Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/10t3CFo17o

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 1

Tôi dùng ảnh một anh đẹp trai trên mạng làm thoại.

Mẹ tôi thấy thế, nhất quyết hỏi tôi có quan hệ anh đẹp trai .

Tôi đùa mẹ: “Anh là bạn trai .”

Mẹ tôi im lặng.

Ngày hôm , mẹ tôi dẫn anh đẹp trai trên đến trước mặt tôi, cười híp mắt nói: “Trùng hợp ghê chưa, cậu là học sinh của mẹ.”

Tôi: Ơ?

1

Buổi tối tôi cùng mẹ gói sủi cảo.

Đột nhiên mẹ cười tủm tỉm hỏi tôi: “ trai trên thoại của là ai thế?”

Tôi ngây người một lúc.

tôi xòe bàn tay dính đầy bột, duỗi ngón út duy nhất sạch ra, gõ nhẹ thoại.

Màn sáng lên.

Là một anh đẹp trai ngồi bóc cam.

Ánh nắng chiều tà ấm áp chiếu lên người anh, làm nổi bật những đường nét sắc sảo, tinh tế trên khuôn mặt anh.

Đôi môi mỏng của trai mím lại, nhưng vẫn mang một nụ cười nhàn nhạt.

Đôi mắt cụp xuống, dường như ẩn chứa tâm sự.

Bàn tay trắng nõn, thon dài cầm một quả cam bóc một nửa.

Lúc lướt mạng nhìn thấy, tôi bị vệt đỏ trên tai anh thu hút sâu sắc.

Quá là gợi cảm.

dù anh ăn rất kín đáo.

Nhưng chính vì vệt đỏ và khuôn mặt đẹp trai đến mức khiến người ta phẫn nộ của anh, tạo nên một sự tương phản độc đáo.

Ngay cả một người thường ngày lướt qua trai đẹp chỉ lạnh lùng thưởng thức không like như tôi, cũng không kiềm , lén lút lưu ảnh lại.

Không hổ danh là bức ảnh có hàng triệu lượt thích trên Douyin.

khi lưu , tôi không kiềm nhìn mãi, nhìn đi nhìn lại, ngày nào cũng ngắm, có việc hay không có việc cũng nhìn.

Để tiện, tôi dứt khoát đặt làm luôn.

Tôi định bụng Tết này sẽ mang ra mộ cụ tổ thắp hương khấn vái, nhờ cụ phù hộ năm kiếm anh bạn trai đẹp trai như thế này.

Mẹ tôi lại cười híp mắt hỏi: “ cậu là quan hệ hả ?”

Tôi không hiểu tại mẹ lại đột nhiên hỏi như vậy.

Chẳng lẽ lại sắp giục tôi kiếm người yêu nữa ?

đến dáng vẻ lải nhải của mẹ là tôi lại toát mồ hôi lạnh.

bụng, anh đẹp trai trên đẹp trai như vậy, chẳng khác minh tinh màn bạc.

Không minh tinh ít nhất cũng là hot boy mạng có nhan sắc.

tôi cũng chẳng gặp .

vẻ mẹ tôi cười toe toét như vậy, cảm giác là nói đùa.

Chắc chắn mẹ cũng không tin tôi sẽ tìm bạn trai đẹp trai như thế.

Thế là tôi cũng cười híp mắt đáp: “Anh là bạn trai mà!”

Vốn tưởng mẹ sẽ hỏi tôi bạn trai, nhân cơ hội tìm ra sơ hở trong lời nói của tôi để vạch trần.

Tôi sẵn trong đầu thân phận của một người bạn trai hoàn hảo .

Kết quả là mẹ im lặng, nhìn chằm chằm bức ảnh một hồi lâu.

Đột nhiên mẹ đứng dậy, phủi phủi bột trên tay, nói: “ gói tiếp đi, mẹ có thoại nghe.”

Tôi: Ơ?

Ngày hôm , tôi đến nhà bạn thân chơi, mẹ tôi liên tục gọi hỏi khi nào tôi .

Tôi tưởng có chuyện gấp, vội vàng trở nhà.

Ai ngờ vừa bước cửa, tôi thấy một người lạ mặt ngồi ở phòng khách.

Tôi hơi ngơ ngác bước trong.

Trên ghế sofa, một người đàn ông bộ vest lịch sự, trông rất quen mắt ngồi .

Nói chính xác hơn, là một người đàn ông đẹp trai.

Đẹp trai đến mức ánh mắt tôi không tự chủ mà dán chặt khuôn mặt anh.

Rất nhanh , tôi nhận ra.

Đây chẳng là anh đẹp trai trên thoại của tôi ?

Má ơi!

anh lại ở nhà tôi thế này?!

Thấy tôi , người đàn ông đẹp trai vội đứng dậy.

Anh nhìn tôi, khẽ nhướng mày, đôi môi mỏng hé mở, nhưng lại không nói .

Đầu óc tôi trống rỗng.

Máy móc chào hỏi anh một tiếng: “Chào… chào anh.”

Trên khuôn mặt người đàn ông đẹp trai nở một nụ cười nhạt: “Chào em, tôi là .”

Xong , chắc chắn bà ngoại tôi thiếu tiền tiêu .

Đúng lúc tôi ngợi mẹ tôi không biết từ đâu xuất hiện.

Mẹ nhẹ nhàng búng trán tôi một : “Hai đứa ngốc này giả vờ không quen nhau à? Lớn từng này , yêu đương giấu giấu diếm diếm, thoải mái lên, gặp mặt ‘kiss’ một chứ!”

Tôi: “…”

: “…”

Tôi vội kéo mẹ sang một bên, hạ giọng hỏi: “Mẹ quen anh kiểu vậy?”

Mẹ hếch cằm, vuốt vuốt mái tóc không tồn tại, vẻ mặt đầy tự hào: “Trùng hợp ghê chưa, cậu là học sinh của mẹ đấy.”

“Giỏi chưa kìa gái rượu, quen học sinh ưu tú nhất mà mẹ từng dạy, tốt nghiệp tiến sĩ Thanh Hoa !”

“Tối qua mẹ gọi chính là để gọi cậu đến.”

Nói xong, mẹ liếc mắt nhìn tôi đầy tán thưởng.

Tôi: “…”

Quả nhiên, mẹ im lặng là y như rằng ủ mưu làm chuyện .

“Mẹ à, thật ra…”

Tôi vừa định giải thích đây chỉ là hiểu lầm chạm ánh mắt đầy nhiệt tình và tươi cười của mẹ.

Ngay khi tôi vừa thốt ra hai chữ “thật ra”, khóe miệng cong lên của mẹ lập tức hạ xuống.

Lại trở vẻ mặt nghiêm túc, không cười cợt như khi dạy học sinh bình thường.

Thông thường, biểu cảm này có nghĩa là sắp có người gặp họa .

Nếu bây giờ tôi nói mẹ rằng tất cả chỉ là giả…

Không dám tiếp.

Hơn nữa, anh này lại đồng ý đến đây chứ?!

Bị lừa đến à?

Hay là cố tình đến để vạch trần lời nói dối của tôi?

Tôi mãi cũng không ra lẽ.

đứng một bên cười tôi đầy ẩn ý.

“Thật ra ?”

Giọng mẹ lạnh đi.

3

Tôi chợt nảy ra một ý.

Vỗ tay một , tôi nói mẹ: “Thật ra… mẹ ơi! Ui da, mẹ xem trí nhớ của này, vừa nãy vội quá, chợt nhớ ra là quên mua một thứ .”

… bạn trai ra ngoài mua một lát ạ.”

Vừa nói ra câu này, tôi chột dạ đến mức không dám nhìn nhiều biểu cảm của mẹ.

Vội vàng chạy tới khoác tay , không nói hai lời kéo anh ra cửa.

Giọng mẹ vọng lại phía : “Đi đường cẩn thận nhé, cả bảo Tiểu sớm ăn cơm.”

Tùy chỉnh
Danh sách chương