Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/AUjruFF5OR
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
“Cânu gặp sao?”
đỏ mặt đáp: “ rất tự trách đứng ra bảo vệ khi cần nhất. rất hối chỗ dựa cho khi tuyệt vọng cầ u cứ u…”
Trần Dịch Vân đôi chợt ánh lên giọt lệ, “ … tốt ?”
lắc đầu, “ mỗi ngày đều trong tự trách và hối . Cái chế t nỗi tiếc nuối lớn nhất trong đời . Thậm chí từng t ự vẫ n, nghĩ rằng sẽ cùng ra …”
Trần Dịch Vân kiềm chế, tuôn rơi, cuối cùng quỳ xuống đất, khóc lớn.
“ sao trách được? do vô dụng, chia sẻ áp lực với . rất vất vả lo cho học hành, mà lại còn tìm thêm thêm phiền phức cho . thật vô dụng, chỉ… quá khổ thôi. giấu k im ở dưới gối , nh ổ bọ))t vào cốc , đổ lạnh vào chăn , còn tung ả!!nh tắ m lên mạng… thật tiếp tục nữa…”
Trong lúc , cảm thấy sức lực trên cổ mình giảm . Hai người nắm lấy tay cũng buông lỏng.
vừa xoa xoa cổ mình vừa giúp Trần Dịch Vân đứng dậy, an ủi : “Cả và đều sai. Hai người đều đang cố gắng nhau.”
“ kẻ bắt nạt thật đáng . nên lấy lỗi trừ ng ph ạt bản thân mình, hoàn toàn xứng đáng hy sinh !”
nhìn với ánh thất thần, từ biểu cảm , thấy cũng biết gì đúng.
nhìn Đái Xuân Ni và người khác, lùi lại một vài bước, buồn bã :
“Cậu dẫn , sẽ quấy rầy các cậu nữa.”
“, nếu quay lại lần nữa, hối về lựa chọn ban đầu ?”
gật đầu với đôi ngấn lệ.
nắm lấy tay , “Bà nội một cơ đặc biệt. Nếu thông qua đến thế giới chúng , lẽ cũng qua trở về thế giới mà .”