Kiếp ép gả cho thợ săn tên là Phó Sách
Phó Sách là một nam nhân thô kệch quanh năm chỉ biết săn bắn
Ta chán ghét đến tận xương tủy
Thế nhưng về để bảo vệ ngũ mã phanh thây đầu rơi xuống ngay chân
Đôi mắt vẫn cố chấp dõi theo rời
Khi tỉnh về ngày thành thân với
Phó Sách lưng về phía vai rộng eo thon giọng điệu lạnh nhạt:
“Ngươi ngủ còn con mồi xử lý xong”
Ta liền nhào tới ôm lấy vòng eo săn chắc của thở phả nhẹ như lan:
“Phu quân một khắc xuân tiêu đáng giá ngàn vàng đó”
Phó Sách bất động như núi nhưng lòng bàn tay thân thể đã sớm nóng bừng như sắp bốc cháy