Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/3LGhN4B1LW

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

CHƯƠNG 10

14

Hạ Lâm tìm được một suất tập gần tôi.

Thật ra trước đó chúng tôi hẹn rồi – anh sẽ đến vào kỳ nghỉ hè.

Dạo , Tự Văn cũng tranh thủ xin tiền mẹ, rủ bạn bè đi du lịch, ngày cũng đăng story sống ảo, nhìn giống ếch du lịch hồi nhỏ tôi từng nuôi trong game.

Dễ thương cực kỳ.

Công ty Hạ Lâm tập là một công ty lớn, có tiếng ở đây. Tôi có một căn hộ ở ngay gần đó, liền bảo anh dọn sang ở cho tiện, khỏi tốn tiền thuê nhà.

Một sinh viên chưa thật bước chân vào xã hội anh, đứng bên khung cửa sổ căn hộ cao cấp nhìn ra bên ngoài rồi quay sang nhìn tôi, đột nhiên nói:

“Chị ơi, mấy người đó nói không sai.”

“Hả?” – Tôi không theo kịp mạch suy nghĩ của anh.

Anh đi đến ôm tôi, cúi hôn lên tôi, khẽ cười:
“Em thật là được chị bao nuôi rồi.”

Tôi ngẩng lên nhìn anh – gương đúng là rất đẹp.

Chi tiền cho đàn ông không đáng, nhưng chi cho một người đẹp anh, cũng không phải chuyện xấu.

Tôi chọc nhẹ vào ngực anh:
“Vậy em định đối xử với nhà tài trợ của mình thế đây?”

Hạ Lâm nắm lấy tôi, đưa lên hôn một .

sẽ làm cún ngoan ngoãn của chị.”

Tôi nhướng mày một chút. Dạo anh cũng dám nói thế?

Cứ vậy, Hạ Lâm kỳ tập. Vì cùng ở một phố, nên chúng tôi gặp nhau thường xuyên hơn hẳn.

Một hôm, kết thúc tiệc tiếp khách, tôi có uống chút rượu, óc hơi choáng.

Tôi mở điện thoại, tin nhắn của Hạ Lâm, liền bảo tài xế đổi đường, đưa tôi đến anh.

Vừa mở cửa vào nhà thì gặp cảnh Hạ Lâm từ tắm bước ra – không mặc áo.

Cơ thể anh săn chắc, thân hình kiểu mà phần lớn mọi người đều mê.

Ánh anh sáng rực lên:

“Chị tới rồi à?” – Anh bước đến đỡ lấy tôi, giọng hồ hởi một phi tần đang đợi được sủng hạnh.

tôi rất thật, đặt lên vai trần của anh.

“Uống rượu rồi hả?”

Tôi “ừm” một tiếng, để mặc anh dìu mình ra sofa.

Hạ Lâm rót cho tôi một ly nước, đưa tận miệng cho tôi uống.

Tôi giơ vuốt tóc anh – không hiểu tóc anh lúc sờ cũng mềm, rất thích .

tập rồi?” – Tôi hỏi.

“Cũng ổn, mấy công việc cơ bản em đều làm được, chỉ là tiền bối dẫn dắt thì…”

Tôi nhìn chằm chằm vào anh, còn chưa nghe xong câu thì cúi hôn xuống.

Giọng nói của Hạ Lâm lập tức bị nụ hôn nuốt trọn, chỉ còn lại hơi thở tiếng chạm nhau.

“Chị tối nay ngủ lại đây luôn hả?” – Hạ Lâm nhẹ giọng hỏi.

Tôi không nhịn được mà nâng anh lên, anh phải nhìn tôi cho nghiêm túc.

Không thì tôi nửa đêm mò đến đây làm ?

Mãi đến Hạ Lâm hỏi:
“Chị say rồi à?”

Thật ra tôi cũng không say mấy, chỉ là trong nghĩ chuyện “đen tối” thì có thật.

Tôi đưa khều nhẹ yết hầu anh, rồi đứng dậy:
“Chị đi tắm , đợi nhé.”

Để lại một câu đầy ẩn ý, tôi quay về mình.

Tắm xong bước ra, ngủ yên tĩnh đến lạ. anh cũng không người.

Đúng lúc đó cửa ra vào vang lên tiếng mở khóa, Hạ Lâm xách túi đồ tiện lợi dưới lầu bước vào.

Tôi liếc nhìn túi rồi bật cười:
“Tưởng bị chị dọa chạy mất rồi chứ.”

Hạ Lâm: “……”

Trời khuya, tôi bước đến gần, nhón chân hôn nhẹ lên anh, thì thầm:

“Tối nay còn muốn ngủ với chị không?”

Anh trả lời bằng hành động tế.

Cơ thể của người trẻ tuổi, đúng là dẻo dai tràn đầy tinh lực, lại còn rất ham khám phá.

Hạ Lâm càng ngày càng dính người hơn.

Nhưng tôi thật cũng không chịu nổi kiểu ban ngày ngượng ngùng bị nói câu tình cảm là đỏ , ban đêm thì đeo dây chuyền tôi mua, ghé sát tai tôi thì thầm:

“Cún của chị có làm chị vui không?”

— Đồ cún hư hỏng.

15

Sức lực của Hạ Lâm thật mạnh hơn tôi rất nhiều. Ban ngày đi làm, ban đêm vẫn nhìn tôi bằng ánh long lanh.

Vừa dễ thương, lại vừa quyến rũ.

Rất dễ khiến người ta hôn quân.

Tôi qua nhà anh ngủ lại càng lúc càng nhiều.

tốt nghiệp, Hạ Lâm ở lại phố của tôi.

Anh tìm được công việc tại đây, rất chăm chút cho vẻ ngoài.

Mỗi lần anh mặc vest chỉnh tề đến gặp tôi, đều khiến tôi nhớ đến đối lập của anh mỗi đêm đến.

Gợi cảm đến lạ.

Thêm hai năm nữa, mẹ hỏi tôi về chuyện tình cảm hôn nhân, tôi đưa Hạ Lâm về ra .

Người duy nhất phản đối là em trai tôi.

Tự Văn: “Chị, chắc chắn là anh ta nhắm vào tiền của chị!”

Tôi cho nó một cú cốc: “Chị ngoài tiền ra không còn điểm khác à?”

Nó xoa vai, bĩu đầy oan ức: “Có tiền không phải đủ rồi ?”

Cha mẹ của Hạ Lâm cũng đến.

Mẹ anh là một người phụ nữ rất nhiệt tình, nghe nói từ năm 35 tuổi không còn đi làm nữa, toàn tâm toàn ý theo đuổi sở thích cá nhân.

Bà nói: “Nếu Tiểu cưới trai tôi, thì tôi nó cũng chẳng giúp nhiều được, chỉ có thể đưa mấy tòa nhà bên chúng tôi cho tụi nó thu tiền thuê, nhà cưới thì để Tiểu chọn, thích chúng tôi mua đó, tiền thì đưa cho năm chục , có cháu thì sẽ tính tiếp. Hai bác ?”

mẹ tôi: “……”

Em trai tôi: “?”

Hạ Lâm ghé sát tai tôi thì thầm:

“Từ đời ông ngoại em thích mua nhà rồi. đó mẹ em cũng thế. Có nhà thì bị giải tỏa, có nhà thì tăng giá. Nhiều nhà đang cho thuê thu lời.”

Tôi biết gia đình anh không nghèo, nhưng không ngờ là… không nghèo kiểu .

Tôi cười mà không cười: “Thế mà vẫn vui vẻ để chị bao nuôi?”

“Không vui được à?” – Hạ Lâm tỏ vẻ tủi thân – “Không phải người ta hay nói: ‘Tiền ở đâu, tình yêu ở đó’ ?”

“……”

Tự Văn lén lút giơ ngón với tôi: “Chị, đúng là chị số hưởng. được Thái tử gia của giới bất động sản rồi. Em vừa tra xong, tòa văn bên cạnh công ty mình là nhà anh ta, mẹ chồng tương lai còn nói muốn mở rộng lãnh thổ cho công ty của chị nữa kìa.”

“……”

Tôi nhìn sang Hạ Lâm, anh đang nắm tôi, nghịch chiếc nhẫn tôi đeo.

Trong ánh đường nét khuôn được phần trưởng của người từng trải, đúng là một người đàn ông cực kỳ cuốn hút.

Chẳng ai ngờ, anh từng dũng cảm tỏ tình qua mạng, giờ lại là một người ngoan ngoãn trong cuộc sống riêng tư.

Dĩ nhiên, cũng có lúc anh không ngoan.

Tôi mắng anh là chó điên.

Anh ghé sát tai tôi “gâu” một tiếng.

(Toàn văn kết thúc)

Tùy chỉnh
Danh sách chương