Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/6fX9LBLQB1

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 1

Tôi đóng vai một cô nàng yêu mù quáng bên cạnh thái tử gia của giới thượng lưu Bắc Kinh suốt hai năm.

Anh ấy cool ngầu chuyển tiền cho tôi, còn tôi thì cứ hét lớn rằng tôi yêu anh, kiểu tình yêu não cá vàng.

Rồi đột nhiên, một ngày nọ, tôi không diễn nữa.

Tôi thử thương lượng với anh:

“Hay là dừng ở đây nhé? Em sợ diễn thêm nữa thì khó chồng.”

chồng? Em còn ai?”

Anh , ném cho tôi một tấm séc giá trên trời:

“Diễn cả đời cho tôi!”

1

Tôi và Giang Diễn Thần ký với nhau một “hợp đồng chó săn”.

Tôi làm chó săn, còn anh trả tiền.

Lúc đầu, khi anh đề nghị chuyện này, tôi còn nghi ngờ không biết anh có bị vấn đề gì não không.

Dù gì thì bỏ tiền thuê một cô nàng “chó săn” cũng chẳng chuyện người bình thường làm được.

Nhưng Giang Diễn Thần làm rồi, còn làm rất tự tin, đường hoàng.

“Đám anh em của tôi ai cũng có một kẻ theo đuổi điên cuồng, còn tôi thì không. Không ổn, tôi không thể thua bọn nó. Nên từ giờ em làm người si mê tôi , điều kiện gì cũng được.”

Tôi còn biết nói gì nữa?

Tất nhiên là đồng ý ngay lập tức.

Công việc làm “chó săn” của Giang Diễn Thần thực rất nhàn.

Anh chẳng yêu cầu gì quá quắt, cần tôi điên cuồng yêu anh là được.

Thế là tôi biến đổi toàn bộ tài mạng xã hội của mình.

Ảnh đại diện là anh, hình nền chat là anh, tên tài cũng là anh, thậm chí story hằng ngày cũng toàn liên quan anh.

Mỗi ngày tôi đều nhắn riêng cho anh một tin nhắn tỏ tình, rồi chụp màn hình đăng story: “Hôm nay lại là một ngày yêu thiếu gia Giang!”

Dần dà, tôi trở thành “chó săn” nổi tiếng nhất bên cạnh Giang Diễn Thần.

Thỉnh thoảng dự tiệc, có người thấy tôi, liền xì xầm:

“Kẻ si mê rồi kìa! Đúng là cái cô não cá vàng yêu thiếu gia Giang!”

Tôi chẳng mảy may quan tâm.

Nếu họ biết mỗi ngày Giang Diễn Thần chuyển cho tôi bao nhiêu tiền, chắc hẳn họ còn tranh nhau giành công việc này.

vui vẻ đếm số “0” trong tài ngân hàng, tôi nhận được tin nhắn từ Giang Diễn Thần:

biệt thự Quân Việt, ăn mặc đẹp vào.”

Tôi vội vàng trả lời:

“Vâng, Giang thiếu gia.”

Nghĩ một chút, tôi lại nhắn thêm:

“Yêu anh lắm luôn~”

Anh cực kỳ không hiểu phong tình, nói:

“Mau .”

Tôi lườm một cái, rồi lái xe thẳng biệt thự Quân Việt.

Trong phòng vẫn là những gương mặt quen thuộc.

Anh em của Giang Diễn Thần và những kẻ si mê họ.

Tôi lập tức chuyển sang “chế độ chó săn”.

Chạy bên cạnh Giang Diễn Thần, đưa cho anh cái ngọt nhỏ, vừa thở hổn hển:

“Em muộn rồi! Quán anh thích đông quá, em xếp hàng lâu lắm mới mua được, ăn thử này.”

Giang Diễn Thần vẫn lùng thường:

“Không ăn, đem .”

Tôi chẳng hề thấy tổn thương.

Dù sao cái này cũng là tôi mua để ăn cho mình.

Tôi định tìm một góc nào đó ăn hết, thì đột nhiên có người gọi tên tôi từ phía :

“Trì .”

Tim tôi khựng lại một nhịp, không dám quay đầu.

Cái trong cũng chẳng biết vì sao, “bịch” một tiếng, rơi xuống đất.

Giang Diễn Thần tốt bụng cúi xuống nhặt giúp tôi.

“Sao thế? Nghe thấy giọng người yêu cũ, ngay cả cũng cầm không nổi à?”

anh đặt lưng tôi, nhẹ nhàng vuốt để trấn an tôi, nhưng giọng nói lại rất :

“Vừa nãy ai còn mạnh miệng nói yêu tôi?”

“…”

2

Suy nghĩ đầu tiên hiện trong đầu tôi: Chí .

Tại sao anh lại ?

Sao lại chọn đúng lúc này để ?

Anh không định ở ngoài cả đời sao…

Tôi đầy nghi ngờ, ánh mắt không tự chủ được dừng lại trên người anh .

Giang Diễn Thần giọng nói đầy căng thẳng:

“Em còn dám chằm chằm vào anh nữa, cẩn thận tôi—”

Tôi quay đầu anh, ánh mắt hỏi: “Anh định làm gì?”

Anh lùng nhắc nhở:

“Nhận rõ thân phận của mình.”

“…”

Tôi thở dài, làm chó săn đúng là không tự do.

Ngay giây đó, Giang Diễn Thần chuyển cho tôi một tiền, phía con số có bảy con số không.

Tôi tròn mắt !

Đột nhiên cảm thấy không tự do cũng chẳng sao, thậm chí còn thấy rất ổn.

Tôi nở một nụ rạng rỡ, nhẹ nhàng đặt vai anh, dịu dàng hỏi:

“Anh ăn gì? Để em gắp cho.”

Giang Diễn Thần ngả người ghế, dáng vẻ đại ca, hiếm khi đáp lại đầy ẩn ý:

“Anh ăn gì, em không biết thật sao?”

Xung quanh bắt đầu ồn ào trêu chọc.

“Ôi trời, ôi ôi!”

“Không chịu nổi, hai người lại phát cẩu lương!”

“Anh à, vừa thôi, bọn em ăn cơm, không ăn cẩu lương của anh và chị dâu đâu.”

Giang Diễn Thần hài lòng , quay sang Chí:

“Bình thường mọi người hay đùa vậy, chắc anh không để tâm chứ?”

“Không.”

Chí quay sang tôi, hỏi:

, em thật sự thích anh à?”

Tôi còn chưa kịp trả lời, Giang Diễn Thần nhanh chóng nắm cổ tôi.

Lực nắm rất mạnh.

nhắc nhở, lại sợ mất mát.

Tôi liếc anh một cái, chẳng hiểu anh căng thẳng cái gì.

Tôi bình tĩnh trả lời câu hỏi của Chí:

“Tất nhiên là thích rồi. Em theo đuổi anh ấy hai năm rồi, chẳng lẽ anh không biết?”

“Biết.” Chí đáp. “Từ lúc tôi ngoài, em bắt đầu theo đuổi rồi.”

Anh nhấp một ngụm trà, khẽ, đầy bất lực:

“Nếu không biết, còn tưởng em cố tình diễn cho tôi xem.”

Chưa kịp để tôi nói gì, Giang Diễn Thần nổi giận.

“Anh là cái thá gì chúng tôi diễn cho anh xem?”

Anh :

“Cậu ngoài hai năm, chắc não cũng bị đông cứng rồi hả?

Không sợ nói cho anh biết, tôi và Trì ở bên nhau rồi.”

Anh thuận siết chặt cổ tôi hơn:

“Đúng không, bảo bối?”

Tôi hoảng hốt anh, không hiểu anh diễn trò gì.

Chó săn từ khi nào thành bạn gái vậy?

Giang Diễn Thần hiệu bằng ánh mắt, bảo tôi nhanh chóng đáp lại.

Tôi đành dấu ngầm với anh: “ tăng giá .”

Anh nhạt, ánh mắt chế nhạo tôi chẳng có chí lớn gì.

“…”

Trong mắt Chí, cảnh tượng này lại thành màn trêu chọc thân mật của một cặp đôi yêu nhau.

Anh lặng lẽ rời , nhưng trước khi không quên để lại một câu:

, tôi là vì em. Tôi sẽ giải thích mọi chuyện năm xưa cho em hiểu…”

Anh giơ điện thoại lắc nhẹ:

“Chờ tôi liên lạc.”

Nếu tôi và Giang Diễn Thần thật sự là người yêu, có lẽ vì chuyện này cãi nhau to.

Nhưng đáng tiếc, chúng tôi không .

Nên đó chúng tôi ngồi lại để thảo luận kỹ hơn kịch bản.

“Lần nói gì thì bàn bạc trước với tôi được không?” Tôi mắng anh.

“Chó săn thành bạn gái, thế này diễn kiểu gì?”

Giang Diễn Thần xoa trán:

“Diễn sao thì diễn, tôi tăng tiền.”

“Đây không vấn đề tiền bạc…” Tôi bặm môi.

“Tăng bao nhiêu?”

“Em nói bao nhiêu thì là bấy nhiêu.”

Mắt tôi sáng rực.

Cơ hội đổi đời làm giàu ngay trước mắt, tôi bắt đầu tính toán số tiền lớn sắp nhận được sẽ dùng để làm gì.

Giang Diễn Thần lại nói:

“Nhưng tôi có một điều kiện.”

Tùy chỉnh
Danh sách chương