Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/VwhsbeRll

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 3

Hứa đạo trưởng im lặng một lát, đặt bàn tay nặng trịch lên vai tôi.

“Tiểu tử, điều ta sắp đây, cậu phải chuẩn tâm lý. Cậu có nhận được không, càng đến gần nhà cậu thì âm sát càng lúc càng đậm đặc?”

“Hứa đạo trưởng…” Tôi ngơ ngác lắc : “Âm sát thế?”

đơn giản là oán tỏa ra những vô cùng hung dữ, hơn …”

Hứa đạo trưởng dùng một tay bấm quẻ, còn miệng thì lẩm nhẩm suy tính.

“Nếu tôi không tính sai, việc toàn bộ dân làng biến thành xác , có liên quan mật thiết đến luồng âm sát này.”

“Này cậu nhóc…” Hứa đạo trưởng ngập ngừng: “Cậu thật tôi biết, cha cậu… có thật là còn không?”

“Dĩ nhiên là còn !” Tôi hơi tức giận: “ tôi mất sớm, tôi nhỏ đã lớn lên cùng cha, sao có không phân biệt được ông ấy là người hay là chứ!”

8

thái độ của tôi kiên quyết, Hứa đạo trưởng không hỏi thêm , im lặng tiếp tục đi về phía trước.

Cuối cùng, bóng dáng ngôi nhà quen thuộc hiện ra trong màn đêm.

Cha tôi có thói quen không giờ bật đèn làm âm , mà trong núi thì làm có đèn đường. Thế nên toàn bộ ngôi nhà chìm trong bóng tối đặc quánh, trông như một quái vật khổng lồ đang thu mình nằm phục bên vệ đường.

“Này, khoan đã!”

chúng tôi sắp đến nơi thì Hứa đạo trưởng lại một lần gọi tôi lại.

“Tôi vẫn không đúng. Tôihỏi , tại sao lúc nãy cả làng đều đến dự tiệc, mà có cha cậu là không đi?”

“Vì cha tôi đang bận mà! Ban ngày ông ấy ngủ, ban đêm còn phải làm âm , lấy đâu ra thời gian để mà đi ăn tiệc?”

“Âm ?” Hứa đạo trưởng dường như một làm chấn động: “Này, nhà cậu còn có người khác sao?”

“Không có, tôi đã mà, tôi vừa sinh ra không lâu thì mất, trong nhà có hai cha tôi mà thôi!”

Hứa đạo trưởng bỗng dưng sững người, đột nhiên dậm mạnh chân xuống đất, như vừa bừng tỉnh khỏi một cơn mê:

“Thảo ! Nếu là như vậy thì mọi chuyện đều hợp lý cả !”

“Cái hợp lý chứ? Hứa đạo trưởng, rốt cuộc ông làm sao vậy, nãy đến giờ cứ giật mình thon thót.”

tôi vẫn còn ngơ ngác, Hứa đạo trưởng nhìn tôi với ánh mắt kinh ngạc:

“Sao, cha cậu chưa giờ cậu biết âm được làm ra như thế à?”

Tôi lắc .

“Vậy thì bây giờ tôi cậu biết. Cái thứ ghê tởm được gọi là âm , được làm ra phụ nữ!

“Người ta nhét vào giữa hai chân của một người phụ nữ, để qua một đêm là thành âm !”

“Nhưng mà…” Đến lúc này, một nỗi kinh hoàng tột độ mới ập đến với tôi: “Trong nhà tôi ngoài tôi cha ra thì làm có người phụ nữ khác!”

chính là mấu chốt của vấn đề!

“Những quả âm … được làm ra chính t.h.i t.h.ể của cậu!”

9

Một giác buồn nôn trào lên cổ họng làm tôi suýt chút thì đã ói ra ngay tại chỗ.

Chẳng trách cha tôi luôn lảng tránh tôi hỏi mộ ở đâu.

Mỗi dịp Thanh Minh, trong người người đi tảo mộ người thân đã khuất, thì có ông ấy là lạnh lùng gạt đi:

“Muốn đi thì tự đi mà tảo mộ ông bà nội ngoại. Đừng giờ hỏi ở đâu, đừng đi tìm.”

Tôi cố gặng hỏi nguyên do thì ông ấy luôn rằng tôi thích yên tĩnh, trước mất đã dặn không để ai quấy rầy bà.

Nhưng sự thật là ông ấy căn bản chưa giờ chôn cất tôi!

Ông ấy đã đang lợi dụng t.h.i t.h.ể của để làm cái việc thất đức bẩn thỉu !

“Vậy… vậy bây giờ chúng ta phải làm sao?”

Trong khoảnh khắc, óc tôi hoàn toàn trở nên trống rỗng.

“Cứu ông ấy, hay là chạy?”

“Muộn , không chạy được .” Hứa đạo trưởng lắc , đưa tay về phía sau lưng tôi: “Chúng nó đến .”

Tôi quay người lại, cảnh tượng trước mắt khiến da tôi tê dại.

Dưới chân núi xa xa, một đoàn người dân làng đang cầm đèn pin tiến thẳng về phía nhà tôi.

Họ di chuyển một cách cứng nhắc, không đi theo đường mòn, mà cứ thế băng thẳng về phía trước. Gặp hàng rào thì thô bạo phá nát, ngã xuống mương nước không màng thân lấm lem bùn đất, lẳng lặng bò dậy tiếp tục tiến lên.

Họ trông chẳng khác một bầy zombie đói khát trong những bộ phim kinh dị.

10

Hứa đạo trưởng kéo tôi vào trong nhà.

Ngay cánh cửa vừa mở, một luồng gió lạnh buốt đã ập thẳng vào mặt.

Ông ấy nhanh tay lẹ mắt lập tức dùng chu sa điểm một nốt ruồi son giữa trán tôi.

“Suýt thì quên, người thường không chịu nổi oán của dữ, lạnh lẽo khó chịu. Giờ cậu đã khá hơn chút không?”

“Đỡ nhiều .”

Tôi lí nhí ơn, dù thật tâm chẳng khác biệt, nhưng dù sao là ý tốt của ông ta.

“Lúc nãy tôi muốn đi trước, là vì sợ lúc động thủ không bảo vệ được cậu. Nhưng bây giờ chúng ta không còn lựa chọn khác, lát nhất định phải theo sát tôi, tự lo bản thân thật tốt.”

Tôi gật .

Kế hoạch của Hứa đạo trưởng thực ra rất đơn giản, đã xác vây thì khó lòng thoát thân, vậy thì chi bằng đánh thẳng vào hang ổ. cần tiêu diệt được ngọn nguồn là lệ , dịch xác trong người dân làng mất tác dụng. , những người trạng tốt, triệu chứng nhẹ, may ra vẫn còn một tia hy vọng sót.

Còn về phần cha tôi, Hứa đạo trưởng đưa ra ba khả năng.

Thứ nhất, ông ấy là một tà tu, đang lợi dụng lệ để luyện người thành xác phục vụ mình. May là ông ấy học thuật chưa tinh, không biết dùng trận pháp bảo vệ, nên việc xử lý không quá khó.

Thứ hai, ông ấy đã lệ chiếm xác, trở thành một rối đồng thời là một tay sai. Tình huống này phức tạp nhất, vì lệ vốn cực âm, nay lại có thêm dương của cha tôi, âm dương cân bằng khiến thực lực của nó tăng lên bội phần.

Tùy chỉnh
Danh sách chương