Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/60HSXgqpBg

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 1

1.

Mẹ chồng tôi mỗi ngày thúc giục sinh con mấy chục .

Bà ta nói: “Dạng ra là xong, có gì đâu mà khó!”

Tôi phản đòn: “ sao mẹ không đi học múa ba-lê, học giỏi rồi nhảy một cái một , nhảy tiếp thêm nữa.”

Bà ta tức đỏ : “Phụ nữ không sinh con thì chắc chắn có vấn đề, không đầu óc thì cũng là phần dưới, hoặc cả đều có!”

Tôi mỉm cười: “Mẹ giỏi sao không đi làm bác sĩ chuyên khoa vô sinh, dùng não teo của mẹ trị bệnh luôn?”

Bà ta cạn lời, giậm giận dữ: “Không có con thì sau vô viện dưỡng lão sẽ bị y tá đánh, đá/nh cho tè ra quần, ị ra giường, không ai lo!”

Tôi nhún vai: “Già rồi còn có tiền thuê y tá, bị đ/ánh cũng được. Còn nếu già rồi bị con đá/nh thì cả đời coi thất bại rồi.”

Bà ta tung chiêu cuối: “Phụ nữ mà không thì còn có ích gì? Không thì bố mẹ cô sinh cô làm gì?”

Tôi nhếch môi bồi thêm cú chí mạng: “Bà mẹ bà cũng sinh bà đó thôi, cuối cùng tr/ượt ngã ch .t một trong nhà. Sinh bà làm gì?”

Mẹ chồng tôi tức tới phát đau ngực, còn tôi cười đau cả bụng.

Nhưng bà ta đâu dễ buông tha. Sau khi bị tôi từ chối sinh cháu, bà ta bắt đầu lượn qua nhà tôi thường xuyên.

Tôi lập tức giác, vì tôi biết bà là người có thể làm mọi thứ đạt mục đích.

Bà ta từng mặc cả ở chợ không được thì thẳng tay rắc cát vào rau của người ta, đợi bán không nổi mới xuống giá ép mua.

Cũng từng cá còn sống, dùng đũa đập tới khi cá lật bụng ch .t mới chịu trả tiền.

Khi tôi và chồng mới cưới, bà đòi tiền sính lễ, bị tôi từ chối thì lén lấy điện thoại của tôi chuyển khoản, rồi xoá lịch sử giao dịch.

Tệ hơn nữa là, tránh bị tôi phát hiện, bà gửi tiền qua một ông già bảy mươi tuổi.

Chồng tôi còn tưởng tôi “bao dưỡng già”, làm ầm nhà .

Cuối cùng, bà vẫn không chịu trả tiền sính lễ.

khiến con đau lòng, bà còn giả vờ lao vào xe ngay trước anh ta.

May mà chỉ trầy xước nhẹ.

Nhưng sau vụ đó, chẳng ai dám nhắc tới chuyện tiền sính lễ nữa.

Tôi đành trút giận chồng một trận.

, khi bà ta giở trò ép sinh con, chắc chắn không chỉ dừng ở lời nói suông.

Bà ta qua nhà tôi vài , sau khi nắm rõ vị trí camera, âm thầm làm hỏng chúng.

Sau đó lén đi tới ngăn kéo đầu giường, lấy kim ch/ọc từng chiếc b//ao c/a o s/u trong hộp.

Tất cả hành động của bà đã nằm trong tầm mắt tôi.

Từ khi nhận ra bà quan tâm tới camera, tôi đã âm thầm gắn thêm hơn chục chiếc camera siêu nhỏ giấu ở các góc khuất.

đây, từng hành vi phá hoại của bà được ghi đầy đủ, 360 độ không góc ch .t.

Bà ta đã ra tay.

thì… tôi cũng nên hành động thôi.

2.

Tôi gom hết đống b.a.o c/ao s/u bị chọc thủng, đeo túi , chủ động rủ mẹ chồng nhà chị chồng ăn cơm.

Mẹ chồng nghe xong lập tức mừng rỡ.

Vì xưa tôi chẳng ưa gì cô con gái của bà, từng chủ động ghé thăm.

Mỗi là tôi đều mang theo quà đắt tiền.

tôi xách cả đống yến chưng và bánh ngọt hảo hạng, bà hơi ngờ vực nhưng sợ tôi đổi ý nên kéo tôi đi .

Vừa mở cửa, chị chồng hiện ra với mái tóc cây chổi lông gà, bên trong nhà là một gã tóc xanh ôm đàn guitar, gân cổ gào rú một bản tình ca kinh hãi.

Chị chồng, ba mươi tám tuổi, mẹ tái xanh chu môi (trên miệng còn đeo ba cái khuyên), lao tới moi quà.

“A trời ơi, yến chưng nè!” chị ta reo , mở nắp tay rồi tình tứ đút cho trẻ ăn.

người ngọt ngào anh một muỗng em một muỗng, cứ quay quảng cáo yến sào.

Tôi nhét một hũ vào tay mẹ chồng:

“Mẹ cũng ăn đi, đẹp da giữ dáng, càng ăn càng trẻ đẹp đó.”

Mắt bà ta sáng rỡ, hí hửng ăn luôn.

Nhân lúc cả nhà mãi mê chén yến, tôi lẹ đi vào chị chồng, mở ngăn kéo ra.

Ối mẹ ơi, nhiều thế sao xài cho hết?

Bảo sao cứ bám lấy trẻ, thằng đúng là có cái “gì đó” đáng bám!

Không nghĩ nhiều nữa — đổi hết!

3

Nhà cô em út của mẹ chồng tôi không dễ vào chút nào, vì cô ta sống trong khu nhà giàu, kịp tới cổng khu đã có bảo vệ riêng kiểm tra thẻ ra vào rồi.

Chạy xe vào quẹt thẻ bốn năm , cuối cùng dừng trước một căn biệt thự sang trọng.

Người ra đón chúng tôi là dàn giúp việc trong biệt thự, đồng phục chỉnh tề, động tác thuần thục, cứ vừa được đào tạo bài bản về nghi lễ.

Tôi em út của mẹ chồng ngồi trên sofa, mặc nguyên cây hàng hiệu đời mới, da trắng tuyết, khí sắc hồng hào, trông chẳng có gì đáng chê… trừ việc ôm trong lòng một ông già khô quắt tới mét bảy.

Đó là chồng cô ta, đại gia giàu nhất thành phố A, năm nay đã tám mươi chín tuổi, con cháu đầy đàn, còn cô ta là vợ thứ sáu.

Dù ông già đã lớn tuổi, nhưng vẫn còn nhiều người theo đuổi lắm.

Dù gì cũng không sống bao lâu nữa, chỉ cần lấy lòng được ông, kiểu gì cũng vớt được chút đỉnh. Huống hồ mấy con của ông cũng nói rõ, chỉ cần làm cha vui, muốn gì mua nấy.

Cô em út nhờ thân hình bốc lửa và phong cách liều lĩnh mà chen vào được hào môn, chỉ chờ ông lão tắt thở.

Tôi nhìn ông lão yếu mức ngồi xe lăn, nghĩ bụng: Gì chứ… chắc không cần chọc nữa đâu ha? Còn sinh con được nữa không? Dù sao cũng đề .

Tôi lấy cớ đi lạc lượn một vòng mấy căn có thể sử dụng trong biệt thự, không ngờ thật sự mò được một hộp bao cao su mới khui, giấu trong góc kín.

Ừm, cũng đừng ngạc nhiên, tám chín mươi tuổi đúng là thời kỳ sung sức! Biết đâu người ta vẫn còn phong độ chứ!

Đổi hết!

4

Sau khi xong xuôi mọi chuyện, tôi chủ động đề nghị với chồng – tên là Chu Long – rằng Tết chúng tôi nên về nhà mẹ chồng ăn Tết, khiến anh ta mừng quýnh.

Từ sau vụ tiền sính lễ bị mẹ chồng lén chuyển khoản cho ông già, tôi đã thề sống thề chết không bao về đó ăn Tết nữa. Mỗi cãi nhau, tôi đều cào cho Chu Long vài vết, anh ta chỉ biết nhịn.

nghe tôi chủ động mở lời, anh ta hoa nở mùa xuân, ngày mươi bảy tháng Chạp đã vội lái xe đưa tôi về, sợ tôi đổi ý.

Đêm giao thừa, cả nhà ngồi trước tivi, người thì ăn sủi cảo, người ăn hạt dưa, người tán gẫu, người nghịch điện thoại.

Tôi thì chui vô thay bao cao su.

Nói thật, nếu không nhờ mẹ chồng siêng năng chọc thủng bao trong cả năm qua, chắc tôi cũng chẳng đủ đồ đổi.

Cảm ơn sự nỗ lực của bà ta!

Lúc pháo hoa giao thừa nổ tung trên bầu trời, tôi cũng hoàn thành xong công cuộc “thúc vĩ đại”.

Sau khi mệt mỏi lau mồ hôi, tôi đi ra khách thì đụng ngay gương lạnh tanh của mẹ chồng:

“Con nói Lâm Huyên, từ mẹ hối cưới nhau đã hơn nửa tháng rồi, sao cái bụng con vẫn có động tĩnh gì hả?”

Tôi “” một tiếng cho có rồi lơ luôn.

Nhưng bà ta nào chịu buông:

“Lâm Huyên , mẹ nói con đấy, con nghe không? Có con không thể sinh con không hả?”

Tôi liếc bà ta một cái:

“Rồi sao? Con có được hay không là do mẹ hối mà thành được ? Mẹ giỏi thế, sao không mở khám vô sinh luôn đi? Ai muốn sinh thì mẹ hối , hối nửa tháng mà không có con thì mẹ nói vợ chồng có vấn đề, mẹ dám không? mẹ có dày cỡ nào cũng bị tát sưng rồi đó.”

“Cô, cô…!!”

Chu Long mẹ tức tím , nhảy ra chỉ tay quát tôi:

“Lâm Huyên, cô bị điên ? Mẹ tôi hối sinh con cũng là vì tốt cho cô, sao cô ăn nói kiểu gì hả?!”

Tôi tát cho anh ta một cái bay ra một bên:

“Tránh ra! Đây là chuyện đàn bà với nhau, anh xía vô làm gì?!”

Chu Long lồm cồm bò dậy, chỉ vào tôi định chửi tiếp.

Tôi nói luôn:

“Mẹ anh bóng gió anh đó. Nửa tháng rồi mà tôi có bầu, có khi nào là do anh không làm ăn được không?”

Chu Long run bần bật vì tức, cuối cùng dậm một cái rồi quay vào khóc rấm rứt.

Mẹ chồng tôi con yêu quý bị ức hiếp, lập tức hét :

“Cô, cô dám nói chuyện với chồng kiểu đó ? Trời ơi là trời, còn ra thể thống gì nữa!”

Ông bố chồng ngồi xem tivi lẩm bẩm:

“Ồn ào chết đi được.”

“Ông già chết tiệt, im miệng giùm tôi!”

Ông cụ lập tức ngoan ngoãn ngậm miệng.

Còn tôi thì khẽ nhếch môi:

“Mẹ yên tâm đi, nhà … sắp có em bé rồi đó.”

Bà ta tưởng tôi mềm lòng, ánh mắt lóe một tia đắc ý:

thì tranh thủ đấy, không thì cút khỏi nhà Chu!”

Tôi cười đáp:

“Yên tâm đi, chắc không chỉ một đâu.”

“Cô định sinh sinh đôi ??”

Không chỉ , nếu chồng cô nỗ lực thêm tí nữa, ba cũng không không thể.

Tùy chỉnh
Danh sách chương