Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/8zvG0FGtc0
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
[Góc nhìn – (1)]
Tôi từng nghĩ mình không bạn bè.
Hồi tiểu học, tôi từng thầy cô yêu quý. Trong ấn tượng của tôi, giáo viên luôn thích những học ngoan, học giỏi, chữ đẹp, gương sáng sủa…
Còn tôi không.
phải vì tôi nghịch ngợm trên lớp? Mà TV nào cũng chiếu cảnh giáo viên yêu mấy đứa học hay phá phách cơ mà?
Để gây chú ý, tôi bắt đầu bày trò: làm ồn, giấu bài bạn bàn giả vờ “tìm giúp”, diễn vai “ tốt” trước cả lớp.
… bị mời phụ huynh.
Cả lớp chẳng muốn ngồi tôi.
đến một ngày — Bảo Bảo chuyển tới.
Cô ấy trông ngoan ngoãn, dễ bị bắt nạt.
“Chào cậu, tớ là Bảo Bảo.”
đó tôi nổi hứng trêu chọc, bèn nói: “Còn tớ là Hồng Đậu Đậu.”
Cô ấy hơi ngẩn ra, tôi tưởng bị lộ .
ngờ… cô ấy không nhận ra, còn gật đầu lịch sự.
Tôi lại bị cô giáo mời ra hành lang đứng phạt.
đúng là…
Tên Bảo Bảo nghe thật dễ thương.
Tôi bắt đầu muốn làm bạn với cô ấy.
Sáng nào cũng mang theo một bịch sữa – phần ăn sáng của chú Vương tôi – để tặng cô ấy.
Cô ấy rất khó chiều.
Uống sữa xong còn tiện tay… trả lại vỏ tôi!
một tuần, cô ấy bắt đầu nói chuyện với tôi.
Tuy lạnh lùng, tôi vui lắm.
Tôi tiếp tục tặng sữa. Cô ấy chẳng lẽ vì… thích uống sữa?
Hai tuần , tôi nhận thông báo phải ra nước học. Tôi còn kịp tạm biệt cô ấy…
[ – (2)]
Cuộc sống ở nước cũng… chẳng gì đặc biệt.
14 tuổi, tôi về nước dự nhật Nhị gia.
Tiệc xong, tôi lén quay lại trường cũ. Tôi nhớ tên cô ấy – Bảo Bảo
Tìm mãi mới thấy cô ấy trên sân thể dục. Trông còn… xinh hơn trước chút. cũng bình thường thôi.
Tôi đứng ở góc râm nhìn lén, Một nhóm con gái nhìn thấy tôi, thầm: “Cậu kia đẹp trai ghê!” Đẹp trai à? Không biết nữa.
Tôi lùi lại gần hơn, đúng cô ấy chuẩn bị ném tạ. Tôi thầm nghĩ: “Để xem ném bao xa.”
3… 2… 1… Cái tạ bay thẳng tôi, tôi vội né sang bên. Dù vậy xỉu luôn tại chỗ. cần lệch thêm một centimet là đời .
Tôi nghi là cô ấy… cố tình báo thù!
tôi ngã xuống, lại thấy cô ấy cũng xỉu. Gì vậy trời?! Sao lại lăn ra luôn?!
hôm đó, tôi lại bị ép quay về nước .
[ – (3)]
Năm tôi 18 tuổi, học xong chương trình nước , lấy bằng tốt nghiệp.
Tôi bảo muốn trải nghiệm thi đại học trong nước. liền tôi học lớp 12 tại một trường cấp nổi tiếng.
Và… tôi lại gặpTô Bảo Bảo
Ngày nào các học cũng mày héo úa bị hút hết khí. một tháng học ở đó… tôi mới hiểu, đúng là kiệt quệ thật.
Một buổi chiều nắng đẹp, tôi gặp cô ấy trong buổi thi thể dục.
800m? Cô ấy chạy ngon lành. Gập bụng, nhảy xa? tốt.
Tới phần thi – chạy 50m — “ĐOÀNG!” – tiếng súng báo hiệu vang lên. Tôi kịp phản ứng … một thân hình đổ sập lên tôi, đầu cô ấy đập thẳng mũi tôi.
Tôi thấy máu phụt suối.
Lại là Bảo Bảo
Tôi bắt đầu nghi ngờ: Chúng tôi khắc mệnh không vậy?!
, tôi nghe chuyện liền tôi học đại học riêng theo chế độ đặc biệt.
[ – (4)]
Khi tôi xử lý xong việc kinh doanh ở nước , tôi giao công ty trong nước tôi tiếp quản.
Không ngờ vừa về nước đã bị hãm hại.
Tôi bị bỏ thuốc, loại thuốc khiến nóng bừng, mềm nhũn, không còn sức lực.
Chừng mười phút , lén mở cửa bước , còn khóa trái lại.
Tôi thầm nghĩ: “, đến đây. Xem ra tay trước.”
Cô ấy trông… quen quen. tôi nhớ ra là .
Khi cô ấy bắt đầu cởi áo tôi, chạm tôi… Tôi mới nhìn rõ : Bảo Bảo
Tôi sắp tức cười luôn . Sao lại là cô ấy nữa?!
Tôi hỏi cô ấy là .
Cô ấy đáp: “Chị đại bao em.”
Tôi còn kịp nói gì cô ấy đã chồm tới hôn.
Ngay khoảnh khắc đó, cả tôi bị điện giật. Mỗi tế bào đều bùng nổ.
…
Sáng hôm , cô ấy còn tỉnh. tròn, đáng yêu hồi nhỏ, là… lớn hơn tỉ lệ thôi.
Tôi giả vờ ngủ.
cô ấy tỉnh, tưởng tôi ngủ, liền bắt đầu… sờ soạng.
Từ , ngực, tay, eo… đến bụng dưới…
Tôi sợ mình không kiềm nên chủ động lên tiếng dừng lại.
Tôi nói tên mình là .
Cô ấy há hốc miệng, tưởng vừa bị sét đánh.
… Cô ấy lại tưởng tôi là ông già hói đầu yếu lý!
…
Bảo Bảo Tôi thừa thời gian… để em nhớ ra tôi là .
chúng tôi cũng bắt đầu hẹn hò.
Còn cô ấy ngây thơ tin rằng…
Chúng tôi là một đêm tình cẩu huyết, không ngờ thành yêu thật.