Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/4L9gnSyc2i
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Ngay vào thời khắc ngàn cân treo sợi tóc, bóng thần tướng giáng trần xuất hiện, chắn ngay trước mặt .
Tay cầm d.a.o chặt , vung đường cong tuyệt đẹp, ánh d.a.o lạnh trăng non tháng, bổ thẳng vào .
Sau đó tiếng “bịch” nặng nề — xác thú rơi xuống đất, rung cả mặt đất lẫn tâm hồn .
run rẩy ngoái nhìn.
kia đã bị c.h.é.m toạc bụng, ruột gan lòng thòng đổ hết ra ngoài đĩa mì thập cẩm…
“Ọe!”
ạ, tượng gì thế này? thiếu nữ ngây thơ đơn thuần sao thể chịu được mấy m.á.u me nồng nặc thế chứ?
“Muội sao chứ?”
bàn tay ấm áp đặt vai . giống móng , tay vừa dài vừa rắn chắc, nhẹ nhàng vỗ vỗ an ủi .
Thế nhưng, hành động “vỗ về” khiến — đang gồng mình nín nôn — ọe thêm mấy lượt…
Đến lúc thôi run rẩy, đưa tới chiếc khăn vải thô, vương chút mùi mỡ thơm phức. mùi từ khi xuyên tới đây, mới ngửi được đôi lần thôi đó!
Thơm đến mức bụng “ùng ục” phản ứng ngay lập tức.
“Đa tạ…” — lúng túng đáp, cố nặn ra nụ cười đoan trang, ngẩng nhìn rõ dung nhan đã cứu mạng mình.
nam tử với làn da rám nắng, ngũ quan cương nghị, gương mặt đầy khí chất đại trượng phu.
Thân hình săn chắc, mặc áo vải thô cơ bắp vẫn hiện rõ mồn .
thể nào! Nếu bên trong phải tám múi nguyện… ba ngày ăn thịt!
“ sao mau xuống đi, mình trên nguy hiểm lắm.”
để câu căn dặn, bắt … khiêng .
Đúng vậy, khiêng luôn cả vai, nhẹ nhàng vác bó .
ơi, to chum nước khiêng vai, thèm nhíu mày ?
đi trước, lết theo sau với bó nhỏ xíu, mắt dán vào tấm lưng rắn rỏi kia, trong lòng bỗng dâng cảm giác an toàn chưa từng .
“ ơi… đúng cực phẩm nhân gian! Nếu được gả cho , từ nay khỏi phải vác !”
Trong hiện viễn hồng phấn:
đứng giữa cây, giọng trầm thấp bá đạo tổng tài: “Này cô nương, cả khu này, bao hết cho muội . Từ nay muội chỉ cần lo nấu cơm nhóm lửa, để chặt, than để đốt!”
Aaaaaaa, tượng mộng mơ biết bao!
Nhưng đời … khi chật vật lết hết bó xuống tới chân , ngoảnh …
biến mất .
Chỉ móng .
hí hửng nhặt móng treo vào hông, lòng cảm thán: đúng tốt, phụ!
Chỉ tiếc rằng, chưa kịp cảm ơn đàng hoàng, chưa kịp nói câu:
“Ơn cứu mạng, tiểu nữ gì đền đáp, xin nguyện lấy thân báo đáp…”
“Làng rộng, thưa… Ân nhân của ơi, đang nơi nao? Bao giờ chúng mới thể trùng phùng đây?”