh Linh cười thản nhiên chẳng có gì.

Tôi tiếp :

“Cậu thật nghĩ chỉ cần tôi chia tay Tô Trạch là cậu có ngồi vào chỗ đó sao? Đừng nói là Tô Trạch có coi trọng cậu không, ngay cả Lưu Hạo, cậu nghĩ anh ta sẽ bỏ qua cho cậu à?”

“Tôi đương nhiên có cách của mình.”

Tôi bật cười:

“Cách của cậu là đẩy hết thù hận của Lưu Hạo phía tôi, khiến anh ta tìm tôi trả thù. lúc hai chúng tôi lưỡng bại câu thương, Lưu Hạo ngồi tù thì cậu có sống yên ổn, hưởng thụ cuộc sống, đúng không?”

Không ngờ tôi đoán trúng tim đen, sắc mặt Tống Linh Linh lập tức trầm xuống.

“Đáng tiếc,” tôi lạnh lùng giơ điện thoại , “tính toán của cậu sai .”

thấy giao diện cuộc gọi Lưu Hạo trên màn hình điện thoại, Tống Linh Linh lập tức hoảng loạn, nhào phía tôi:

“Giang Nhược…”

Cô ta còn chưa kịp mở miệng mắng, tay giơ định tôi khựng lại, cả người run rẩy phía tôi ánh mắt kinh hoảng.

Phía tôi, là Lưu Hạo vẻ mặt âm u, lạnh lẽo địa ngục.

Lúc tôi ra ngoài lái xe, nghe thấy tiếng gào thét thê thảm của Tống Linh Linh khi bị . Tôi mặt không cảm xúc, quay đầu xe lại .

15.

tôi đăng mạng, còn bỏ tiền để đẩy hot search, khiến nó nhanh chóng lan truyền.

Khi tôi , Tô Trạch đang quỳ dưới chân tôi, khóc cầu xin, nói hối hận và muốn níu kéo.

[ – .]

Hắn nói, hắn căn bản không hề thích Tống Linh Linh, là cô ta cố quyến rũ, dụ dỗ hắn bằng cơ . Hắn chỉ là nhất thời hồ đồ.

Hắn còn nói, hắn chỉ coi Tống Linh Linh một “chỗ giải tỏa” miễn phí, đó là bản tính tồi tệ của đàn ông, cầu xin tôi cho hắn một cơ hội, thề rằng sẽ không bao giờ ngoại hay chơi bời nữa.

Tôi hắn lạnh lùng, không nói một .

Tôi thu dọn đồ đạc, rời khỏi căn này.

tôi gửi ghi âm Tô Trạch mắng chửi Tống Linh Linh, đó, hắn gọi cô ta là “đồ vô liêm sỉ”, là “chỗ giải tỏa miễn phí”, gửi thẳng cho Tống Linh Linh.

Ngoài ra, trước đó quay lại cảnh hai người họ , tôi cũng gửi thẳng vào group gia đình của Tô Trạch.

mắt người hắn, Tô Trạch luôn là đứa con ưu tú, là niềm kiêu hãnh của cả .

Nhưng khi đó lan ra, hình tượng của hắn sụp đổ tan tành chỉ chớp mắt.

Mấy đứa em từng ngưỡng mộ hắn giờ đây đồng loạt án nhóm, nói có một người anh hắn là điều đáng xấu hổ.

Tô Trạch bị mắng mức không dám ngẩng mặt , lặng lẽ rút khỏi nhóm.

Tôi cũng đăng đó mạng, đứng vị trí là “người bị hại yêu” kể lại toàn bộ câu .

Dư luận lan truyền rất nhanh.

16.

Không lâu , tôi nghe đối thủ của Tô Trạch nói do ảnh hưởng hình ảnh công ty, hắn bị sa thải.

đó hắn đi phỏng vấn nhiều công ty cùng cấp, nhưng vì “vết đen” này nên đều bị chối.

Nghe nói cuối cùng không còn đường lui, hắn đành nhận công việc một công ty chỉ lương tám ngàn một .

Còn Tống Linh Linh, cô ta bị Lưu Hạo phát điên mức phải vào phòng chăm sóc đặc biệt.

Cô ta báo cảnh sát, Lưu Hạo bị bắt.

Thế nhưng do ngoại của cô ta và Tô Trạch lan truyền khắp mạng, cộng thêm khai của tôi việc cô ta mang còn “vui vẻ” người khác khiến đứa trẻ bị sảy, trùng khớp hoàn toàn khai của Lưu Hạo lý do người.

Cuối cùng, Lưu Hạo bị xác định là “có lý do chính đáng”, chỉ bị kết án 3 .

Ba , Lưu Hạo ra tù, lại tìm Tống Linh Linh, hai người lại sống chung trước.

Tống Linh Linh mỗi ngày bị ép đi làm, lương nộp hết cho Lưu Hạo tiêu xài.

Chỉ cần anh ta không ý là lại cô ta một trận.

Còn tôi thì sao?

Mọi việc đều thuận buồm xuôi gió, ba tôi được thăng chức, chính thức bước vào hàng ngũ người có thu nhập bảy con số mỗi năm.

(Toàn văn hoàn)

Tùy chỉnh
Danh sách chương