Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/9pTEjf7Fjd
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
1.
Tôi tên Tịch Minh Lan, là ngôi sao hạng A của làng giải trí.
Một phút trước, tôi và chồng vẫn là đôi vợ chồng hạnh phúc, hòa hợp như chim liền cánh.
Biết bao nữ minh tinh ngưỡng mộ tôi vì có người chồng đại gia yêu chiều mình!
Nhưng vừa nãy thôi, trợ lý của tôi với khuôn mặt tái nhợt đã thì thầm bằng giọng chỉ đủ cho tôi nghe thấy: “Chồng chị đang đưa bồ nhí được bao nuôi lên thang máy rồi!”
Tôi chết lặng!
Những hình ảnh ân ái giữa tôi và chồng cứ hiện lên trong đầu.
Sao tôi có thể tin được chuyện này là thật?
“Có khi nào em nhìn nhầm không?”
Trái tim tôi thắt lại, tim đập loạn xạ.
Trợ lý gấp gáp: “Chị Lan, em chắc chắn không nhầm!”
Trong khoảnh khắc ấy, tôi đau đến tột cùng!
Quả nhiên đàn ông có tiền là đổi thay!
Hồi đó, anh ta chỉ là một chàng trai nghèo.
Tôi liều mạng giúp anh ta tìm tài nguyên, ký hợp đồng đại diện.
Từ một xưởng nhỏ trở thành đại gia hàng tỷ, công lao của tôi không hề nhỏ.
Đóng phim về nhà còn phải chăm sóc anh ta!
Vì để nhà họ Tạ có người nối dõi, tôi đã chịu biết bao cực nhọc và đau đớn.
Kết quả, cuối cùng lại bị phản bội!
“Bảo người đi phong tỏa thang máy, chặn họ lại!”
Buổi dạ tiệc từ thiện hôm nay có không dưới vài chục nhà báo và phóng viên.
Một khi chuyện này lộ ra, chắc chắn sẽ thành tin tức chấn động.
Vì buổi dạ tiệc từ thiện có thể diễn ra suôn sẻ, tôi tạm nhịn!
Không ngờ vẫn không thể ngăn được hai người đó.
Gã chồng bội bạc và ả bồ nhí thản nhiên đi lên từ cầu thang.
Trợ lý của tôi lo đến muốn khóc: “Chị Lan, phải làm sao đây? Một số phóng viên đã biết, họ đang kéo tới!”
“Tôi sẽ giải quyết!”
Buổi dạ tiệc từ thiện này là để quyên góp cho người nghèo.
Nhất định phải diễn ra tốt đẹp!
Tôi xách váy, vội vàng đi xuống cầu thang.
Thậm chí còn vô ý trẹo cả chân.
Nhưng tôi không thể dừng lại.
Phóng viên đã bắt đầu dựng máy ảnh.
“Nhất Phàm, Tư Mộng, hai người đến rồi à!”
Đã đến lúc trổ tài diễn xuất.
Tất cả ấm ức, nhục nhã, đau khổ, không cam tâm, tôi giấu tất cả trong lòng.
Khuôn mặt vẫn nở nụ cười rạng rỡ như mừng rỡ khi gặp họ.
Tạ Nhất Phàm và Bối Tư Mộng sững sờ tại chỗ.
Nhân lúc cả hai còn đang ngơ ngác, tôi kéo tay Bối Tư Mộng: “Sao giờ mới đến? Đợi hai người mãi!”
Tôi tự nhiên đứng giữa chồng và ả bồ nhí.
Quay về phía các phóng viên giải thích: “Mau chụp cho chúng tôi một tấm!”
Các phóng viên thấy tôi thoải mái như vậy, nghi ngờ cũng tan biến.
Ba người chúng tôi thuận lợi chụp một bức ảnh.
Buổi dạ tiệc từ thiện diễn ra suôn sẻ.
Tôi quyên góp mười triệu tệ hỗ trợ trẻ em và phụ nữ ở vùng núi.
Nhận được một tràng pháo tay tán thưởng.
Về đến nhà.
Tôi thu lại nụ cười cứng đờ.
“Anh và cô ta có quan hệ gì? Nói thật cho tôi biết!”
Đến nước này, không còn chỗ để dàn xếp nữa rồi.
Tôi cần một câu trả lời thật lòng!
Tạ Nhất Phàm giờ đây chẳng còn chút dịu dàng nhẫn nại như trước.
Anh ta châm một điếu thuốc tôi ghét cay ghét đắng, rót một ly rượu tôi chán ghét nhất, lạnh lùng nhìn tôi chằm chằm.
“Người mới do công ty bồi dưỡng thôi!”
“Cái này mà em cũng nghĩ ngợi à?”
“Có phải em mãn kinh rồi không, bảo sao không mang thai được, càng già càng vô lý!”
2.
Là ngôi sao hạng A trong làng giải trí, năm nay tôi mới chỉ ba mươi hai tuổi!
Da trắng, dáng đẹp, chân dài!
Vậy mà tên cặn bã ngoại tình kia lại hạ thấp tôi không còn chút giá trị nào.
Biến tôi thành một người đàn bà mãn kinh không thể có con.
Cách đây không lâu, anh ta vẫn nói năng dịu dàng, quan tâm hết mực.
Còn bây giờ thì chê bai tôi chẳng khác gì một túi rác!
Chỉ hận không thể lập tức vứt bỏ tôi đi!
Thật khó mà tin được đây là cùng một con người.
Giọng tôi khản đặc, 【Tôi thua kém cô ta ở điểm nào?】
Dù biết mình sẽ không quay lại, nhưng tôi vẫn muốn biết, rốt cuộc tất cả là vì cái gì!
“Choang!”
Chiếc ly pha lê mà năm ngoái tôi tặng anh ta nhân dịp sinh nhật.
Cứ thế bị anh ta ném vỡ tan tành.
【Chưa xong nữa à? Cô bị bệnh đấy à!】
Tạ Bất Phàm mắng tôi một câu, sau đó quay vào phòng ngủ.
Cái ném vừa rồi không chỉ làm vỡ chiếc ly mà còn làm vỡ tan hy vọng cuối cùng trong lòng tôi, một hy vọng mà tôi không muốn thừa nhận.
Nỗi đau như sóng cuộn trào.
Tôi bật khóc!
Tôi không thể nào làm ngơ trước những gì xảy ra.
Tôi đã dành cho người đàn ông này một tình yêu sâu sắc, dốc hết tất cả những gì mình có.
Tôi chẳng khác nào một kẻ quỵ lụy!
Nhưng cuối cùng lại chẳng còn gì trong tay.
Giây phút này, trái tim tôi hoàn toàn lạnh giá!
Các người đã làm điều sai trái trước, vậy đừng trách tôi sẽ đáp trả!
Thật sự nghĩ rằng danh xưng ngôi sao hạng A của tôi là hư danh sao?
Tôi lập tức ra lệnh chèn ép tiểu tam!
Đồng thời điều tra tất cả mọi thứ về cô ta.
Nhưng thế vẫn chưa đủ!
Những gì thuộc về tôi, tôi nhất định phải lấy lại tất cả.
Những ai cần phải xử lý, tôi sẽ không bỏ sót một ai!
Điều khiến tôi không ngờ tới là, ngày hôm sau, tiểu tam lại tổ chức họp báo.
Cô ta giả vờ đáng thương như một đóa hoa trắng mong manh.
【Từ nhỏ tôi đã mất cha mẹ, để sinh tồn tôi đã phải cố gắng hết sức mình.】
【Tôi thực sự không hiểu mình đã làm gì khiến chị Minh Lan tức giận đến mức chèn ép tôi và còn cho người theo dõi tôi.】
【Chẳng lẽ ngôi sao hạng A có quyền tùy tiện bắt nạt người khác sao?】
【Tôi thực sự sắp trầm cảm rồi, trong lòng rất đau khổ, hu hu hu…】
Ống kính lia thẳng đến khuôn mặt đáng thương, nước mắt giàn giụa của Bối Tư Mộng.
Phải thừa nhận, lúc đóng phim thì diễn xuất của cô ta chẳng ra gì.
Nhưng đóng vai kẻ vô tội, đáng thương thì đúng là bậc thầy!
Các fan của tiểu tam tại hiện trường, nhìn thấy “đóa hoa trắng nhỏ” khóc nức nở, liền phẫn nộ lên án tôi.
【Tại sao cô ấy lại có thể tùy tiện bắt nạt người khác như vậy?】
【Ngôi sao hạng A thì ghê gớm lắm sao?】
【Chắc chắn là Tịch Minh Lan thấy Tư Mộng có tiềm năng, sợ sau này bị cô ấy thay thế, nên mới tìm cách phong sát!】
Đứng ở cửa, nghe những lời đó, tôi không nhịn được mà bật cười.
Chỉ dựa vào cô ta, một kẻ chẳng ra gì, mà muốn thay thế tôi?
Đúng là trò cười!
“Két.”
Cửa lớn được đẩy ra.
Tôi ung dung bước về phía Bối Tư Mộng.
Các phóng viên lập tức chuyển hướng máy quay, bắt đầu vây quanh phỏng vấn tôi.
【Cô Tịch, tại sao cô lại chèn ép cô Bối? Có phải vì lo sợ cô ấy sẽ thay thế vị trí của mình không?】
【Theo dõi người khác là hành vi vi phạm pháp luật, cô có biết điều đó không?】
【Cô Bối bị trầm cảm, không biết khi nào cô định lên tiếng xin lỗi?】
Đối diện tôi, Bối Tư Mộng mỉm cười đắc ý, khóe miệng khẽ nhếch lên một cách đầy khiêu khích.
Mời vài phóng viên tệ hại, thuê một đám thủy quân mạng.
Thật sự nghĩ như thế là có thể đánh gục tôi sao?
Tôi lạnh lùng quét ánh mắt qua đám phóng viên mà Bối Tư Mộng mời đến.
Ánh nhìn của tôi khiến cả bọn chùn bước.
【Đúng vậy, tôi chính là người đã ra lệnh chèn ép Bối Tư Mộng. Từ giây phút này trở đi, cô ta đừng hòng nhận được bất kỳ bộ phim hay hợp đồng đại diện nào nữa.】
Tất cả mọi người đều chết lặng.
Không ai ngờ tôi lại thừa nhận một cách thẳng thắn đến vậy.
Bối Tư Mộng ôm mặt khóc nức nở.
【Chị Minh Lan, sao chị có thể đối xử với một đứa trẻ xuất thân từ nông thôn như em như thế? Chị có biết em đã phải nỗ lực thế nào không?】
【Chị đã là ngôi sao hạng A trong làng giải trí, cớ gì lại làm khó một nghệ sĩ nhỏ như em?】
【Em đã gần như sụp đổ rồi, xin chị hãy buông tha cho em.】
【Chẳng lẽ chị thật sự muốn em phải chết mới vừa lòng sao?】
Bối Tư Mộng gục xuống bàn, bật khóc dữ dội.
Người hâm mộ của cô ta như tan nát cả cõi lòng.
Họ ào ạt lên tiếng chỉ trích tôi, thậm chí buông lời mắng nhiếc.
Dường như tôi mới là kẻ phá hoại gia đình người khác, quyến rũ chồng của họ.
Còn Bối Tư Mộng lại trở thành một nạn nhân đáng thương.
Tin tức tôi chèn ép Bối Tư Mộng, dựa vào danh tiếng và địa vị để bắt nạt người mới trong làng giải trí lập tức leo lên top 1 tìm kiếm nóng hổi.
Tôi không quan tâm!
Cộp cộp cộp!
Tôi sải bước trên đôi giày cao gót, kiêu hãnh như một nữ hoàng tiến về phía Bối Tư Mộng.
“Ngẩng đầu lên!”
Bối Tư Mộng ngơ ngác ngẩng mặt, lộ ra vẻ đầy nghi hoặc.
Chát!
Tôi dồn hết sức, tặng cô ta một cái tát vang dội.
Chị đây, muốn chơi lớn rồi!