Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/60JYV4rzDy

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 6

chưa được điểm nhãn.

Ông đứng trước hai hình nhân. Tôi kinh hãi thấy đôi mắt dần hiện lên vệt máu. đang tự điểm nhãn cho chính mình!

Ông ta nhanh tay thừng từ túi, thắt hai hình nhân lại. Chỉ thế thôi sao? Tôi định mở miệng hỏi thì ông đưa tay lên môi ra hiệu im lặng, chỉ lên gác xép.

Tôi vừa bước lên cầu thang gỗ ọp ẹp, tiếng ồn ào chè chén đã ùa vào tai. Những tiếng cười the thé vang lên xen lẫn thứ ngôn ngữ kỳ quái.

Ông tháo tay buộc vào cột nhà, ép tôi vào tư thế ôm cột như gấu trúc. Cánh cửa gác xép bật mở – căn phòng chật ních hình nhân đã điểm nhãn!

đồng loạt quay đầu. Đúng là lũ hình nhân mẹ tôi làm! Vài hình nhân khúc khích cười, giọng nam nữ lẫn lộn như đang chế nhạo.

ở đây.” Ông cười nhạt. 

Đùng một , đám hình nhân trợn mắt trắng dã, những móng tay sắc như d.a.o xòe ra. Ông ta xông thẳng vào giữa đám, dùng hai tay ra một xấp bùa từ trong ngực, vung lên trung, miệng lẩm bẩm câu chú.

“Trói!”

Những tờ bùa đáp đúng lên mắt lũ hình nhân. đám cứng như tượng. Tất đã kết thúc chỉ trong chớp mắt.

Ông hoàn tất mọi thủ tục, lại quấn quanh cổ tay mình. Vòng nối tiếp vòng kia, ông ta nắm c.h.ặ.t đ.ầ.u lại.

“Nhóc con, cháu muốn giúp ông một tay ?”

Tôi dõi theo ánh mắt ông ta, sau lũ hình nhân là tấm bình phong che lối lên tầng . Đó là tầng cuối cùng.

Đến giờ tôi vẫn chưa thấy Đồng Nữ và em trai. Rốt cuộc tôi sẽ đối với điều gì? Câu trả lời đã quá rõ ràng.

“Cháu giúp thế nào ạ?”

“Đến lúc cần thiết, ông sẽ cần m.á.u của cháu.”

Tay tôi lần theo lưỡi d.a.o nhỏ giấu trong ngực. Tôi gật đầu đồng ý.

Một kẻ muốn m.á.u tôi, kẻ khác thèm khát mạng sống . Tôi biết chọn bên nào.

tôi cùng bước lên tầng ba, căn phòng chật hẹp nhỏ hơn căn buồng cũ của tôi. Em trai tôi và Đồng Nữ quỳ phục dưới đất, giữa hai đứa là một hình nhân nát bươm, khuôn đã biến dạng hoàn toàn. trực giác mách bảo tôi, hình nhân là mẹ tôi.

Ông thả lỏng . Tôi tự giác tìm một cây cột ôm . Em trai tôi lườm một nhe hàm răng trắng hếu ra.

Đối với hai đối thủ, ông ta xâu hai đồng cổ ra. như rắn linh hoạt quấn lấy Đồng Nữ và em trai tôi. Hai đứa nó phối hợp ăn ý, một đứa công kích , đứa kia đ.á.n.h dưới, tạo thế giằng co.

Trận chiến diễn ra ác liệt, thể lực con sao địch nổi ma quỷ? Em trai tôi liên tục áp sát tôi, buộc ông ta lộ nhiều sơ hở.

Nhân cơ hội thoát khỏi hai đứa, ông ta chạy đến bên tôi, đưa hai bùa đè đồng ra:

“Máu!”

Tôi d.a.o trong , rạch mạnh một đường cánh tay. Máu nhỏ giọt tí tách thành chuỗi dài, làm nhòe nét chữ bùa. Ông ta trợn mắt nhìn bùa lại nhìn tôi, mũi ngơ ngác như muốn c.h.ử.i thề kịp nữa.

Đúng lúc tôi chảy máu, em trai và Đồng Nữ đã xông tới. Ông ta lại thêm hai bùa, dùng hai tay quệt m.á.u cũ, chỉ lấy một chút. Hai bùa lần lượt dán lên mắt và miệng Đồng Nữ, hai đồng dựng đứng che kín hốc mắt.

Đồng Nữ muốn giật đồng ra đầu tay nó lại như chạm lửa, hai đốt cháy đen. Nó gập quằn quại, như đang gào thét đau đớn thể phát ra âm thanh nào – miệng cũng đã bị bịt kín.

Vừa định thở phào, tim tôi đột nhiên thắt lại: Em trai tôi đâu ?

Hai bùa, hai đồng – tất đều dùng hết cho Đồng Nữ !

Ngay lúc đó, eo tôi đau nhói vì thứ gì đó đang cào xé da thịt. 

Tôi theo phản xạ cúi xuống, ánh mắt chạm ánh nhìn của em trai. 

Giờ em trai đã chẳng giống nữa, đôi mắt ngầu đáng sợ, tròng trắng hay đen, chỉ nguyên một màu m.á.u trong hốc mắt. 

Hàm răng nanh nhe ra trước tôi, khuôn nó áp sát đến nỗi tưởng như nó chỉ cần ngẩng lên chút nữa là thể c.ắ.n nát tôi. 

Lý trí mách bảo tôi chạy, đẩy thằng bé xuống, … 

tôi chẳng làm được gì, vì tôi cứng đờ. 

Chỉ cần em trai đè lên là tôi bất lực, sự việc vừa xảy ra trước đó mà sao tôi vẫn chịu kinh nghiệm? 

Miệng nó há rộng chiếm nửa khuôn , mùi xác c.h.ế.t xông lên nồng nặc, đúng là miệng m.á.u tươi đầy sát khí. 

Một đồng xu được ném vào miệng nó, tiếp theo là bàn tay lớn vừa đè đầu vừa bóp hàm nó, ép miệng mở rộng khép lại. 

Bùa chú dán ngay lên miệng, lên mắt. 

Em trai vẫn bám tôi, những tay nó siết

Chỉ khi nó rời khỏi, tôi mới cảm nhận được cơ thể mình, tôi ngồi phịch xuống đất. 

Tôi thở gấp hỏi ông : “Tất đã kết thúc sao?” 

“Chưa đâu.” 

Ông ta nhíu mày, “Căn nhà vẫn tồn tại, chẳng lẽ thứ gì khác?”

Ánh mắt dò xét của ông ta hướng về tôi. 

Sau hồi im lặng, tôi thốt lên: “.”

Lúc bố mẹ tôi mời Đồng Nam Đồng Nữ, họ vẫn chưa để tôi làm con nuôi bác hoài nghi phương pháp . Sau khi mẹ tôi mang thai, họ mới tin thật.

Tùy chỉnh
Danh sách chương