Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/9pUB6jBLsY
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Bố cho bí mật đường thi thạc sĩ.
“Tri Tri, thi xong con đừng nhà vội.”
“Bố tin báo cho con, con bố sắp trở .”
tưởng bố đang đùa.
Anh trai ôm cái: “Tri Tri, là đấy, em là .”
Sau khi những câu đó, sắc trở nên tái nhợt.
Bố : “Con bé , lẽ con nghĩ con bố trở thì con thể tiếp tục ở nhà , bố là bố ?”
Anh trai cưng chiều xoa đây: “Tri Tri ngốc quá, em tỉnh , chúng thể là xa lạ thôi, em hiểu ?”
1
cổng trường thi với cái ốc trống rỗng, thể hồn động trời rằng con bố .
Giây , trai là Kỷ Bắc còn giúp kiểm tra xem mang đầy đủ thẻ dự thi và bút chuyên dụng , mà giờ giơ tay lên vẫy , khẩy: “Này Tri Tri, em bày cái vẻ ?”
“Không em đồng ý để em nhà đấy chứ? em là thiên kim , còn em là giả, là kẻ mạo danh.”
“Nhiều năm qua em chiếm lấy tất cả những vốn thuộc em . lẽ em cảm thấy áy náy xíu nào hả? lẽ em còn tranh với em ?”
, thậm chí còn thời gian để tiếp nhận.
Trong là hình ảnh sáng nay: bố tự tay xuống bếp nấu ăn, chúc thi đỗ đạt.
Mẹ bất chấp giá lạnh, mặc sườn xám để chúc khai pháo đại cát.
Anh trai gác cuộc họp trọng, tự lái xe đưa trường thi.
Sao họ thể giây còn tâm chăm sóc hết lòng, giây bằng ánh đầy cảnh giác, thể là kẻ giả mạo ác độc bảo rằng từ nay thể là xa lạ?
thể cắn răng, lòng lạnh rỉ m.á.u nhưng gượng .
“Không , chúc mừng đoàn tụ. Em thi đây.”
cảnh giác gương Kỷ Bắc cuối cùng tan thành nét cưng chiều, vỗ vai : “ ngoan, mau , thi cho .”
Mẹ bộ sườn xám xinh : “Tri Tri, năm đó mặc bộ sườn xám , con thi đại học giành vị trí .”
“Hãy tin , bộ chiến bào chắc chắn thể phù hộ con thi thạc sĩ thuận lợi, là đỗ.”
“Ôi, phì phì, suýt quên mất, bây giờ thể là . Tri Tri, con là nhé. Nào, thử tiếng nào.”
Mẹ với ánh tràn đầy mong đợi, chờ hai tiếng “” từ miệng .
phụ nữ là mà là “” suốt hai mươi ba năm qua.
Sống mũi cay xè. cố gắng kìm nước , để nó trào .
Cổ họng nghẹn đắng, môi mấp máy mấy mà thốt nổi chữ nhưng dường họ thấy bên bờ vực sụp đổ.
Bố thậm chí còn , giục : “Tri Tri, mau chú, .”
“Nếu cháu quen thì lúc con chúng , con bé sẽ nghĩ nhiều đấy. Con bé nhạy cảm lắm, chú thể làm tổn thương nó, cháu hiểu ?”
đẩy xuống địa ngục vô tận, trái tim c.h.ế.t lặng, lòng đau đớn mức còn thiết tha .
Cuối cùng, khó khăn thốt hai chữ: “Chú… …”
Bố cẩn thận sát biểu cảm , dường nhẹ nhõm hẳn, bật ha hả: “Ha ha, đúng chứ, cứ nhé.”
Mẹ ôm : “Cục cưng Tri Tri, mau thi , nhất định thi đấy.”
Khoảnh khắc , thực gào lên cách điên cuồng: Nếu thực mong thi , tại đợi khi kỳ thi kết thúc hãy ?
Nói ngay lúc , còn thể thi ? thể hỏi bất cứ điều mà thể lê bước chân nặng trĩu phòng thi.
Lúc , những giọt nước kiềm nén cuối cùng vỡ òa, rơi lã chã.
Lau nào hết.
Lúc kiểm tra an ninh phòng thi, giám thị thấy sưng đỏ nên bèn : “Em , dù chuyện trọng bằng kỳ thi , mau điều chỉnh tinh thần .”
cố gắng kìm nước , gật .
Người , vượt qua bờ bên , điều tiên làm là đứt tơ tình.
Còn kịp cập bến thì chính gia đình đứt .
là nực .
Thực … Họ cần vội vã cắt đứt hệ với ?