Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/5VMQ6ZmPXn
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
12
Ta chọn một người trong phủ, thuê một người bên ngoài.
Đều là những gái xinh đẹp, da dẻ nõn nà.
“Nếu các không , có thể lấy bạc rời đi.”
Hai người đều không động đậy.
Nhắc đến Chu Cẩn, đỏ bừng, ngượng ngùng :
“Nô tỳ nguyện thiếp của công tử.”
Chắc vì Chu Cẩn có dung mạo yêu nghiệt, hiếm có trên đời.
cũng chàng mê hoặc.
Ta sắp xếp xuôi.
Sai tiểu đồng đi mời Chu Cẩn.
“ công tử nhà ngươi, là con.”
Không ngờ, Chu Cẩn lại gấp gáp đến thế.
Trời còn sáng choang, chưa đến trưa đã về phủ.
Trán chàng đầy mồ hôi, sải vào phòng.
Thật là không nhịn nổi một khắc nào.
Chàng còn cảm ơn ta rối rít.
ta ăn cơm trưa, gắp thức ăn, múc canh.
Đôi phượng nhìn ta đầy tình ý.
Chàng nắm tay, khẽ ho một tiếng: “Sao nhân lại gấp vậy?”
“Ba năm , đây là đầu tiên …”
Ta cúi : “ quân thật sự lúc này sao?”
Chàng hơi sững lại, nở nụ cười, đôi rực rỡ như bầu trời đầy sao.
“Lúc này cũng không tệ.”
Tên háo sắc, trời còn chưa tối đã vội vã.
“ quân đợi một , ta đi chuẩn .”
Chàng dịu dàng : “Đi đi.”
Ta lui ra ngoài, gái cao vào trước.
Còn chưa đi xa.
Bên trong chợt vang lên tiếng quát lạnh: “Ngươi là , ra ngoài.”
“Giang Uyển, nàng vào đây.”
Ta xách váy vào.
Nở nụ cười: “Không hài lòng thiếp thất ta nạp cho à?”
Hắn nhíu mày: “Thiếp thất?”
“Nếu không hài lòng, hay để ta gọi thấp kia vào thử?”
Chu Cẩn gần như nghiến răng: “Tốt lắm, nàng còn chuẩn hẳn hai người? Đúng là rộng rãi.”
“Ra ngoài! Tất cả ra ngoài, không để lại một .”
“Giang Uyển, đứng lại. Ta cho phép nàng đi à?”
Một dự cảm chẳng lành ập đến sau lưng ta.
13
Ta nuốt nước bọt, quay người lại.
Sắc Chu Cẩn lạnh như sương.
“ ta nạp thiếp chứ?”
“Là chàng đồng ý đấy thôi, con .”
Sắc chàng càng khó coi hơn: “Nàng ta người khác? Thế còn nàng thì sao?”
Ta khoát tay: “Là chàng không ta , ta còn uống thuốc tránh thai đấy.”
Chu Cẩn ngập ngừng một : “ trước trên thuyền, nàng bệnh, đại nàng thể hàn, tạm thời không nên có thai, sẽ không tốt cho sức khỏe.”
“Những thang thuốc đó là ta nhờ thái y trong cung kê, đều là thuốc bổ ấm người, không hại thân thể.”
À, sao mấy năm nay sức khỏe ta ngày càng tốt hơn.
Chu Cẩn từng tiến sát lại.
Đôi đen láy nhìn chằm chằm vào ta.
[ – .]
Cảm giác quen thuộc ba năm trước lại ùa về.
Ta nuốt nước bọt.
“Chàng gì?”
“ Uyển, sao nàng lại nghĩ ta sẽ con người khác?”
“Nàng thật sự không để tâm nào sao, chồng mình ở người phụ nữ khác…”
Thân hình cao lớn của chàng áp sát vào ta, lồng n.g.ự.c phập phồng.
Xin chào mọi người ~ đọc cho iem xin 1 lượt theo dõi nhé hihi
Ta định quay người bỏ chạy.
Chàng ôm ngang eo ta.
Sải dài đi thẳng đến giường.
Ấn ta xuống, áp người đè lên.
này, giọng ta khản đặc.
Chàng không chừa cho ta một đường lui nào.
14
Dù vậy, mỗi bữa cơm đều là những ta thích.
Dù chàng ăn đến mồ hôi đầm đìa.
Cũng không để hạ nhân đổi : “Cứ để đó, Uyển thích ăn.”
Ngày nào tan triều về nhà, chàng cũng mang theo mấy ngọt như hoa hồng, anh đào chiên, phục linh.
Toàn là những ta thích.
Mỗi trên giường, vị công tử ngậm thìa vàng như hắn lại tự tay lau người cho ta.
Đợi ta rửa sạch sẽ , chàng mới đi tắm.
Giờ chàng hỏi ta, chàng đối xử ta có tốt không?
Ta chỉ dửng dưng đáp: “Tạm được.”
Chàng thở dài: “Vậy thì nàng cứ đi đi.”
15
lắm ta mới xuất hiện trở lại.
Quản lý tửu có nhiều sổ sách cần ta đối chiếu.
Ta chọn một gian phòng yên tĩnh để kiểm tra sổ sách.
Cuối cũng .
Nhưng cửa lại bất ngờ đá văng bên ngoài.
Một tiếng quát giận dữ vang lên: “Hai người các ngươi đang gì?!”
Nhiều năm sau.
Ta mới nghe Chu Cẩn kể lại.
Khi đó, điều chàng nghe được là thế này:
Giọng nữ quen thuộc nũng nịu: “Cuối cũng , mỏi lưng chết.”
Giọng nam bật cười: “ sau đến sớm hơn, sẽ không như vậy.”
Mờ ám đến cực điểm.
Không thể nghe nổi.
Chàng ghen đến phát điên.
Ta quay đầu lại.
Thấy chàng đứng ở cửa, giận dữ bừng bừng.
Một thân áo choàng đen, thắt lưng da họa tiết tối màu, dáng người gọn gàng, gương phủ đầy sương lạnh.
Cứ như Diêm Vương ngọc ra địa ngục.
Thật đáng sợ.
Quản lý tửu hoảng hốt: “Tiểu nhân đang nhân đối…”
“Chúng ta đang đối chiếu thực đơn.”
Ta ra hiệu bằng ánh , không cho hắn hết.
Dù sao ta kiếm tiền cũng không tiện để lộ ra ngoài.
“ mẫu sắp tổ chức tiệc mừng thọ, ta định mời đầu bếp của Thiên Thủy Các về phủ tiệc.”
Ta gõ gõ bàn: “Đây chính là thực đơn.”
May trên bàn thực sự có một tờ thực đơn.
Sắc Chu Cẩn mới dịu đi đôi .