Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/6fX9LBLQB1

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 1

1.

Ngày đăng ký hôn, tôi biết người sắp cưới của mình là bạn bàn thời cấp 3.

Khi biết sắp hôn mại, tôi hỏi xin ảnh, chỉ đáp lại bốn chữ: “Cậu ấy tên Úc Trình.”

Tôi suy nghĩ mãi, không hiểu anh lại đổi tên.

Anh dường như đã biết là tôi từ trước, sợ tôi không theo lẽ thường, liền đưa tôi một bản thỏa thuận hôn nhân.

Thỏa thuận hôn nhân: nhất, luôn gọi đối phương là /vợ.

hai, trước mặt người khác tỏ ân ái.

ba, không chiến tranh lạnh.

tư, thực hiện nghĩa vụ của vợ/.

năm, chung thủy với đối phương.

Dưới ánh lạnh nhạt pha chút kháng cự của anh, tôi mơ màng ký tên mình.

2.

Đêm tân hôn.

Tôi tắm rửa xong, mặc váy ngủ hai dây nằm trên lớn.

Người cưới khoác áo choàng tắm, vẻ mặt thờ ơ: “Tôi chỉ hôn mại với cô, đừng có mơ mộng hão huyền.”

Nhưng trong lòng lại hân hoan: [Yeah yeah yeah, cuối mình cũng cưới vợ về nhà rồi, wuhu.]

Tôi: “…” Giọng nói từ đâu vậy? Là tiếng lòng của anh ấy ?

Không chắc chắn, nghe tiếp.

Anh chậm rãi nằm xuống , nói những lời trái với lòng mình: “Không vượt quá giới hạn.”

Nhưng trong lòng lại diễn kịch: [Vợ ơi mau anh , anh rất giỏi ấm đấy.]

Tên đàn ông chó chết, khí hùng hồn lúc nãy của anh đâu rồi?

Tôi quanh một lượt, thăm dò: “ ơi, nếu em lạnh có anh ngủ không?”

Anh khựng lại, quay lưng về phía tôi, nói lúng búng: “Vớ vẩn, đưa tiền.”

nhân trong lòng anh: [Vợ ơi mau , anh đưa tiền em, hihi.]

Tôi ừ một tiếng, thầm nghĩ: [Đúng là đồ dối trá, hồi học cứ tưởng anh chỉ lạnh lùng, độc miệng, không ngờ anh lại là người như vậy, đúng là biết diễn.]

Tôi vội vàng lấy eo anh, dưới ánh đèn mờ ảo, dần chìm vào giấc ngủ.

Nhưng giọng nói bên tai vẫn cứ lải nhải không ngừng: [Vợ mình rồi kìa, vợ thơm quá, mềm quá, đúng là tiên nữ Hân Tử của mình.]

Tôi cạn lời, khịt mũi một tiếng, đá anh một cái.

Tên khốn kiếp này lắm trò nhỉ.

Giọng nói bên tai cuối cũng im bặt, tôi nhắm lại.

3.

Buổi , ánh nắng chiếu qua rèm cửa.

Tôi đạp chăn, khó nhọc mở một khe hở.

Phát hiện mình nằm sấp trên n.g.ự.c anh trong tư mờ ám. Anh chỉ mặc độc một chiếc quần lót, còn môi tôi thì chạm vào núm v.ú của anh.

Tôi: “…”

kỳ quái này, không khỏi khiến tôi nghi ngờ là do anh tự bày , nhưng tôi không có bằng chứng.

Tôi rón rén chống tay xuống .

Anh chợt mở , vẻ mặt ngái ngủ như vừa tỉnh, giọng điệu nhàn nhạt: “Vợ à, em sàm sỡ anh đấy à? Cái này trả thêm tiền.”

Trong lòng: [Anh không nói em biết là do anh bày đâu hahahahaha, mặt vợ đỏ trông dễ ghê! Giống m.ô.n.g khỉ.]

Tôi thực sự cạn lời, mặt đỏ bừng vì tức giận, vỗ mạnh vào n.g.ự.c anh.

Anh rên một tiếng, khẽ cười: “Vợ à, em thẹn quá hóa giận à?”

Đàn ông không chiều, nhất là đàn ông đã có vợ.

Tôi không nhịn nữa, liền đá anh xuống .

Anh lạnh lùng nói: “Tống Gia Hân, em dám mưu sát cưới của mình.”

Trong lòng vui vẻ: [Đến cả chân vợ cũng thơm, mình hạnh phúc quá, mình giương cao ngọn cờ vì đôi chân của vợ.]

[Ừm, có nên bảo trợ lý Vu một loại sáp thơm mang tên Hân Tử không nhỉ? Để vợ người đại diện hehehe.]

Tôi liếc xéo: “Cút.”

Anh hừ một tiếng, đứng thẳng dậy, mặt đen lại véo má tôi: “Đúng là một thư khuê các.”

Bên tai vang những tiếng ồn ào: [Vợ nói tục cũng dễ quá, ngọt ngào, mềm mại, mặt vợ mềm mịn quá, lông tơ trên mặt cũng mảnh ghê, yêu c.h.ế.t mất.]

Tôi chằm chằm anh, không nói gì, anh bị tôi đến mức da đầu tê dại.

Anh suy đoán: [Mình nói nặng lời quá rồi , vợ buồn rồi à? Mình có nên xin lỗi không nhỉ.]

Coi như anh biết điều.

Trò hề buổi cuối cũng thúc sau khi anh lạnh lùng nói một câu xin lỗi.

4.

Bữa thúc chóng vánh.

gọi điện đến, đại ý là: “ một người vợ dịu dàng, chu đáo, học hỏi thêm những gì đã đăng ký con ở lớp học thư.”

Tôi đáp lại một tiếng, ngước tên nào đó nghe lén.

Trong lớp học thư mà đăng ký tôi có dạy: “Trước khi hôn tạm biệt anh ấy.”

Để trừng phạt trò hề lúc của anh, tôi quyết định bỏ qua điều này, tiễn anh cửa, ngọt ngào nói: “ ơi, sớm về sớm nhé, em ở nhà đợi anh.”

Tên chó c.h.ế.t đó mặt không cảm xúc nói: “Lớp học thư của em học chó xem à?”

Trong lòng: [Hừ, anh biết hết những gì vợ học trên lớp đấy, phúc lợi của anh, cái nào cũng không thiếu, à à nụ hôn chào buổi vẫn còn nợ, ghi lại đã, đợi vợ vui vẻ rồi tính.]

Nụ hôn chào buổi +1

Tôi đảo , nhón chân hôn khóe môi anh.

Anh nhướng mày.

nhân trong lòng đập mạnh: [ , vợ hôn mình rồi kìa, vui quá, muốn xoay vòng vòng tung người cao quá! Không , bây giờ mình là tổng tài bá đạo hôn mại, không sụp đổ hình tượng.]

[Ừm, có nên nhắc vợ lau sạch khóe môi không nhỉ.]

Cút , tôi lạnh lùng anh rời .

Tên đàn ông chó chết, lắm trò , không mệt à?

Tôi lau khóe môi.

Tùy chỉnh
Danh sách chương