Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/10t3CFo17o
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
“Thế nào?” Cố Tây Minh hỏi, “Có thử với tôi không?”
Tôi do dự vài giây, rồi mạnh mẽ đáp: “Thử!”
khi xác định sẽ hôn với Cố Tây Minh, việc đầu tiên tôi làm là đưa cậu ta về nhà gặp bố mẹ.
Có lẽ tốc độ mà tôi và cậu ta quyết định cả đời thực sự quá nhanh, ngay cả bố mẹ tôi cũng kinh ngạc, còn khuyên nhủ: “Có cần nghĩ lại không? Thực này cũng không gấp vậy…”
Tôi cố giữ mặt tỉnh bơ, nói: “Lấy cậu ta đi.”
Cố Tây Minh tỏ vẻ khiêm tốn: “Thực con và Niên Niên đã có tình cảm với nhau lâu, vì nhiều lý do khác nhau mà chưa công khai. Lần hôn này lại là cơ hội cho chúng con nói rõ lòng mình.”
“Tốt, tốt lắm!”
Bố tôi vui vẻ vỗ vai Cố Tây Minh: “Chú biết ngay là không nhầm cháu mà.”
là thời gian bàn bạc các vấn đề liên quan lễ hôn.
Tôi vẫn duy trì thái độ không can thiệp.
khi bàn việc chọn nhà hôn nhân, tôi chen vào: “Con chuyển sống cùng Cố Tây Minh.”
Mẹ tôi mỉm cười trêu: “Con gái con đứa, biết giữ ý tứ cả.”
Tôi mới không thèm giữ ý tứ ấy.
này tôi đã bàn kỹ với Cố Tây Minh đường tới đây.
Tôi đã ngoài sống một mình lâu, nhưng bố mẹ không cho phép, buộc sống chung dưới một mái nhà.
Lần này có cơ hội, tôi tất nhiên tận hưởng cảm giác sống một mình nhà của Cố Tây Minh, xem có thật sự thoải mái lời bạn thân miêu tả không.
Bố tôi hắng giọng: “ này để bàn đi.”
Tôi hừ hai tiếng, dù tôi cũng quyết chuyển đi.
Khi mọi xong xuôi, trời đã về khuya.
Cố Tây Minh khăng khăng về nhà, bố mẹ tôi bảo tôi tiễn cậu ta cửa.
Tôi thong dong đi , cầm vẫy tay với cậu ta: “Tạm biệt nhé, vị hôn phu.”
Cố Tây Minh quay đầu mỉm cười.
Cậu ta định nói thì tay tôi sáng lên, hiện tin của “Cậu ngọt ngào 185”.
[Chị ơi, đã đắp chăn xong rồi, chờ chị chúc ngủ ngon thôi.]
Tôi mở khóa trả lời.
Cố Tây Minh lúc này vội đi nữa, đứng bên cạnh tôi gõ từng chữ.
Tôi trêu cậu ta: “Ngay trước mặt vị hôn phu mà tỉnh người khác, thật kích thích.”
“Đây mà gọi là kích thích à?” Cố Tây Minh nói.
“Hả?”
Tay tôi run một chút, câu “Ngủ ngon” đã gửi đi.
Cậu ngọt ngào lại ngay: [Vâng vâng, ngủ ngon. sẽ vào giấc mơ tìm chị đây!]
Cố Tây Minh giật lấy của tôi, ấn nút ghi âm: “ thôi, chúng tôi đợi cậu mơ.”
Gửi xong, cậu ta trả lại cho tôi.
“Đương nhiên là cùng vị hôn phu tỉnh người khác mới thật sự kích thích.”
“…”
lại rung lên.
Là tin mới của cậu ngọt ngào: [Quấy rầy rồi, cáo .]
Tôi lại thì thấy biểu tượng dấu chấm than màu đỏ hiện lên trước tin .
Không nhịn , tôi đá một phát vào chân Cố Tây Minh: “Tất cả là tại cậu! Cậu ta xóa tôi rồi!”
Cố Tây Minh ôm chân đau, vừa rên vừa mắng: “Không hiểu cậu lại thêm loại người làm ? Nói với cậu ta tổ làm bẩn mắt.”
“Tôi cần kinh nghiệm!” Tôi nói. “Phim tiếp theo tôi sẽ đóng vai nhân vật vậy.”
Nghĩ lại vẫn bực, tôi véo mạnh cánh tay cậu ta thêm một cái.
“Tôi làm cùng cậu, chưa?”
Cố Tây Minh nói: “Cậu gẫu thế nào, này tôi sẽ gẫu với cậu vậy.”
“Cậu á?” Tôi cậu ta với vẻ khinh bỉ.
Lòng hiếu thắng của cậu ta bùng lên: “Tôi có không bằng thằng nhóc ? Tôi cao hơn, đẹp trai hơn, giàu hơn, tôi còn làm bạn gẫu miễn phí, cậu lợi rồi, biết không?”
Ánh mắt tôi di chuyển xuống dưới, rồi lại dưới lên , cuối cùng dừng lại n.g.ự.c áo sơ mi xanh của cậu ta.
“Ngực cậu không to bằng cậu ta.”
Cố Tây Minh cúi đầu , chốc lát mất hết sức lực và thủ đoạn.
Cậu ta nhắm mắt: “Biến đi!”
dáng vẻ xấu hổ và tức giận của cậu ta, tôi bỗng thấy tâm trạng hôm nay thật tốt.
Bất chấp sự phản đối quyết liệt của bố mẹ, tôi vẫn kiên quyết chuyển nhà của Cố Tây Minh.
Dù thì, chính họ đã thúc ép tôi hôn mà.
Đây chính là cái giá mà họ trả!
Cố Tây Minh lại rất hiểu ý, để tôi có cuộc sống độc thân trọn vẹn hơn, cậu ta còn đặc biệt chọn hộ lớn trung tâm thành phố mà cậu ta mua nhưng chưa từng qua.
Không gian rộng rãi, tầm thoáng đãng, ngay khi bước vào, tôi đã yêu nhà này.
Ngồi ghế bập bênh trước cửa sổ sát đất, tôi không kìm mà chụp một bức ảnh hoàng hôn để khoe mạng xã hội.
【Chính thức bắt đầu cuộc sống độc thân, hehe.】 (Chế độ ẩn bố mẹ)
bao lâu, bạn bè đã bình luận: 【Đây là nhà của anh Cố ?】
Tôi hoảng hốt, cảm giác linh hồn rời khỏi cơ thể, nhưng các bình luận tiếp nối không ngừng:
【Cậu sống chung với anh Cố rồi à?】
【Trời đất! Hai người thế này bao giờ vậy?】
【Chúc mừng, chúc mừng!】
Tôi vội vàng xóa bài đăng, lòng đầy bối rối, rồi gửi ảnh cho Cố Tây Minh để chất vấn: 【 bọn họ đều biết đây là nhà cậu?】
Cố Tây Minh gọi thẳng : “Đây là nhà tôi chuẩn bị làm nhà tân hôn.”
“…”
Tôi mặt không cảm xúc: “ cậu không nói sớm?”
Cậu ta giải thích: “Những khác tôi ít nhiều đã qua, tôi sợ cậu để ý dấu vết cuộc sống của tôi . Còn này, tôi chắc chắn chưa từng sử dụng.”
“…”
Lý do nghe cũng hợp lý.
Tôi cố gắng bỏ qua, dù tôi cũng sắp hôn với cậu ta, trước nhà tân hôn cũng .
Cố Tây Minh đổi chủ đề: “ một mình vui không?”
Tất nhiên là vui, tôi thiếu mỗi việc nhảy cẫng lên.
Tôi vắt chân, giả bộ nói: “Cũng tạm.”
Bản dịch đăng MonkeyD Thế Giới Tiểu Thuyết.