Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/9fAnKCZL1C
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Tôi vô tội chớp mắt: “Nhưng nhà trước muốn cắt bớt tình tiết ‘đỉnh’ con gái em để thêm đất diễn cho nam thứ, còn muốn xào couple ‘tình chị em’ nữa chứ.”
Chị phát cáu: “Nhưng đạo diễn nhà trước đã từng đoạt giải thưởng lớn đó!!!”
“Nhưng gu thẩm mỹ đạo diễn đó có vấn đề.” Tôi tủi thân bĩu môi: “Diễn viên anh chọn thật sự… xấu quá !!!”
“Còn nữa!” Chị giãy dụa lần cuối: “Nhà trước bọn họ có thể mời được Cư Tín hát nhạc phim! Em biết điều này có nghĩa là gì không? Cư Tín đã rất lâu rồi không hát nhạc phim!”
“Khoan đã.” Tôi yếu ớt giơ tay: “Hình như… em cũng có thể tìm được một ca sĩ đặc biệt hot, lại còn có thực lực, có tác phẩm hát nhạc phim.”
“Ai?”
“Thì.” Tôi cẩn thận quan sát vẻ mặt chị ấy: “Chị có biết Hạ Khanh không?”
“Hửm?” Chị kinh ngạc: “Chính là cái người 15 tuổi đã viết ra ca khúc nổi tiếng toàn quốc, năm lớp 11 bị fan Cư Tín vu oan đạo nhạc, bạo lực mạng. Thi đỗ Phúc Đán nhưng không học mà du học Đại học New York, nào cũng lên hot search đó hả? không là đã ra nước ngoài tám năm rồi , em quen bằng nào?”
“Khụ khụ.” Tôi nhỏ giọng : “Anh ấy chính là… ‘trai trà xanh’ đó…”
“Bốp!” Chị vỗ mạnh lên vai tôi: “Giỏi! Giỏi lắm Đàm Thanh Nghi! Chị phục em có bản lĩnh!”
Một lúc sau, chị ấy lại ỉu xìu tựa vào vai tôi, khẽ đ.ấ.m n.g.ự.c tôi:
“Haiz! Thực ra thì chọn công ty này cũng không là không được. Áp lực phía nền tảng chị đều có thể cố gắng giúp em giải quyết. Chị chỉ là đau lòng cho em, viết bao nhiêu năm như vậy, đối với tác giả tiểu thuyết mà , miếng bánh béo bở chuyển thể phim truyền hình em cũng chẳng được ăn bao nhiêu, khó khăn lắm bán được một IP lớn, cũng chẳng kiếm được nhiều hơn người khác bao nhiêu. Chị đều thay em ấm ức, em biết không! Rốt cuộc là vì cái gì chứ?”
“Chậc.” Tôi ấn ấn huyệt thái dương: “Wilde , ‘Bất cứ lúc nào, một người một việc ngu ngốc tột cùng đều là xuất phát động cơ cao thượng nhất.’ Có lẽ em chính là một kẻ theo chủ nghĩa tưởng đáng chết, bây giờ?”
“Dù thì con nhóc này.” Chị đứng dậy, kết luận: “Sau này có nổi tiếng cũng không được đổi chị!”
“Yên~ tâm~ ~” Tôi chắp hai tay.
12
Tôi nằm trên ghế sofa lướt điện thoại, mở khung chat với Hạ Khanh.
Một vài chuyện không hợp trong đầu tôi xâu chuỗi lại thành một đường, lờ mờ chỉ ra một đáp án vừa bất ngờ lại vừa hợp tình hợp .
Nhưng tôi cần xác nhận.
Tôi nhìn chằm chằm vào khung chat một lúc lâu, cuối cùng lại thoát ra, đăng một bài viết trên vòng bè, chỉ hiển thị với vài người:
[Nếu tôi cảm người bên cạnh có chuyện giấu tôi thì ?]
Đúng vào lúc mọi người ăn cơm trưa lướt vòng bè. Không lâu sau tôi nhận được mấy bình luận:
thân thích “tấu hài”: “Vậy thì hãy xoay người một cái, luồn dưới háng anh mà chạy trốn!”
Tôi lời: “Khuyên bớt đọc mấy cái ‘cẩm nang ứng xử EQ cao’ trên Douyin [giận][giận][giận]!”
cùng phòng “thật thà”: “Báo cảnh sát bắt anh !”
Tôi: “…… Chị em tốt, thay đổi rồi!”
Chị “thích hóng hớt”: “[trà][mặt người vàng chấm hỏi]? [mặt người vàng ăn dưa]”
Tôi: “[bắt tay][mặt người vàng im lặng]!”
Tôi lời xong hết mấy bình luận này, nhìn một bình luận muộn…
Hạ Khanh: “Có lẽ đối phương có do thực sự khó thì ?”
Ôi chà chà chà, bắt được anh rồi nhé!
Tôi nhanh chóng mở Douyin tìm kiếm bí kíp “thả thính”, sau đó “trở lại mạnh mẽ” hơn bao giờ hết!
Tôi lời anh: “Nhưng người này là người rất quan trọng với tôi. Tôi muốn hiểu rõ đối phương hơn một chút.”
Hạ Khanh nửa không lời.
Hiệp một, K.O!
Tôi ung dung bổ sung câu thứ hai: “Hơn nữa chuyện đó đối với tôi không là chuyện nhỏ. Nếu cứ mãi không rõ ràng, thì sau này tôi và đối phương rất khó có thể bè một thoải mái.”
Hạ Khanh khô khan lời: “Cô có .”
Chậc chậc chậc, hiệp hai, K.O!
Tôi đắc ý sờ cằm, tiếp tục viết: “Nhưng tôi cảm có thể dùng uyển chuyển một chút, cho anh ấy một bậc thang để thừa nhận, anh thế nào?”
Anh lời ngay lập tức: “Tôi rất tốt!”
Ô hô! Tôi như có thể tưởng tượng ra dáng vẻ anh hít sâu một hơi!
Hiệp ba, K.O!
Tôi mỉm cười, lúc này mở khung chat với Hạ Khanh, gửi lời mời:
“ tôi chuẩn bị cho sách , chuẩn bị bắt đầu chuyến thu thập tư liệu vòng quanh thế giới vào kỳ nghỉ rồi. Anh… có muốn xách túi không?”
13
là một rất nhiều khía cạnh.
Có lúc tôi rất ghét .
Bởi vì mồ hôi, đám đông, tóc dính bết trên má, chiếc váy nhỏ ướt đẫm sau lưng, lớp trang điểm không kịp dặm lại đã lem nhem, nụ cười tinh tế không thể duy trì được nữa. Mặt trời chói chang sẽ gột rửa lớp ngụy trang, khiến chúng , những người càng quen với việc khoác lên mình từng lớp mặt nạ trở nên hoảng loạn, bối rối.
Nhưng cũng có lúc tôi rất thích .
Bởi vì ban ánh sáng rực rỡ, ánh nắng tràn ngập khắp nơi, tất cả những suy nghĩ thầm kín dù thật hay giả, tốt hay xấu đều trở nên không thể che giấu. Thế giới nóng bỏng, sôi sục sẽ tan chảy sự khác biệt giữa thân sơ, xa , để lộ ra tính thật sau khi đã gỡ bỏ khoảng .
Phản ứng hóa học thuần túy nhất giữa người với người, dường như luôn đạt đỉnh điểm sôi sục vào .
Có lẽ chính là do tại , các nhà văn luôn yêu thích chăng?
Đôi khi, chỉ cần đẩy vali hành , bước chân đầu tiên bước ra ngoài, người phát hiện ra, thì ra thế giới ngay dưới chân mình, trong gang tấc, xa tận chân trời. Chuyến này tôi và Hạ Khanh, đã rất lâu rất xa, qua rất nhiều nơi, cũng rất tùy hứng.
Có khi, hôm trước còn đang quảng trường thiết kế Dongdaemun Seoul, hôm sau đã Hà Nội ngắm Hồ Hoàn Kiếm. Cũng có khi, buổi sáng còn đang dạo chơi Gardens by the Bay Singapore, buổi chiều đã Kuala Lumpur ngắm tháp đôi Petronas.