Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/8zvG0FGtc0
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Khinh Nhan đã ý đến chiếc này lâu rồi, hai người đàn ông tranh giành nhau như , chẳng qua là lấy lòng cô ta mà thôi.
Sau khi buổi đấu giá kết thúc, Phó Trưng tôi về .
Liếc Khinh Nhan cũng xe ngay sau tôi, tôi chợt tò mò: “Hệ thống, độ của Phó Trưng đối với Khinh Nhan là bao nhiêu ?”
“Tít… rè…”
Âm thanh của hệ thống có chút kì lạ.
“Hệ thống, làm sao ?”
Hệ thống im lặng hồi lâu mới trả lời tôi: “Độ của đối với là 30.”
Tôi còn tưởng mình nghe nhầm. Sau khi xác nhận xác nhận lại, hệ thống vẫn ra câu trả lời như cũ.
“Kí chủ, tôi có lẽ không thích đâu!” Hệ thống lại tràn đầy tự tin.
Tôi trợn : “Cái đệt, chẳng phải bảo của thế giới này thích sao, sao giờ lại bảo không thích?”
“Hệ thống, tao thất bại nhiều lần như , tất cả đều là nhờ công của .”
Hệ thống cũng không chắc chắn nữa: “Tôi cũng lạ, sao lại có 30…”
Tôi lười ý đến hệ thống, chắc chắn là nó có vấn đề rồi.
Đợi lần công lược này kết thúc, tôi nhất phải xin bảo trì hệ thống mới được.
Sau khi Phó Trưng tôi về , hắn cũng vào theo.
Xem ra, hắn ở lại qua đêm.
Tôi cũng không ý lắm, dù sao căn này cũng được mua bằng tiền của hắn.
Lúc tôi đến trước cửa phòng, hắn chiếc vừa đấu giá được cho tôi.
“Sao, ngay cả việc quà cũng phải tôi giúp?” Tôi tức giận.
Cho dù hắn có coi tôi là người công cụ thì cũng phải có giới hạn chứ!
Ánh Phó Trưng nhìn tôi càng thêm ghét bỏ: “Cái này là cho cô.”
“?”
Hắn không giải thích, : “Sáng mai cho cô nghỉ nửa ngày, chiều công tác với tôi.”
xong Phó Trưng liền quay người rời .
Tôi cầm chiếc trên tay, nhìn theo bóng lưng Phó Trưng, trong đầu thầm hỏi hệ thống: “Có phải hắn hơi thích tôi rồi không?”
, nghĩ kiểu cũng là có rồi mới làm thế!
Hệ thống kích động: “Chắc chắn rồi, chắc chắn là đã động lòng với cô rồi!”
Vì chuyện này, tôi đã phấn khích cả đêm.
Đây quả thực là niềm vui bất ngờ sau những ngày tháng buông xuôi mà!
Tôi đây quyết , vùng !
Nhưng tôi không thể “vùng” nổi nữa rồi. Bởi sáng hôm sau vừa xuống lầu, tôi đã người phụ lạ mặt trong phòng khách.
Ừm, là Khinh Nhan.
Cô ta đang cười vui vẻ với Phó Trưng, trò chuyện vô cùng vui vẻ.
Mà Phó Trưng tuy vẫn giữ vẻ mặt lạnh lùng như cũ, nhưng cái kiểu có hỏi có đáp, trò chuyện không ngớt kia, nhìn kiểu cũng không giống người có 30 điểm !
Tôi tức giận hỏi hệ thống: “ kiểm tra lại cho tao xem, rốt cuộc độ của Phó Trưng đối với cô ta là bao nhiêu!”
Hệ thống bị tôi dọa cho giật cả mình, cẩn thận dè dặt đáp: “80.”
Tôi biết ngay mà!
Cái hệ thống rách nát này!
Thảo nào tối qua Phó Trưng lại cho tôi, hóa ra là hắn muốn dùng nó đổi lấy căn này, rồi thừa cơ gần gũi với !
Tôi quyết tiếp tục buông xuôi.
Sau khi chào hỏi xong, tôi liền rời khỏi biệt thự, vô cùng hiểu chuyện mà nhường lại không gian riêng tư cho bọn họ.
Tiện thể, hẹn luôn cậu em “cún con” số hai của tôi.
Bạn thân gửi tin nhắn đến: “Chơi thật hả? Thế chồng chưa cưới của thì sao?”
Tôi trả lời cô ấy: “Chồng chưa cưới của tao c.h.ế.t rồi, nay về sau cứ gọi tao là Nữu Hỗ Lộc Yêu Yêu!”
“Cún con” số hai này rất đẹp trai, tuy tính cách có hơi trẻ con, nhưng cơ bụng tám múi kia cứ phải gọi là “chuẩn đét” luôn.
Tôi nhìn mà sáng rực , còn không nhịn được vươn tay ra nắm lấy tay cậu ta.
Đây mới là cuộc sống mà mình nên có!
Nhiệm vụ đó, đó, dẹp hết !
“Cảnh báo, cảnh báo, cảnh báo cấp , người nguy hiểm đang đến gần!” Giọng của hệ thống lại vang .
Tôi khó chịu: “Ai?”
Hệ thống: “Ông chồng chưa cưới “đội mồ sống dậy” của cô đấy.”
…
Tôi bị Phó Trưng túm về .
Hắn thô bạo ném tôi sofa, còn ép sát lại gần: “Diệp Yêu Yêu, không giải thích sao?”
Tôi vuốt lại mái tóc rối bời của mình, đối với ánh tóe lửa của Phó Trưng, bình tĩnh : “Tôi tìm người khác đấy.”
Dường như Phó Trưng không ngờ tôi lại thẳng thắn như , hắn nghiến răng nghiến lợi siết c.h.ặ.t t.a.y tôi: “Muốn hủy hôn?”
“Không phải chứ đại ca, anh cũng đâu có kết hôn với tôi, cứ dây dưa như thế này cũng đâu phải cách.” Tôi thở dài tiếng, vỗ vai Phó Trưng:
“Phó tổng, không phải tôi không cố gắng, là anh không thích tôi, chẳng lẽ tôi cứ phải phí thời gian vào anh mãi sao?”