Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/4L9gnSyc2i

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 2

Tiếng lạch cạch khẽ khàng vang lên khi Lục Minh tra chìa khóa ổ. Cánh bật mở. Anh ta khẽ.

– Vợ ơi? Anh rồi.

Không có tiếng đáp lại. im lặng bất thường bao trùm lấy hộ rộng lớn. Đèn phòng khách tắt. đèn hắt ra từ sổ lờ mờ chiếu rọi.

Anh ta bật đèn. phòng gọn gàng, sạch sẽ lạnh lẽo. Tivi đã tắt. Trên bàn trà cẩm thạch, một tờ giấy trắng đặt ngay ngắn. Anh tiến lại gần, mắt dừng lại hai chữ in đậm: Đơn Xin Ly Hôn.

Nét ký tên phía dưới rõ mồn một. Là chữ ký của cô.

óc Lục Minh trống rỗng. Anh ta vớ lấy tờ giấy, bàn tay run rẩy. Không thể nào. Cô ấy… cô ấy dám sao?

hoảng loạn đột ngột ập , nhấn chìm cảm giác chiến thắng hưng phấn lúc nãy. Anh tagọi tên cô, gấp gáp hơn.

– Lan Anh! đâu? Đừng đùa nữa!

có tiếng vọng lại của chính anh ta trong nhà im lìm. Anh ta vớ lấy , số của cô. Thuê bao không liên lạc được. Anh ta lại, lại lần nữa. là tiếng tổng đài lạnh lùng.

Anh ta lao phòng ngủ. Giường ngay ngắn. Tủ quần áo đóng kín. Anh mở tủ. Quần áo của cô đó. Anh ta thở phào nhẹ nhõm. dỗi tạm thời .

rồi mắt anh dừng lại góc tủ. Chiếc vali màu xám… đã biến mất.

Như có một gáo nước lạnh tạt mặt, thật ập . Cô ấy không dỗi. Cô ấy đi thật rồi.

Anh ta ngồi phịch xuống mép giường, cả người run rẩy. Không, không thể như thế được.

Vội vã, anh ta cho Lam Lam. anh lạc đi vì hoảng sợ.

– Lam Lam! Lan Anh… Lan Anh bỏ đi rồi! Cô ấy để lại đơn ly hôn!

dây bên kia im lặng vài giây. Lam Lam giả vờ ngạc nhiên.

– Sao cơ? Chị Lan Anh… chị ấy sao lại làm thế? Chị ấy có nói gì với anh không?

cô ta nghe có vẻ lo lắng, trong mắt Lam Lam lúc này lại lên tia đắc ý khó che giấu. Kế hoạch của cô ta… thành công rồi sao?

– Không… không nói gì cả. tắt máy. Vali… vali mang đi rồi. Anh phải làm sao bây giờ?

Lục Minh như một đứa trẻ lạc lõng, cầu cứu.

Lam Lam siết chặt . “Phải rồi, hoảng loạn lên đi.” Cô ta nghĩ thầm.

– Anh bình tĩnh đã Lục Minh. Có thể chị ấy nhất thời . Sau vụ tỏ tình trên TV… chị ấy chắc sốc lắm.

Cô ta khẽ thở dài giả tạo.

xin lỗi, hình như đã gây rắc rối cho anh rồi. Lục Minh à… đây là cơ hội của ta . ta đã công khai rồi. Anh đừng nghĩ chị ấy nữa.

Lam Lam trở nên ngọt ngào, đầy dụ dỗ.

– Bây giờ anh cần tập trung . Chị ấy sẽ hiểu ra sớm . Rồi chị ấy sẽ quay . ta… ta vừa bắt . Anh đừng để chị ấy ảnh hưởng mình.

Những lời nói của Lam Lam như xoa dịu Lục Minh phần nào. Đúng, có thể cô ấy dỗi. Dù sao thì… anh đã chọn Lam Lam rồi.

trong sâu thẳm, một cảm giác bất an len lỏi. Anh chưa bao giờ thấy Lan Anh dứt khoát như thế này. nói của Lam Lam lúc này… sao lại khác với Lam Lam ‘tri kỷ’ anh biết?

Trong khi Lục Minh chìm trong hoảng loạn thao túng của Lam Lam, một nơi khác trong thành phố.

Lan Anh ngồi trong một hộ nhỏ nhắn, sáng sủa, cách xa khu trung tâm ồn ào. phòng thuê không lớn, đủ ấm cúng yên tĩnh. Cô đã tự tay sắp xếp lại đồ đạc đơn giản của mình. Chậu cây xanh nhỏ đặt bên sổ. Cuốn sách yêu thích trên bàn. Mọi thứ đều đơn giản, không khoa trương.

Cô nhìn ra ngoài sổ, thành phố dưới đèn đêm lấp lánh. Không cảm giác nặng nề, ngột ngạt như khi trong hộ sang trọng kia. Thay đó là nhẹ nhõm, bình yên lạ.

“Cuối cùng thoát rồi.”

Cô khẽ mỉm cười. Một nụ cười thật lòng, không có chút mỉa mai hay lạnh lẽo nào.

Cô cầm chiếc cũ lên. Mở danh bạ. Lục Minh. Lam Lam. Những người bạn chung. Công việc cũ. Tất cả đều thuộc một chương đã khép lại.

Ấn nút tắt nguồn. Màn hình tối đen.

Cô lấy ra một chiếc tinh, vừa mua lúc chiều. Lắp sim . Một số . Một danh bạ trống.

Một khởi .

Không vướng bận. Không chờ đợi. Không tổn thương.

Lan Anh đứng dậy. Bước bên sổ. Hít một hơi thật sâu không khí trong lành của đêm.

Cô đã biến mất khỏi cuộc sống của Lục Minh. Như chưa từng tồn tại.

Trong khi anh ta đang điên cuồng tìm kiếm một thứ đã không thuộc mình, cô đang bắt xây dựng lại thế giới của riêng mình, bình yên vững vàng.

Tùy chỉnh
Danh sách chương