Ta là lão phu nhân phủ Hầu, con trai độc nhất mới thành thân được ba tháng. Cứ nghĩ từ nay đã có thể an nhàn hưởng tuổi già, chẳng còn gì phải lo nghĩ.
Nào ngờ sáng nay, con dâu hốt hoảng chạy đến tìm ta, ánh mắt đỏ hoe, nói với ta rằng:
“Đêm qua con nằm mộng… Trong mộng, vị quận chúa từng đem lòng cảm mến phu quân con lại được rước vào phủ, trở thành người đứng đầu nội viện, danh nghĩa trưởng bối, ngày ngày ép con tuân theo quy củ hà khắc.
Sau đó nàng ta lần lượt sinh ba con trai, hai con gái. Chính điều đó khiến phu quân con và lão gia dần dần xa cách, chẳng còn hòa thuận như xưa.
Còn đứa nhỏ mà con vừa sinh… trong mộng, nó gặp họa lớn, bị người khác hại ngầm, mất đi khi còn đỏ hỏn…
Còn hai vợ chồng con thì bị nhốt lại, mất tự do nhiều năm, đến cuối cùng cũng không qua khỏi.”
Nghe xong, ta thấy thật nực cười.
Ta vẫn còn khỏe mạnh, là bậc trưởng bối có sắc phong của hoàng gia, địa vị rõ ràng trong phủ.
Lão gia sao có thể kết tóc cùng người khác?
Thế nhưng con dâu ta chỉ lặng lẽ lau nước mắt, vẻ mặt đượm buồn, như thể chuyện đó thật sự sẽ xảy ra.
Nó nhìn ta, thì thầm một câu:
“Ngày mai… mẫu thân sẽ không còn nữa.”