Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/AUjrty3sB1
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
15
Tôi lập tức gọi điện cho Quý Kỳ An, điện thoại lại reo ở phòng khách.
Nửa tiếng , tôi bắt hoảng sợ.
Bởi vì tôi phát hiện ra, Quý Kỳ An biến mất , tôi hoàn toàn không đi đâu tìm anh.
Bạn bè của Quý Kỳ An rất ít, công việc ra, anh gần như không có giao tiếp xã hội.
khi suy nghĩ kỹ, tôi gọi điện cho mẹ Quý Kỳ An.
Bác gái đã , nói đều mang chút ngái : “Kỳ An không về nhà à, sao vậy Mộ Mộ?”
“Không có gì đâu ạ, mẹ, anh ấy vừa nhắn tin cho con nói là tăng ca, con làm phiền mẹ .”
“Không sao, cuối tuần về nhà ăn cơm nhé?”
Tôi đồng ý, cúp máy.
Tôi ngồi đợi vô định nửa tiếng, cuối vẫn quyết định ra thử vận may.
An An thấy tôi lại ra , lo lắng đi tới đi lui quanh chân tôi.
Tôi đặt nó trở lại ổ mèo, vuốt ve nó an ủi cái.
An An vẫn mang vẻ mặt đáng thương, kêu meo meo không ngừng.
Tôi nhẫn tâm, bỏ nó lại xoay người ra khỏi cửa.
Không ngờ vừa mở cửa ra, đã thấy “An An” đang ngồi xổm ở cửa.
Quý Kỳ An tay ôm gối, ngồi xổm trước cổng biệt thự.
người cao mét tám lăm, cuộn tròn góc, trông vô đáng thương.
Nghe thấy tiếng động mới ngẩng , mắt đỏ hoe, nhìn tôi đầy vẻ tủi thân.
Tôi xoay người bỏ đi.
Quý Kỳ An hoảng hốt bò dậy, từ phía ôm chầm lấy tôi.
tay siết chặt lấy tôi, vùi vào vai tôi.
“Anh xin lỗi, anh không cố ý không nói , anh không dùng chiến tranh lạnh.”
“Anh chỉ sợ không cần anh nữa.” Giọng anh càng ngày càng nhỏ. “Mộ Mộ, đừng bỏ anh.”
Tôi mặc kệ anh ôm, không nhịn được dùng cụng vào anh.
“Quý Kỳ An, anh đừng có đổ oan cho người , khi nào nói không cần anh? “
Giọng điệu của Quý Kỳ An tủi thân hơn cả tôi: “Trước đây vốn không thích anh.”
Lúc tôi nghĩ, trước đây Quý Kỳ An nói, là lúc mới kết .
tôi mới là từ trước đó rất lâu .
Giọng anh hơi nghẹn ngào:
“Anh đã thua lần .
“Đối thủ là anh Hành , sao anh có thể có cơ hội thắng chứ?”
Tôi sững người.
Quý Kỳ An đã từng nói với tôi, Hành thực ra là con trai của tài xế nhà họ.
từ nhỏ đến lớn, anh luôn coi Hành là tấm gương.
Quý Kỳ An hồi nhỏ tính cách yếu đuối, bị bắt nạt, là Hành bảo vệ anh.
Sự xuất sắc của Hành , là điều anh tự cho là mình không thể nào với tới được.
Lúc đó, tôi tưởng Quý Kỳ An nói vậy là đang khiêm tốn.
Không ngờ cái bóng Hành để lại lòng Quý Kỳ An lại sâu đậm đến vậy.
Quý Kỳ An dụi dụi vào vai tôi, giọng nói u uất:
“Anh ấy kể cho anh nghe về tình cảm của người, nói rằng ngay cả việc chia tay cũng là bất đắc dĩ.”
Tôi xoay người lại từ vòng tay anh, nhìn thẳng vào mắt anh.
“Anh ấy lừa anh đấy.
“Chưa bao giờ có bất đắc dĩ.”
“ cũng chưa bao giờ so sánh anh với Hành .” Tôi nhón chân má anh. “Quý Kỳ An, anh là duy nhất.”
16
Cả đều đã tắm rửa sạch sẽ, cuối đương nhiên là chọn cách trải lòng trên giường.
Mưa vừa tạnh, tôi lười biếng nằm nhoài trên người Quý Kỳ An.
“Quý Kỳ An, dù anh có tin hay không, đã quyết định thử với anh từ rất sớm .”
Anh chớp chớp mắt: “Thử cái gì?”
“Yêu đương chứ sao.” Tôi véo véo tai anh. “Chứ không thì anh tưởng là quỷ háo sắc, với anh hết lần đến lần à?”
Lúc , tôi định sẽ giữ khoảng cách với Quý Kỳ An.
nói là, bản thân Quý Kỳ An rất thu hút người .
Ở bên có thể cho tôi chỗ dựa, tôi đối mặt với rất nhiều sóng gió công việc.
Ở nhà lại ngoan ngoãn vô , nấu ăn, cung cấp giá trị tinh thần, đời sống riêng tư cũng rất sạch.
Lại đẹp trai nữa.
Cho nên có ngày, tôi không nhịn được ăn sạch anh.
Mùi vị rất ngon.
Vẻ mặt Quý Kỳ An vẫn ngơ ngác, khiến tôi không nhịn được động lòng.
Tôi đành nói thẳng hơn:
“ không với người mình không có thiện cảm, hiểu chưa?
“ thích dáng vẻ anh làm nũng với , cũng cảm thấy ở bên anh rất thoải mái.”
Tôi môi anh, anh thuận thế làm nụ thêm sâu.
Giữa những hơi thở đan xen, Quý Kỳ An nói: “Mộ Mộ, chỉ cần chút thích thôi là đủ , anh sẽ cố gắng hơn nữa.”
Không bao lâu , Quý Kỳ An cuối cũng thỏa mãn buông môi tôi ra, vẫn ôm tôi rất chặt.
Biểu hiện của sự thiếu an toàn.
Tôi không anh đã nghe được bao nhiêu cuộc trò giữa tôi và Hành , vẫn giải thích rõ ràng từng câu từng chữ với anh.
“ cũng không là không có tính chiếm hữu với anh, đòi ly là vì anh đột nhiên trở nên thường như vậy…” Tôi cắn nhẹ vào má anh. “ tưởng rằng mối tình của anh đã quay lại tìm anh, sợ sẽ cản trở tình yêu đích thực của anh, nên thành toàn cho anh.”
Ngay cả bản thân tôi cũng không nhận ra, sự chua chát câu nói .