Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/6fX9LBLQB1
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Chồng tôi hay đi ra, vô cùng kinh ngạc.
Tôi kể lại đuôi sự .
tỏ vẻ khinh thường ra mặt, 「Tiểu Khương à, là cô không biết rồi, thật ra tôi đang rèn luyện cho Diệu Diệu đấy chứ.」
「Cô xem con trai tôi nuôi dạy giỏi giang không? Giỏi không cần cãi!」
「Tại sao ư? Từ nhỏ đến lớn tôi chưa bao giờ cùng nó! Nó toàn tự một mình!」
「Diệu Diệu muốn được rèn luyện. Sao cô không hiểu lòng tốt của tôi thế nhỉ.」
cả tôi và chồng đều lạnh mặt, cô ta bắt giở trò ăn vạ.
「Ối giời ơi tôi khổ tâm quá mà, tôi lòng nghĩ cho cô mà cô lại không hiểu, tôi đ.â.m c.h.ế.t quách cho xong.」
nói định lao .
Chồng tôi vội vàng ngăn lại, rồi lại bắt giảng hòa.
「Thôi được rồi, được rồi, nếu đã là ý tốt chuyện hôm nay tôi không tính toán nữa, nhưng chị tuyệt đối không được làm Diệu Diệu buồn nữa đâu đấy.」
vâng dạ lia lịa, 「Yên tâm đi, tôi đi làm món cánh gà Diệu Diệu thích nhất ngay đây.」
Đối với hành động lần đến lần khác dung túng cho người giúp của chồng, tôi rất tức giận.
Anh ấy lại an ủi tôi, 「Anh không dung túng cho chị ta, chỉ là bây giờ tìm được người giúp đáng tin khó lắm. Hay thế đi, nếu Diệu Diệu không tha thứ cho chị ta chúng ta đuổi , được không?」
Tôi không đồng tình, nhưng không muốn làm mất mặt anh ấy.
Diệu Diệu, một giấc dậy đã sớm quên chuyện không vui hôm qua.
Trẻ con đúng là trẻ con, chẳng để bụng thù dai bao giờ.
Nhìn cánh gà là lại vui vẻ quấn lấy .
Hóa ra người nhỏ nhen chỉ mình tôi thôi à?
Tôi đành cho qua.
9
Từ về , cuộc sống dường như đã quay lại quỹ đạo.
không gây ra lỗi lầm gì nữa, con trai cô ta từ huyện lên đây chính thức bắt cuộc sống đại học.
Nhưng tôi mơ hồ cảm gì đã thay đổi.
Cuối tuần hôm , tôi xong khá sớm, liếc nhìn đồng hồ, Diệu Diệu chắc vẫn chưa .
Tôi bảo đi nghỉ ngơi, hôm nay tôi sẽ cùng con gái.
Trên mặt thoáng nét hoảng hốt, cô ta do dự một chút rồi đồng ý.
ngồi xuống giường tôi đã cảm rất cứng, lật lên xem thử.
Chiếc cao cấp tôi mua cho con gái đã biến mất, thay là một bông cực kỳ bình thường.
rất mỏng, mà bây giờ đã là mùa thu rồi.
Chẳng trách Diệu Diệu cứ sổ mũi suốt.
Tôi kéo Diệu Diệu lại hỏi, 「 trước kia của con đâu rồi?」
Diệu Diệu nói: 「Cô bảo trẻ con không được nằm mềm quá, sẽ lưng tôm! Nên cô ấy thay giúp con rồi.」
rồi! nghi ngờ trong tôi đột nhiên nối liền thành một chuỗi.
Điểm tôi không ổn chính là: dạo gần đây đạc trong nhà cứ tự nhiên vơi đi.
dưỡng da vốn dùng được hai tháng một tháng đã sạch.
Chiếc đèn hàng hiệu trong phòng sách bình thường ít dùng biến mất.
Tổ yến bồi bổ sức khỏe của tôi, mới ăn vài lần đã veo.
Nhưng tôi kiểm tra quý giá của mình vẫn nguyên, biết chắc không trộm đột nhập nên đã lơi lỏng cảnh giác.
Xem ra, thứ thiếu đều là dùng hàng ngày hoặc thực phẩm.
cả của Diệu Diệu.
Thậm chí chi tiêu sinh hoạt tháng của gia đình tăng thêm 20%.
Mà con trai lại đúng lúc mới đại học.
Lẽ nào tất cả điều thực sự chỉ là trùng hợp?
suy đoán khiến tôi không thể bình tĩnh nổi, nếu là sự thật.
Vậy là mỗi tháng tôi bỏ ra 8000 tệ để thuê một tên trộm về nhà?
Một người nhân phẩm đáng lo ngại như cô ta lại ngày ngày ở bên con gái tôi!
Tôi bất giác rùng mình một .
10
khi dỗ con gái , tôi phòng sách mở camera giám sát lên xem.
Quả nhiên, của Diệu Diệu đã cô ta lấy đi, đóng gói gửi thẳng đi.
dưỡng da của tôi, cô ta lấy lọ chiết nhỏ ra chiết từng chút một mang đi.
Tổ yến của tôi, cô ta dùng màng bọc thực phẩm gói lại cẩn thận.
rất nhiều thứ khác tôi không để ý tới cô ta cho một túi dệt lớn.
Cô ta vác túi khổng lồ định ra cửa nhận được điện thoại.
「Mua đèn cần à? Mẹ lấy cho mày một ở nhà là được rồi gì?」
「Suốt ngày đòi ! mẹ kiếm được vất vả lắm biết không! Với lại thứ mày cần không mẹ mua thẳng cho mày rồi sao?」
「 của con ngốc kia không thể tiêu quá nhiều, lỡ phát hiện sao!」
Cúp điện thoại, cô ta lại đi phòng sách, lúc ra cầm theo chiếc đèn của tôi.