Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/AUjrty3sB1
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Tôi làm bộ ngạc nhiên:
“Cái móc khóa đá chuẩn ”
Lông mày Phó Dật ràng khẽ nhíu nhưng nhanh đã giãn
“Em là ”
Tôi khẽ cong môi đầy ẩn ý:
“ mà ~”
“Xe cả chục tỷ còn mua treo cái rác rưởi lên chọc tức em ”
Tôi nhẹ:
“Em cầm cái tưởng phu nhân tổng giám đốc Phó cầm nhầm chìa khóa giả khoe thì ”
“Cái gì”
Phó Dật nhíu mày tỏ khó hiểu
Tôi đưa con búp bê gần sát cho :
“Thứ mà cũng dám móc lên chìa khóa xe em Nghĩ gì ”
mặt Phó Dật bắt đầu mất tự nhiên ho khẽ một tiếng
giây điện thoại báo một khoản chuyển khoản tám chữ số Khi sắc mặt lập tức bình thản trở
“Xin hiểu mấy thứ lắm em đổi cái khác ”
Ừ tám chữ số là vạn năng thật
Có khiến tâm trạng lập tức tươi rói
Tôi cất điện thoại đổi chủ đề:
“À thư ký của đổi từ khi nào thế Trước đó chẳng là Trương Đồng ”
Trước đó thư ký của là nam
Một đáng tin
Phó Dật đưa tay gãi mũi:
“Trương Đồng điều sang chi nhánh là thư ký mới”
Tôi từng động tác nhặt của mà trong lòng càng thêm lạnh lẽo
Cuối nặn một nụ gật đầu:
“Ồ”
Tôi :
“Cô bé đó dùng ”
Tôi thấy tay Phó Dật khẽ siết thành nắm đấm
trả lời còn quan trọng
Tôi xoay bước giơ tay vẫy vẫy:
“Em đến thăm mẹ một lát”
6
Tôi đến thăm mẹ của Phó Dật
Tôi mẹ
Chỉ ba
Tôi xem là báu vật trong lòng ông
cho dù là ông vẫn vì mà kéo dài “hạn sử dụng” của tình yêu ông dành cho mẹ
Ông ngoại tình với cấp còn mẹ thì vì kiêu hãnh mà nhảy lầu tự vẫn
Tôi yêu họ cũng ghét họ như
Đó là một loại cảm xúc mâu thuẫn
Bây giờ nghĩ thấy mẹ thật dại dột
Chỉ vì một kiêu ngạo mà đến cả con gái cũng bỏ mặc
Tình yêu quan trọng đến thế
Có thì nhưng cũng chẳng cả
Chỉ vì một đàn ông mà đánh đổi cả tính mạng
Cô nghĩ đó là cao thượng Cô tưởng khiến ai đó day dứt cả đời
Đâu ngờ cô ba đã “vì đau buồn” mà bận rộn giữa vòng tay các cô khác
Một đàn ông giàu đau khổ “đắt giá” cơ chứ
Mẹ là ngốc cho hết
Vừa bước cửa mẹ Phó Dật đã bê một bát canh
Rồi chỉ đó hối mau uống
Tôi biết đó là gì
Mấy bài “thuốc dưỡng tử” trong giới quý phu nhân mà
Trước dù vẫn nể mặt Phó Dật mà nuốt
nay đến giữ diện cho ai cả
Tôi tình lộ mặt khó xử bà tất nhiên nhận
“An An con ”
Bà dè dặt :
“Có con với Phó Dật cãi ”
Tôi lắc đầu ôm lấy tay bà:
“Không ạ”
“Vậy chịu uống canh”
Thấy im lặng bà nhíu mày :
“Đừng với mẹ là hai đứa tính sinh con nhé”
Tôi gắng ép vài giọt :
“Mẹ con gắng nhưng mà…”
Trong ánh kinh ngạc của mẹ Phó Dật bắt đầu kể chuyện đã chuẩn kỹ lưỡng từ
“Con đã lén kiểm tra sức khỏe diện Bác sĩ cơ con bình thường…”
Tôi tình dừng lúc bà tha hồ tưởng tượng
Môi bà run rẩy:
“Ý con là ”
Tôi tỏ tủi thân:
“Bác sĩ là…”
Mẹ Phó Dật lập tức bùng nổ:
“Con đừng bậy”
Tôi kéo tay bà đáng thương :
“Mẹ con cũng con chứ chuyện … con thật sự bất lực”
Ánh bà dò xét vài lần cuối thất vọng phịch
“Chuyện … Phó Dật nó…”
“Con dám với đàn ông mà tự trọng cao lắm…”
“Con chỉ nhận là ở con…”
Nghe đến sắc mặt bà dịu rệt
Bà vỗ tay :
“Con vất vả ”
Từ nhà cũ Phó gia bước tay đeo thêm một cặp vòng tay ngọc phỉ thúy
Dưới ánh nắng phát ánh sáng long lanh cao cấp khỏi chê
Lúc đưa mẹ Phó Dật còn quên nhấn mạnh rằng là đồ ông Phó mang về từ một buổi đấu giá mấy trăm triệu bạc đấy
“Phó Dật bận rộn công việc con bao cho nó nhiều một ”
Tất nhiên
Chỉ cần tiền bao cả đại dương
Tôi không冤枉 (oan ức) gì Phó Dật cả
Mấy năm kết hôn con vốn dĩ là ý của
Vậy nên đổ oan cũng
Còn về mục đích của ư Ai mà quan tâm
Tay đeo vòng cả trăm triệu thấy cần khoe tí đã
Thế là gọi cho con bạn thân:
“Ra chuyện lần mày tụi bàn nhé”
7
Từ lâu con bạn thân của từng tám chuyện với về khứ của nhà họ Phó
Chuyện liên quan đến con riêng của ba Phó Dật
Lúc đó chẳng hứng thú gì nhưng bây giờ thì khác biết ngọn ngành
Con bạn làm kiêu kỳ
“Lôi bộ mặt cầu xin coi”
Tôi cung kính đưa cho nó chiếc vòng tay đính kim cương mà nó đã thèm dãi cả tuần nay
nó sáng lên lập tức mở máy buôn dưa
“Ba Phó Dật ở phụ nữ thì khỏi đếm nhưng con riêng thì chỉ một đứa ”
“Nghe ba kể còn lớn tuổi hơn cả Phó Dật ”
“Cái thứ là di truyền đấy”
“ mà giữ vững gia đình ba Phó Dật đã cho đống tiền khủng đẩy sống cấm tiệt về ”
“Chuyện bao nhiêu năm mà ông vẫn đè như cũ”
Tôi nó kể như truyện truyền hình lòng vẫn còn nghi ngờ:
“Mày chắc đấy Đừng hại nha”
Nó khoanh tay mặt đổi sắc:
“Ba với ba Phó Dật là em chí cốt – mặc chung một cái quần từ đấy”
Tôi vẫn tin
“Thế ông kể cái bí mật động trời cho mày Biết mày mồm loa mép giải còn chơi thân với ”
Nó lè lưỡi:
“Cũng tại mày đấy đó chuốc cho ông say mềm gì cũng phun hết”
Tôi tin
Sau đó tìm đến thám tử tư
“Tôi chỉ cần thông tin và cách liên lạc đừng kinh động đến bất kỳ ai”
8
Tối đó Phó Dật về nhà trông mệt mỏi thấy
Anh ghế sofa gọi :
“Anh vài em giúp chuẩn hành lý”
Tôi như mọi khi đáp:
“Ừ ”
Rồi :
“Anh một Có tài xế đưa Hay là em tiễn sân bay”
Anh lắc đầu như sực nhớ gì đó chỉ chọn một trả lời:
“Ừm phiền em dậy sớm một đưa sân bay”
Nửa đêm Phó Dật đã ngủ Tôi thì trằn trọc mãi chợp
Tôi bếp lấy ngang qua phòng khách thì thấy vali của Phó Dật đặt ngắn ở cửa
Tôi bỗng mở cái hộp Pandora đó xem thử
Dù là đóng gói nhưng là tự lấy sắp
Tôi kiểm tra thêm một lần chắc cũng
Tôi nhẹ nhàng mở vali
Rồi trong túi quần của một lần thấy cái quả bóng bay đó
Tôi diễn tả nổi cảm xúc của
Tôi thức trắng cả đêm nhưng sáng vẫn dậy sớm làm bữa sáng như thường
Sau đó với cặp thâm quầng tiễn Phó Dật sân bay
Và như dự đoán – là Hứa
Thấy Hứa bước từ xe suýt kìm biểu cảm mặt
Cô vui nhảy xe kéo theo một cái vali Hello Kitty màu hồng xíu
Không còn cái dè dặt như thoải mái hẳn
Cái kiểu hớn hở đó… kiểu chiến thắng
“Xin phu nhân vốn dĩ là tài xế sẽ đến đón tổng giám đốc Phó nhưng nhà em xa em ngủ nướng sợ lỡ chuyến bay nên tài xế mới đến đón em ạ”
“Phiền chị dậy sớm đưa tổng giám đốc sân bay”
nào cũng giải nhưng nào cũng khoe mẽ
Tôi lặng lẽ cô diễn
Phó Dật bên cạnh bắt đầu tỏ sốt ruột
“Đi làm thủ tục ”
Cái miệng líu lo bỗng im bặt
Cô cắn môi cúi đầu ngoan ngoãn:
“Dạ”
Cô gái Phó Dật nắm tay siết chặt
Anh như phân vân điều gì đó
Cuối cũng mở miệng:
“Hay là em nhé”
Tôi hai giây phì :
“Anh gì cơ Anh công tác từ đến giờ bao giờ đưa em theo ”
Ở góc xa phía bên thấy Hứa
Tôi đẩy nhẹ vai :
“ mau Cô bé còn đợi kìa”
Phó Dật nhíu mày khó chịu hiếm thấy lần đầu chủ động giải :
“Không chỉ với cô cả nhóm đã bay qua ”
Tôi bắt đầu thấy tò mò
cả vụ ở chung khách sạn còn chẳng thèm giải thế mà lần chủ động
Phó Dật cứ như giấu đầu lòi đuôi:
“Em từng với mà Hay là lần luôn ”
Tôi vẫn từ chối
Phó Dật hết cách lần hiếm hoi mà còn đầu ba lần
Còn chỉ một lần duy nhất đã thấy Hứa đưa tay kéo tay áo miệng vẫn luyên thuyên ngừng
Phó Dật tự tay ngăn chặn mọi chuyện dần mất kiểm soát
Thậm chí còn mong hai họ… tiến nhanh thêm
Tôi sắp chờ nổi