Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/4L9gnSyc2i

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

CHƯƠNG 3

3

“Tôi đã nói rất rõ ràng .”

Tôi bắt thấy mệt mỏi cực độ. Đã giải thích đi giải thích lại rằng tiền tiết kiệm từ lương của con trai còn sáu trăm ngàn, vậy mà vẫn không tin, cứ khăng khăng nói tôi đã tiêu lén tiền của nó.

Tôi con trai, giọng có phần nghiêm khắc: “Nếu không tin thì con nói câu công bằng đi.”

“Tiền là chính con đưa mẹ, lẽ con phải là người rõ ràng nhất.”

Con trai tôi cái, nhanh chóng cúi .

Nó vò , sang nói Chu Đình: “Thôi, chuyện này bỏ qua đi em! Mẹ nuôi anh lớn từng này mình, cực khổ nhiều lắm… anh không muốn vì tiền mà cả nhà mất vui.”

“Chuyện đăng ký trung tâm chăm sóc sinh, để anh nghĩ cách khác vậy.”

Con và mẹ nhau, cả hai đều sững người – không ngờ con trai lại chọn không truy cứu.

Sắc mặt mẹ lập sụp xuống: “Ý là coi số tiền là để báo hiếu mẹ anh hả?”

Chu Đình cũng trông đầy uất ức, mọi lời đã nói nước , làm con thì cô cũng không tiện cãi nhau thêm mẹ chồng.

Trước khi rời đi, mẹ tay mặt tôi mắng: “Bà thông gia, bà thật tham không chịu nổi! lương con trai ruột cũng nuốt bằng hết! Con gái tôi đang mang cốt nhục nhà bà đấy!”

“Đừng tưởng nó hiền là xong chuyện, bà cứ chờ mà xem!”

Lúc cửa, con lại lườm tôi bằng ánh đầy oán hận, còn tôi lại bằng ánh lạnh lùng, lòng hoàn toàn phẳng lặng.

Lúc tôi không hề coi lời đe dọa của mẹ là chuyện nghiêm trọng.

vài , tôi đã tận chứng kiến thủ đoạn của bà ta.

Tôi dạy hơn ba mươi năm, bình thường quan hệ đồng nghiệp rất tốt.

Các thầy cô văn phòng gặp tôi đều cười chào niềm nở.

mấy gần đây, mỗi lần đi làm, tôi luôn cảm giác có người thì thầm lưng mình.

Ban tôi không để ý, cứ nghĩ đang bàn chuyện sinh.

cứ mỗi lần tôi bước ngang qua phòng nào, bên lại đột nhiên im lặng.

Lặp đi lặp lại nhiều lần, mức tôi muốn làm ngơ cũng không được nữa.

Cuối cùng, tôi nghe thấy vài cô trẻ đang thì thầm phòng trà, tôi lập bước thẳng .

“Các cô đang nói tôi đấy à?”

Có người giả vờ sắp xếp án, tránh ánh tôi.

đeo kính thì cười khẩy: “Còn giả vờ không biết à?”

“Cái chuyện bẩn thỉu bà làm, cả ai mà chẳng rõ!”

Ánh cô ta đầy chán ghét, thể tôi nợ tiền cô ta không trả vậy.

Tôi cau mày: “Tôi làm gì cơ?”

Cô ta đẩy gọng kính: “Còn giả ngây thơ? Giờ ai mà không biết bà tham cả tiền mồ hôi nước của con trai?”

“Loại người bà mà cũng xứng làm viên sao?”

Nghe , tôi lập hiểu chuyện gì đang xảy .

Tôi không muốn đưa chuyện nhà người ngoài bàn tán, cũng chẳng buồn tranh cãi , liền người bỏ đi.

mọi chuyện tệ hơn tôi nghĩ.

Càng càng nhiều người biết chuyện, bắt có những kẻ quá khích len lỏi .

Ban là mấy lá thư nặc danh nhét ngăn bàn của tôi, là vẽ dấu gạch đỏ án.

Thậm chí, cả sinh cũng sang chống đối tôi, cố tình gây rối giờ giảng.

Mọi nề nếp dạy bị xáo trộn hoàn toàn.

Tệ nhất là, cả cuộc sống thường của tôi cũng bị ảnh hưởng.

Khi đi mua đồ, ánh của nhân viên thu ngân tôi y hệt đồng nghiệp .

Đầy khinh bỉ, xét nét, coi thường… thậm chí cố tình gây khó dễ.

Tôi còn nghe có người thì thầm: “ bề ngoài thì đạo mạo lắm, nghe nói còn là viên đấy! Kết quả thì sao, già mà còn tham cả tiền con!”

“Loại đàn bà này mà cũng xứng làm mẹ à?”

4

Chẳng bao lâu , tôi đã biết nguyên nhân.

Hiệu trưởng gọi tôi lên văn phòng, đưa tôi xem đoạn video.

Tôi không ngờ con và mẹ nó lại bịa chuyện đăng hết lên mạng – tài khoản của giờ đang viral.

Tên tài khoản là “Mẹ chồng tham lam trên thiên đường”, chuyên đăng các video kể về “bà mẹ chồng ác độc” tôi – dụ con trai đưa hết tiền lương, sống xa hoa, mặc kệ con đang mang thai.

Thậm chí, còn bịa đặt tôi là đàn bà hư hỏng, dùng tiền con trai để bao trai trẻ!

Phía dưới video là vô số bình luận chửi rủa, xúc phạm tôi thậm tệ.

Có người còn lần nơi tôi làm việc, khiến cả ngôi bị ảnh hưởng danh tiếng.

Vì chuyện này, hình ảnh của cũng bị kéo theo, hiệu trưởng lập duyệt tôi nghỉ phép dài để “xử lý chuyện cá nhân”.

Tôi hiểu rõ ý ông ấy – nếu tôi không giải quyết được, thì ông cũng không bảo vệ được tôi. Đồng nghĩa, tôi sẽ phải nghỉ dạy.

giận tột độ, tôi lao thẳng về nhà.

Vừa bước , đã thấy Chu Đình đang nằm trên giường, thản nhiên lướt TikTok.

Tôi không vòng vo, hỏi thẳng: “Có phải cô mẹ cô đăng video vu khống tôi lên mạng không?”

“Gọi là vu khống gì chứ? Chúng tôi lại những việc bà đã làm và đăng lên mạng dân mạng phân xử thôi.”

Tôi xoa thái dương, giọng mệt mỏi: “Tôi đã nói , tôi không hề đụng tiền của Tử Hào.”

Tùy chỉnh
Danh sách chương