Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/1qT7kRGQau
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
im lặng đến ô cửa sổ nhỏ duy nhất trong phòng, giũ từng chiếc áo rồi treo dây kẽm.
Ánh đèn hắt nửa gương mặt anh, đuôi tóc đã bạc màu còn nhỏ giọt nước.
“!”
Anh khựng , quay tôi, ánh mang theo ý hỏi.
Tôi bước đến cạnh giường, mặt nóng bừng: “… giường gỗ… đau lắm đúng không? Đêm nay… lạnh nữa.”
【??? đang quan tâm anh hả?】
【Mặt trời mọc từ hướng tây rồi trời!】
【Trọng điểm! Cô ấy đang ám chỉ đúng không?!】
【 cuối cùng sau ba tháng chung một giường?!】
rõ ràng không hiểu “thâm ý” của tôi.
Anh phơi xong chiếc áo cuối cùng, đặt chậu về góc tường, giọng điềm đạm: “Không sao. Quen rồi. Không lạnh.”
“…”
Tôi bị tính lì khúc gỗ của anh ta làm nghẹn họng.
“ !”
Tôi cao giọng, vừa tức vừa ngượng: “Tôi ! Tối nay, anh… anh giường !”
Không khí đông cứng .
quay phắt , đôi ươn ướt chằm chằm tôi.
【Pha quá thẳng! Tôi mê!】
【Anh đơ toàn tập! Con ngươi rung động !】
【Chắc đang tưởng mình nghe nhầm?】
【Nhanh đồng ý đồ ngốc! Vợ gọi giường kìa!】
Tôi ngẩng : “Kêu anh giường vì sợ anh chết cóng trên tấm ván nát kia, rồi tôi còn phải dọn xác! Anh nghĩ tôi muốn chắc?! Bà Vương cứ tụi mình không giống vợ chồng, nghe chán!”
Tôi càng càng thấy có lý: “Với , giường giường! Tôi đâu có ăn thịt anh! Anh bên kia! Cách xa tôi ra được!”
xong, tôi quay lưng , kéo chăn trùm kín .
Anh ấy có giận không nhỉ?
Thấy tôi vô lý? Hay … thật sự ghét tôi?
Cảm giác tủi thân lẫn xấu hổ dần tràn .
Biết ngay ! Đồ gỗ đá! đáng ghét! Anh ta vốn dĩ—
Ngay lúc viền tôi cay xè, chuẩn bị tung chăn mắng tiếp thì—
Tấm nệm phía sau khẽ lún xuống.
Tôi cứng im, nín thở.
Hình anh chỉ chiếm đúng một góc bé tẹo sát mép giường, cả cứng đơ tảng đá.
Giữa chúng tôi, vẫn thừa chỗ cho thêm một nữa .
【 anh ấy xuống rồi! Thật sự rồi!】
【Khoảng cách … xa cả dải ngân hà vậy !】
【Anh căng thẳng đến mức không dám thở rồi!】
【 , chị đừng giả vờ nữa! Nhịp tim nghe rõ lắm rồi kìa!】
Chết tiệt! Mấy bình luận sao cả chuyện biết?!
Tôi căng thẳng đến mức ngón chân phải co . kiểu chung giường trong im lặng thế còn khó hơn cãi nhau.
Tôi thử nhúc nhích thật khẽ, rúc vào trong chăn con ốc sên, tìm tư thế dễ hơn.
Và gần cùng lúc !
“Tôi… tôi tắm đã!”
bật dậy, giọng vừa gấp vừa khàn.
Anh thậm chí không đợi tôi phản ứng, quay lưng lao thẳng vào nhà tắm.
【Không nổi! Tắm trốn! Kinh điển !】
【Anh : Cứu tôi với! Vợ thơm quá không nổi!】
【Hiểu liền! mình thích ngay bên cạnh, được không dám chạm, ai nổi?】
【Anh ấy sợ làm phiền , không nỡ đụng vào cô đâu.】
【Chuẩn ! dáng đơ ra, y trên bàn chông!】
【 à, cô thử nghĩ kỹ ! đàn ông , đáng để giữ đấy!】
Sáng hôm sau tỉnh dậy, đã rồi.
Tôi dụi , lết dép lê ra bếp.