Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/BIGaA8h1s

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

CHƯƠNG 7

Nhưng thế thì hay, bị bắt ngay tại trận.

“Các người điên rồi à? Có biết đây là đâu không? Đây là nhà tổ của Tần gia!”

Tôi bước tới, lạnh lùng hỏi:

“Nói đi, mấy sợi dây đỏ đó, cô giấu ở đâu?”

Người phụ nữ cười khẩy, trợn mắt nhìn tôi:

“Dám động vào nhà họ Tần… Cô chán sống rồi à?”

Cô ta không chịu khai, tôi cũng không ép.

Chỉ lặng lẽ lần theo trí nhớ của kiếp trước, bước lên cầu thang.

Vừa lên đến nơi, tôi không kìm được rùng mình một cái.

Kiếp trước, sau khi kết hôn, Tần Dật từng đưa tôi đến đây một lần.

Khi đó, trong căn nhà này có rất nhiều thanh niên nam nữ.

Tần Dật nói rằng họ là họ hàng xa của nhà anh ta.

Nhưng tất cả họ… trên cổ tay đều đeo một sợi dây đỏ.

Khi ấy, tôi đã thấy lạ.

Vì tất cả bọn họ — dù còn rất trẻ — nhưng hành xử lại vô cùng già dặn, cứng nhắc như người già.

Giờ tôi mới hiểu…

Những thanh niên đó, thân xác là của họ, nhưng bên trong lại là linh hồn của các bậc trưởng bối nhà họ Tần.

Tất cả đều là nạn nhân bị lừa gạt, giống như tôi đã từng.

Tôi lần lượt mở từng cánh cửa.

Cuối cùng, khi đến căn gác mái, vừa mở cửa bước vào —

Cả người tôi lạnh toát.

Một luồng khí lạnh từ lòng bàn chân tràn thẳng lên đỉnh đầu.

Tôi biết…

Chính là nơi này.

Tôi bước vào trong, dò xét một hồi thì phát hiện một hộc tủ bí mật ở góc phòng.

Vừa mở ra, quả nhiên bên trong có một chiếc lọ nhỏ.

Tôi run run mở nắp — bên trong là vô số sợi dây đỏ được xếp gọn.

Lòng bàn tay tôi run lên, không biết những năm qua nhà họ Tần đã dùng tà thuật này hại bao nhiêu thanh niên vô tội.

Tôi lấy bật lửa ra, định thiêu rụi tất cả.

Đúng lúc đó, Tần Dật đột nhiên lao đến.

“Đừng!!!”

Hắn gào lên như xé họng:

“Lâm Mộng! Bỏ ra! Nếu cô dám đốt, cả đời này cô sẽ phải hối hận!”

Ngay sau đó là tiếng bước chân dồn dập, mấy cảnh sát chạy đến chắn trước mặt tôi.

Tần Dật rít lên:

“Các người điên rồi à!? Có biết đây là đâu không!? Đây là tổ trạch nhà họ Tần! Không có lệnh, các người dám xông vào? Muốn hết đường sống ở Kinh thành à!?”

Mấy cảnh sát thoáng do dự, quay sang nhìn tôi.

Tôi điềm tĩnh trả lời:

“Chứng cứ sẽ sớm có thôi.”

Nói rồi, tôi bật lửa.

“Phừng—”

Ngọn lửa nuốt trọn đống dây đỏ trong lọ.

“KHÔNG!!!”

Tần Dật lao đến muốn giành lại, nhưng bị cảnh sát giữ chặt.

Tôi nhìn hắn, nhếch môi lạnh lùng:

“Tần thiếu gia, chứng cứ mà anh muốn… hiện đang chờ anh ở dưới lầu.”

Đôi mắt Tần Dật đỏ ngầu, gào lên:

“Lâm Mộng! Cô giỏi lắm! Tôi mà không diệt được cô thì không phải họ Tần!”

“Tưởng mấy thứ tà môn này không để lại dấu vết à!?”

Hắn đứng khựng lại, trừng trừng nhìn tôi.

Tôi lặng lẽ bước xuống lầu.

Lúc này, phòng khách đã hỗn loạn không chịu nổi.

Những thanh niên từng bị thao túng, nay chẳng khác nào phát điên, la hét khắp nơi:

“Đừng… đừng đánh tôi… tôi van xin… Tần thiếu, đừng đánh nữa…”

“Đau quá… đau lắm… giết tôi đi…”

“Là ai!? Ai đang nói chuyện trong đầu tôi!?”

Họ nhanh chóng được đưa đến bệnh viện.

Vụ việc quá lớn, dù nhà họ Tần có muốn ép cũng không thể dập được.

Mạng xã hội đã nổ tung vì scandal này.

Tần Dật và người phụ nữ áo đen bị áp giải đến đồn cảnh sát.

Trước khi bị đưa đi, bà ta còn hỏi tôi:

“Tại sao… dây đỏ lại đứt khi đeo vào tay cô?”

Tôi không trả lời.

Sau khi trọng sinh, tôi đã rà soát lại mọi ký ức đời trước.

Dù bà ta luôn che mặt, tôi vẫn cảm thấy bà quen lắm.

Rồi tôi nhớ ra: Ở quê tôi, có một ngôi chùa nhỏ, từng có một người phụ nữ ăn mặc y hệt như vậy.

Khi còn bé, tôi từng theo bố mẹ lên chùa cúng lễ, lần nào cũng thấy bà ấy.

Tôi liền tìm thời gian quay lại ngôi chùa đó.

Tôi kể toàn bộ mọi chuyện cho bà ấy nghe.

Bà chỉ thở dài, lấy một bát nước phù chú, vẽ vài nét lên lòng bàn tay tôi.

Bà nói:

“Khi cần thiết, người đó sẽ xuất hiện.”

Tại đồn cảnh sát, Tần Dật và người phụ nữ kia kiên quyết không nhận tội.

Dù sao những việc liên quan đến tà thuật cũng rất khó thu thập chứng cứ.

Nhiều nhất cũng chỉ coi là những thanh niên bị tâm thần phân liệt, bị Tần Dật hành hung mà thôi.

Nhưng rồi, một ngày nọ, tại cửa đồn cảnh sát, có một người phụ nữ trông y hệt người đàn bà mặc đồ đen xuất hiện.

Bà ta bước vào, ghé sát tai người phụ nữ bị bắt, thì thầm vài câu.

Tùy chỉnh
Danh sách chương