Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/10t3CFo17o
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
07
Nữ biết đấu các gia tộc quý nên quyết định phá vỡ bên trong
Bà tất cả nữ tử trong thiên hạ đều cơ hội
Đặc biệt là nữ tử thế gia
đó chọn tâm phúc chính là cách công
nữ tử thế gia dám kháng phụ thì dám
Bọn họ dám giết cũng dám
Không chỉ như còn là nữ của Ngụy gia
Mặc dù chỉ là thứ nữ thân phận là đủ để gây sóng gió
Ta chính là con dao sắc bén nữ tìm
08
Phụ thân dường như cũng biết nếu trở nội xá nhân thì sẽ đại diện cho điều gì
Đó chính là tâm phúc chuyên sắp xếp văn thư cho nữ bao nhiêu chuyện lớn nhỏ đều xem qua một lượt
Khi cần thiết thì làm con dao trong nữ trừ khử kẻ khác thể là chức vụ cao lực lớn
Trước đó còn chế giễu lần tuyển chọn chỉ là ý kiến của nữ nhân thể gây sóng gió gì
ngờ đến cùng chính nữ của bày một vố
Là lão thần nữ đăng nhiều nữ của làm nội xá nhân cho nữ
Trời mới biết ngày mai gia tộc thế biết sẽ dùng ánh gì
“Là coi ngươi ngày ở mặt luôn cung kính ngờ là một con sói trắng nuôi thuần”
Phụ thân đập mạnh án thư
Ta chỉ nổi trận lôi đình khẩy:
“Phụ thân đã bao giờ con bằng con bình làm biết ngày con nhu nhược ”
“ phụ thân con chỉ là một vật để liên hôn kết giao thì cần ở đây giả vờ giả vịt chứ”
Đã xé rách mặt nạ ai còn quan tâm đến sắc mặt của
Ta quên lần đến là để đón a nương và rời
Nữ quan còn để trong cung giúp đỡ chính là để phụ thân an phận thủ
Dù thì bọn họ nhiều năm như chính là nữ trả hoàng vị cho tông thân nếu tạo thì để cho tiếng muôn đời
Nếu tạo thì càng trực tiếp gán cho một cái tội danh cần chờ đến mùa thu mới xử trảm
Lúc đã gây động tĩnh lớn
Phụ thân bóng lưng ánh âm trầm:
“Chỉ là một đám nữ nhân cho rằng thể làm trời làm đất Nếu con ngoan ngoãn xin tội bệ hạ trở về gả chồng cho sinh con đẻ cái còn thể bỏ qua chuyện ”
“Nếu thì…”
a nương và đang sợ hãi ngơ ngác lạnh:
“Con cũng nghĩ đến a nương và của con”
“Thư Nhiên đây là ”
A nương vốn đã vô cùng sợ hãi phụ thân cảm nhận khí run rẩy hỏi
tức giận chỗ phát tiết chế giễu:
“Tất nhiên là theo nữ của ngươi hưởng phúc Ngươi còn biết Nữ của ngươi là oai phong Giết còn xử bất kính và phụ thân bây giờ còn làm quan ”
“Làm quan”
A nương sắc mặt cứng đờ là nữ tử khuê các bà chỉ biết tam tòng tứ đức nữ tử làm quan quả thực là chuyện hoang đường
Vân Nhiên thì vui vẻ hơn một chút:
“A tỷ a tỷ cùng cũng công ”
“ công cái gì Quả nhiên là kiến thức nông cạn Làm gì cô nương nào sẽ ngoài xuất lộ diện lăn lộn một đám nam nhân”
Ngụy Yến Nhiên vui hả hê :
“Quả nhiên là cùng một giuộc danh tiết của nàng tổn hại nhà nào sẽ dám cưới Ngươi là của nàng nếu cùng nàng cả đời sẽ nam nhân nào ”
“Ngươi suy nghĩ cho kỹ nếu ở mối hôn của nàng chính là của ngươi Chính thất của quan tam phẩm nếu là tái hôn cả đời ngươi sẽ thể tới”
đảo vòng vòng cùng cũng nghĩ đến còn một quan tam phẩm giao phó chỉ là bà thông minh hơn Ngụy Yến Nhiên một chút
Biết tìm ai hữu dụng thể công
Vì bà cong môi thân:
“Ngươi thông dâm cũng đành dù cũng đã gãy một chân lão gia cũng bỏ qua chuyện ngươi cũng tính toán cho nữ nhà ngươi chứ nàng còn nhỏ thể vì lớn cả đời ai cưới gả chứ”
Hôn nhân cưới gả vốn là chuyện nữ tử đời cho rằng là chuyện lớn trong đời
Huống hồ a nương tính tình còn nhu nhược
Vân Nhiên sợ bà lo lắng mở miệng :
“Tỷ tỷ làm gì thì làm thì gả là ”
Ta thì trực tiếp hơn nắm chặt chuôi kiếm:
“Sao Phu nhân còn đủ đau mặt ”
Việc đá bà một cước ngã sấp mặt vẫn còn rõ mồn một làm chịu tủi nhục như che mặt định mắng
áo đã kéo
Quay a nương lấy hết can đảm phụ thân và nghiến răng:
“Thư Nhiên thôi”
“A nương sẽ theo con xa”
“Con đông lạnh hè nóng thức đêm khổ chịu nhiều khổ sở như a nương tuyệt sẽ kéo con ”
Bà đương nhiên vẫn nhớ nửa đời mọi đều khuyên bà phụ thân là quan trọng phu nhân thể trái lời cả đời bà tam tòng tứ đức
bà cũng nhớ:
“Nữ của càng quan trọng hơn”
09
Ngày rời khỏi phủ Thượng thư bầu trời mây chỉ một vầng trăng tròn treo cao
A nương và đều gì
trong lòng đều rõ qua đêm nay mọi thứ sẽ thay đổi
A nương chút ngơ ngác cầm một tờ giấy mỏng
Đó là khế ước bán thân khiến bà nhốt trong phủ Thượng thư nửa đời
Bà như đóng đinh tại chỗ khóe lặng lẽ rơi hai hàng nước
Nữ nhân vốn tĩnh lặng thản nhiên đột nhiên nắm lấy điên cuồng:
“Không còn là vật thể tùy tiện bán … Ta là … Ta là ”
Giọng thê lương như tiếng chim cuốc kêu máu
đến nay và gọi bà là a nương và phụ thân gọi bà là thị
Cũng là hôm nay bà cầm tờ khế ước đó đưa cho khác xem
Bà là tiểu của Ngụy Trường Hưng là vật bà là một con bà tên là – Niệm Kiều
Niệm Kiều
10
Vân Nhiên vẫn cầm nửa cuốn như đã hạ quyết tâm ôm chặt lòng nhân lúc đại phu đang chữa bệnh cho a nương nàng lén :
“A tỷ làm cũng làm phu nhân quản gia cũng liều một phen”
thời thế lúc ngay cả nữ cũng ràng buộc huống hồ nàng chỉ là một tiểu cô nương
Ta chỉ hỏi: “Muội biết nếu thua sẽ chết ”
Việc nữ tử làm quan vốn là điều tối kỵ một khi sai sót gì nam nhân trong triều định sẽ bức đến chết
Họ còn thể phạt bổng lộc bãi quan thì phép sai một bước
Vân Nhiên im lặng một giây chằm chằm:
“Cho dù chết cũng liều một phen”
Ta gì chỉ đưa chiếc túi gấm bên hông cho nàng
Đó là tiền thưởng kiếm cũng sẽ là tiền học phí của nàng khi đến thư phòng
11
Ngày hôm
Ta sắp xếp mọi thứ thỏa đó ngoảnh
Nơi sắp xếp cho a nương và là một ngôi nhà nhỏ ở phía nam gần phủ Thượng thư cũng quá xa ý định tránh mặt phụ thân
Một là vì trong cung đã sớm truyền lời hai là một nội xá nhân cũng kẻ dễ bắt nạt
Một khi chốn quan trường chính là đồng liêu đã là đồng liêuai làm hại thân của thì lạ gì chuyện cùng đưa mặt thiên tử
Ta hẳn cả đời cũng quên ngày hôm đó
Phụ thân một Hộ Bộ thượng thư giữa đám văn võ bá quan cùng tất cả nam nhân khác từng bước tiến lên phía
Bộ quan phục họ cũng mặc
Đôi giày quan chân họ cũng chân
Ta sẽ cùng họ một con đường
Tranh giành một miếng thịt
dùng thân phận của một nữ tử
Khinh miệt và coi đan xen tức giận đến mức mất hết lý trí chế giễu cũng cảm thấy xúc phạm và đe dọa sâu sắc:
“Đây là cái gì Càng ngày càng hồ đồ nữ tử thể làm quan Hơn còn là nữ tử của hoàng gia”
“Ngụy Trường Hưng đây là ý gì Chẳng lẽ đã lừa gạt ”
“Trước kẻ hàn môn tử lên nắm cũng đã đành giờ để nữ tử lên nắm Một cô nương chỉ biết thêu thùa trong phòng khuê bệ hạ cũng sợ gây chuyện ”
“Ta cho rằng cần tức giận đợi thêm một thời gian nếu làm hỏng chuyện cần tự kéo cô nương biết trời cao đất rộng xuống”
họ chờ mãi chờ mãi
Đợi đến khi thực vững vị trí đợi đến khi lực ban trao cho họ bắt thu hẹp họ mới bàng hoàng nhận
Có chuyện ngay đã sai
Không là thực thiên phú dị bẩm bước triều đình đã như cá gặp nước
Họ đúng cho dù nhiều đến mấy vẫn ở trong phòng khuê nhiều năm
Có chuyện vở dạy
Tất nhiên là khi bắt tiếp quản sẽ sơ suất
sơ suất còn kịp để họ phát hiện thì đã âm thầm bù đắp
Ta chỉ là thiếu chút kinh nghiệm thực ngu ngốc một khi để thời gian trưởng thì sẽ ngừng tiến bộ
Đến nỗi khi họ ứng đã còn là đứa mọt ngày nào
Tất nhiên cùng họ cũng hiểu ngày đó trong lúc chỉ lo chế giễu châm chọc quên ngẩng lên
Không thấy lưng còn một thiên tử cao thấu mọi chuyện như