Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/3fuluph5xE
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Bốn đại học.
Tôi mất tổng cộng 569 phần đồ ăn giao tận nơi.
gần ngày nghiệp, tôi mới đăng lên diễn đàn trường một bài viết:
“ 569 phần đồ ăn mà tôi mất, 566 phần có trộn Oreo.”
Diễn đàn nổ tung.
Đám chuyên gia trộm đồ ăn cũng hết hồn.
Hôm đó, vô số người đã đơn tố cáo tôi độc lên nhà trường.
Tôi cười nhạt, xoay người tung ra luận văn nghiệp:
《Nghiên cứu tỷ lệ C/N và quá trình phân giải việc kết hợp phân hữu cơ với thức ăn thừa》
“ độc á? Đùa thôi. Đây là tài liệu thực luận văn của tôi.”
–
1 giờ 30 sáng, diễn đàn nổ banh xác.
trường bàn tán xôn xao về bài viết tôi vừa đăng lên.
Có người thậm chí tát tỉnh bạn cùng đang ngủ:
“Dậy ! Có chuyện lớn !
Có đứa đại học 4 bị mất 569 phần đồ ăn mà không hó hé ,
giờ khai là đó có 566 phần trộn Oreo!
Phen này bọn trộm đồ ăn xác định toang luôn!”
Bạn cùng mới tỉnh ngủ mà nghe tin sốc thế thì cũng tỉnh táo liền, quên nổi nóng, vớ lấy điện thoại chia sẻ ngay.
Bài viết của tôi viral như bão.
Server của trường đơ toàn tập lượng truy cập khủng khiếp.
Chưa đầy 10 phút khi đăng bài,
Bình luận phía dưới đã vượt mốc 999+.
“! Rất ! Trường nghiệp bọn mình là nơi đồ ăn bị trộm nhiều nhất trường lân cận!
Phen này xem ai dám ăn chùa nữa không!”
“569 phần, cứ tính trung bình 15 tệ một phần là 8535 tệ,
mỗi hơn 2000 tệ. bạn ít tiền tiêu vặt không nên bắt chước nha.”
“Trường nghiệp chịu cảnh đồ ăn bị trộm đã lâu,
động này sẽ vào lịch sử nhà trường!
Ai mà post bài đó, tôi mã QR, tôi cũng góp chút công sức môi trường sạch!”
Trường tôi nổi tiếng khắp nơi … hay mất đồ ăn.
Mọi người căm ghét chuyện ăn cắp đồ ăn tới tận xương tủy.
trừng phạt bọn ăn trộm, tôi đã chịu đựng suốt 4 .
Tôi vẫn nhớ rất rõ…
nhất, có hôm tôi bị hạ đường huyết nhịn ăn sáng.
giờ thể dục, tôi suýt ngất.
Tôi vội một phần cơm gà kho nấm cổng trường – đúng nghĩa là cứu mạng.
khi tôi chạy tới chỗ đồ ăn, thì phần cơm ấy đã bốc hơi.
Lúc đó tôi ngây thơ nghĩ là ai cầm nhầm, nên lại một phần thẳng về ký túc.
Kết quả?
Lại mất tiếp.
Tôi tức đập tường.
quá đói, tôi thêm lần ba.
Lần này tôi đứng canh dưới ký túc, tôi nghĩ, “Xem ai dám cướp nữa!”
… vẫn bị mất!
này tôi hỏi anh shipper, thì biết một cô gái đã chặn anh ấy từ ngoài cổng và nhận hộ .
Tôi thì sắp xỉu đói, đồ ăn thì bị người ta cuỗm sạch.
Kể từ hôm đó, tôi thề trả giá tụi trộm vặt này.
Từ đó về , mỗi lần đồ ăn, tôi 2 phần.
Một phần ăn.
Một phần thì… vào “ thí nghiệm” … “xử lý”.
Tôi học ngành nghiệp, quen với phân bón hữu cơ từ lâu, coi như nghiên cứu học thuật.
Không có áp lực tâm lý .
Cứ thế suốt 4 , tôi ngậm miệng chịu đựng, tới gần ngày nghiệp, mới tung bài post đó lên.
Tôi đám trộm đồ ăn, mỗi lần ăn là nhớ lại nỗi sợ bị sinh viên nghiệp trừng phạt!
Tôi tưởng rằng tất mọi người sẽ ủng hộ việc tôi làm.
chưa được bao lâu, hướng gió phần bình luận đã thay đổi.
Người trích tôi ngày càng nhiều, thậm chí những ai tán thưởng tôi cũng bị rủa.
“ thứ đó vào đồ ăn người khác — khác độc?
người không những không lên án mà khen ngợi?
Sinh viên trường nghiệp có tam quan (giá trị sống) không vậy?”
“Ai lại ăn cắp đồ ăn chứ? Cùng là sinh viên nghiệp, nhiều lắm cũng là lấy nhầm thôi mà.
Một chuyện nhỏ như vậy mà bị bốc lên tận mây, làm mất mặt trường!
Mọi người bấm nút báo cáo , mai tôi cũng báo với nhà trường,
loại người độc như vậy nhất định không thể nghiệp!”
“Đúng đó! là mất một phần cơm thôi mà, người khác ăn vi khuẩn, virus, vi như vậy đáng bị tù!”
“Ai biết cái ‘Người thực lý thuyết ủ phân’ là sinh viên lớp nào?
Tôi có chút quà quê, tặng bạn ấy.”
Trước làn sóng trích ào ào, tôi hơi đơ người.
Ủa, sao thành tôi sai ?
Tức không nói nên lời, tôi đáp lại bằng một meme:
“Khuôn mặt người da đen hỏi chấm.jpg”
Xã hội xuống cấp, lòng người thay đổi thật !
Không ai bọn ăn trộm, lại hùa nhau tấn công người bị hại như tôi.
Tôi giận mức tay run khi gõ chữ:
“Tôi đã ghi lại hết cái ID to nhất nhé.
Không bạn ăn trộm thì căng thẳng làm ?
Bạn không ăn đồ có ‘gia vị đặc biệt’ thì mắc tôi?”
Xài meme cãi lại người đó cảm giác thật sướng tay.
Cảm ơn vị thẩm phán huyền thoại từng nói:
“Không bạn đ.â.m xe thì sao đỡ người bị nạn?”
khi trả lời, thông báo comment vọt lên 999+.
Tôi lười mở ra xem, chắc toàn lời .
Đúng lúc đó, diễn đàn trường bị sập.
Tôi lướt mỏi tay cũng không thấy hồi phục, bèn ngủ.
đêm nay, chắc chắn nhiều người mất ngủ…
Sáng hôm , tôi bị đánh thức bởi tiếng ầm ĩ.
Trưởng của tôi, Quách Lôi, đang đập đồ loạn xạ, tức không chịu nổi.
“Cái người này đúng là quá đáng, đây là độc!
Tôi báo cáo với nhà trường, tuyệt đối không thể dung túng vi tội phạm như thế này!”
Hai bạn cùng bị đánh thức, Đàm Huệ Huệ và Lương Mỹ Huyên, vừa nhìn thấy bài đăng thì lập tức bừng tỉnh.