Văn án:
xuyên một cuốn tiểu thuyết vạn mê với vai trò là một nhân vật qua đường, hào quang nhân vật chính, cũng chẳng tuyến tình cảm gì, chỉ dựa việc “nhặt đồ” mà các nam phụ tặng để phát tài giàu.
【Aaaa, bó hoa hồng Ecuador mà bạn thanh mai trúc mã nổi tiếng tặng nữ chính sai mang vứt ở công viên Thanh Sơn .】
bật dậy khỏi giường như cá chép nhảy khỏi mặt nước, phóng xe điện nhỏ đến tốc độ tối đa, lục tung cả công viên để nhặt hoa về bán kiếm lời.
【Tổng tài hơn tuổi quỳ một gối cầu hôn từ chối, tiện tay vứt luôn viên kim cương to như trứng chim bồ câu?!】
đội sương gió, bò trườn trong bãi cỏ suốt năm tiếng, cuối cùng cũng đào viên “thành ý” thể mua ba căn hộ gốc dừa.
【 Đàn em khóa sổ tay thủ công suốt ba tháng tặng nữ chính, thất tình liền định đốt sạch?!】
xách bình cứu hỏa lao phòng tranh, khua môi múa mép mãi mới thuyết phục em blogger dạy thủ công, giờ khóa học cháy hàng, còn tặng một khóa học VIP trọn đời.
【Nam nữ chính đính hôn, định tặng một ký vàng cho cặp đôi ôm lâu nhất trong trường.】
kéo ngay bạn học nghèo kiết xác, bắt đầu tính giờ, ôm chặt buông: “Anh , vận mệnh bằng vàng đang vẫy gọi tụi đó.”
【Phản diện cuối cùng cũng hắc hóa, vì khiến nữ chính ghen mà ôm lấy một cô gái qua đường?!】
【Ơ khoan đúng lắm nha! Sao cứ cảm thấy phản diện ôm mà sướng thầm thế ?!】